Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 12 : Điều tra ... con gián
Ngày đăng: 14:50 18/04/20
- Đơn giản trừng phạt ác nhân, không ngừng cố gắng, thanh trừ ác nhân!
Lục Hồng Quân trong sòng bạc bị dọa sợ tới cả người run rẩy, Diệp Dương Thành ở trong khách sạn cũng đã giải trừ phụ thân trên người ruồi trâu, để nó quay trở về đi ngủ.
Tựa lưng ở trên giường, trong đầu của Diệp Dương Thành cũng đang không ngừng hồi tưởng điểm liên quan tới mấy người được nhắc đến trong đoạn văn tự lúc trước. Đầu tiên là trừng phạt nhẹ ác nhân, như vậy là không phải có nghĩa là trừng phạt nhẹ, sau cấp bậc trừng phạt này còn có trừng phạt càng thêm nghiêm khắc hơn sao? Mà trừng phạt càng thêm nghiêm khắc hơn, lấy được công đức huyền điểm cũng sẽ càng nhiều hơn?
Điểm quan trọng thứ hai là không ngừng cố gắng, bốn chữ này có thể lý giải thành trừng hạt kẻ xấu, cũng có thể lý giải thành tiếp tục trừng phạt Lục Hồng Quân. Nếu như dựa theo khái niệm trừng phạt nhẹ đầu tiên để lý giải, chắc là cái sau khả năng khá lớn là tuyệt tâm lãnh hậu.
Điểm quan trọng thứ ba cũng là điểm quan trọng mà Diệp Dương Thành không dám xác định nhất, thanh trừ ác nhân! Thanh trừ liền ý nghĩa như loại bỏ, chẳng lẽ phải giết những ác nhân này mới có thể đạt được phần thưởng công đức huyền điểm cấp bậc cao nhất?
Diệp Dương Thành không dám xác định, cũng không dám nếm thử, vạn nhất nếu là lý giải lệch lạc, cuối cùng thoáng cái đem công đức huyền điểm trừ sạch, cửu tiêu thần cách tiêu thất, như vậy ngay cả chỗ để kêu khóc cũng đều không tìm được.
Huống hồ, thông qua phản ứng của Lục Hồng Quân lúc trước nhìn thấy mà xem, tiểu tử này phỏng chừng cũng đã bị sợ hãi. Nếu như vậy cũng chỉ là trừng phạt nhẹ mà nói, thế thì lẽ nào trực tiếp phải đem hắn dọa điên rồi mới có thể xem như trừng phạt nghiêm khắc sao?
Diệp Dương Thành thoáng có chút ngây ngốc trong đầu, ngay sau đó liền nghĩ tới một việc....
- Bây giờ là nhất cấp thần cách, khu vực quản hạt trong vòng năm ki lô mét vuông, có thể sai sử công trùng, từ số trang cửu tiêu mà xem, hẳn là cấp bậc cao nhất là cấp mười tám, như vậy...
Diệp Dương Thành thở ra một tiếng, ngồi thẳng người dậy, hô hấp trở nên có chút dồn dập:
- Như vậy, cấp thứ hai mình có thể thu được loại thần quyền gì? Diện tích khu vực quản hạt sẽ tăng lên bao nhiêu? Thứ ba, thứ tư, thứ năm, thậm chí cấp thứ mười tám thì sao? Mình có thể đạt được cái gì?
Chỉ cần là thần cách cấp một cũng đã để Diệp Dương Thành nếm được ngon ngọt to lớn. Như vậy, thần cách khác cao cấp hơn có phải hay không cũng đồng dạng đãi ngộ càng cao hơn đây?
- Nhất định là như vậy!
Diệp Dương Thành nắm tay thật chặt, cảm xúc dâng trào.
Hắn hiện tại ở trong phạm vi năm ki lô mét vuông đã là đầu lĩnh của đám côn trùng này, chiều hôm qua còn dựa vào con ruồi đậu xanh hát hiện chỗ giấu mười vạn đồng tiền....
- Quân ca, điều tra cái gì?
- Con gián...
Khi nói ra hai chữ này, Lục Hồng Quân hầu như nghiến răng nghiến lợi.
- Điều tra con gián?
Người thanh niên vẻ mặt cổ quái cúi đầu, nhưng không có lại tiếp tục hỏi thêm điều gì, đáp ứng một tiếng sau đó rời khỏi phòng.
Không bao lâu, mấy chục tên tay chân nuôi dưỡng trong sòng bạc cùng với mười mấy tên côn đồ trà trộn ở bên ngoài bị tụ tập lại. Người thanh niên từ trong phòng Lục Hồng Quân đi ra ngoài chắp hai tay sau lưng, đứng ở trước mặt những người này, nói:
- Quân ca giao phó, từ giờ trở đi, các ngươi phải tra rõ toàn bộ Bảo Kinh trấn...con gián!
- Điều tra con gián?
Nghe được lời của người trẻ tuổi này, mười mấy tên côn đồ vẻ mặt buồn bực, phản ứng so với lúc người thanh niên nghe được Lục Hồng Quân giao phó không khác biệt lắm. Một tên côn đồ niên kỷ chỉ có hai mươi mốt hai mươi hai tuổi lấy can đảm hỏi:
- Điều tra con gian, thì tra như thế nào?
- Cái này...
Người thanh niên ngẩn người ra, ngay sau đó nghiêm sắc mặt quát:
- Ta làm sao biết tra thế nào, Quân ca để các ngươi điều trà thì cứ điều tra là được rồi, không nên hỏi nhiều vấn đề chó má như vậy!
Một đám côn đồ hoảng sợ tựa như hàn lãnh, vâng vâng dạ dạ tứ tán rời khỏi sòng bạc, ừm, điều tra con gián.