Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 137 : Mặt mũi khá dễ nhìn

Ngày đăng: 14:52 18/04/20


Dương Đằng Phi cẩn thận nhìn sắc mặt Diệp Dương Thành:



- Lão bộc cho rằng hôm nay chủ nhân xung đột với bọn họ, nếu ngay buổi tối dạy dỗ đám người này, khi tập thể bị chủ nhân trừng trị sẽ khiến người ta nghi ngờ.



Thấy Diệp Dương Thành nhẹ gật đầu, Dương Đằng Phi yên tâm nói tiếp:



- Chủ nhân vừa không muốn lộ thân phận lại muốn trừng phạt đám... Đám ác đồ làm hại mẫu thân của người thì công kích âm thầm là lựa chọn tốt nhất.



Diệp Dương Thành gật gù, không mở miệng hỏi, chờ lắng nghe kế hoạch tỉ mỉ của Dương Đằng Phi.



- Những người này có dính líu dây mơ rễ má với quan viên chính phủ.



Dương Đằng Phi ngừng một lúc, nói:



- Nếu chủ nhân muốn ra tay thì chẳng bàng kéo một vài quan viên không liên quan vào cuộc, lẫn lộn nghe nhìn.



Mắt Diệp Dương Thành sáng lên, gậ mạnh đầu:



- Hay!



Diệp Dương Thành không tiếc lời khen Dương Đằng Phi.



Như Dương Đằng Phi nói, nếu tối hôm nay Diệp Dương Thành nhằm vào đám cậu ấm, phụ thân của bọn họ sẽ khiến người ta chú ý. Tại sao sau cuộc xung đột vào ban ngày đám người này bị tấn công?



Thân phận của Diệp Dương Thành dù không bị lộ thì chắc chắn sẽ khiến người ta nghi ngờ, sau này hắn có hành động gì lớn hoàn toàn lộ ra trước ánh mặt trời.



Nhưng khi Diệp Dương Thành chọn đè nghị của Dương Đằng Phi, công kích âm thầm thì người ta nghĩ nát óc cũng sẽ không liên tưởng sự kiện và hắn. Dù sao Diệp Dương Thành không có động cơ.



Những người đó sẽ nhức óc nghĩ động cơ kẻ tấn công, Diệp Dương Thành thì đục nước béo cò, xóa bỏ nghi ngờ.



Huống chi Lục gia người hoành hành trong Ôn Nhạc huyện bởi vì đám sâu mọt ngành chính phủ che giấu giùm. Nếu không đừng nói là một Lục gia, cho mười Lục gia cũng đừng mơ hoành hành bá đạo như thế trong Ôn Nhạc huyện, sớm bị người đập bẹp, xóa sổ.



Lục Vĩnh Huy có lợi hại đến mấy thì thoát được quân đội bao vây tiễu trừ không? Bây giờ quân đội đã nghiên cứu, chế tạo ra vũ khí chuyên môn đối phó với dị nhân, tuy Diệp Dương Thành không thấy nó lợi hại bao nhiêu.



Diệp Dương Thành tìm lý do đường hoàng cho mình:



- Quét sạch nước đục chốn quan trường Ôn Nhạc huyện là trách nhiệm của ta, người quản lý khu vực này!



Diệp Dương Thành và Dương Đằng Phi bàn bạc kế hoạch hành động đêm nay.



Phải công nhận có thuộc hạ gừng già là như nhặt của báu. Dương Đằng Phi sống đời sát thủ nhiều năm, tích lũy kinh nghiệm gây án phong phú. Dương Đằng Phi nêu các đề nghị xây dựng giúp Diệp Dương Thành. Ví dụ tối nay lúc hành động Diệp Dương Thành nên phái Dương Đằng Phi hoặc Vương Minh Kỳ đi theo đại quân, mỗi khi châu chấu bay qua thì lão hoặc Vương Minh Kỳ sẽ vào trong tạo biểu hiện giả cướp bóc, lẫn lộn nghe nhìn.



Qua một phen bàn bạc, Diệp Dương Thành xem trọng Dương Đằng Phi hơn vài phần. Không uổng xuất thân từ sát thủ, thủ đoạn hành thiện của Dương Đằng Phi quá nhiều. Có nhiều lúc Diệp Dương Thành chưa từng suy nghĩ các cách Dương Đằng Phi đề nghị.



Trong khi Diệp Dương Thành, Dương Đằng Phi ở trong phòng thảo luận kế hoạch hành động buổi tối. Quan viên trấnchính phủ bốn thị trấn Vụ Hồ Trấn, Bạch Hà Trấn, Diên Đãng Trấn, Bảo Kinh Trấn đánh rùng mình, đáy lòng dâng lên cảm xúc bất an và lan tràn ra.




Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi nghiêm túc nói:



- Tuân lệnh chủ nhân!



Thật ra Diệp Dương Thành chỉ mượn hoa hiến phật, cố gắng làm việc thiện trong khả năng, xem như tích âm đức cho mình.



Mấy phút sau, Diệp Dương Thành bám vào người Đại Ca ruồi trâu chui ra khe hở cửa sổ bay nhanh hướng Vụ Hồ Trấn. Vương Minh Kỳ, Dương Đằng Phi biến thành luồng khói mỏng theo sau Đại Ca ruồi trâu ba, bốn thước.



Lúc này thư ký chính pháp ủy Vụ Hồ Trấn bị Diệp Dương Thành chọn làm mục tiêu đầu tiên đang ôm vợ bốn nằm trên giường, làm chuyện nam nhân thích làm.



Khuôn mặt chữ điền cười dê, gã sờ một vị trí trước ngực vợ năm.



Thư ký chính pháp ủy nói:



- Tiểu Lệ, chờ khi ta ly hôn với lão bà sẽ lấy nàng. Hôm nay người Trí Nghiệp Vạn Hưng đưa mấy chục vạn đến, ngày mai ta cùng nàng đi mua xe, chủ xe thì viết tên nàng.



Vợ năm mắt sáng lên, nũng nịu vặn vẹo thân dưới:



- Thật không?



Thư ký chính pháp ủy thoải mái rên rỉ. Vợ năm mới hai mươi tuổi càng dốc sức hơn.



Thư ký chính pháp ủy cười tủm tỉm gật đầu, nói:



- Đương nhiên là thật!



Thư ký chính pháp ủy vung tay nói:



- Không mua đồ rẻ, chọn xe đua hơn hai mươi vạn, có thích không?



Mắt vợ năm sáng như sói đói:



- Thích!



Thư ký chính pháp ủy nheo mắt nói:



- Nhưng có điều kiện.



Thư ký chính pháp ủy vừa rên vừa nói:



- Ta luôn kêu nàng và tam tỷ của nàng, ba người cùng nhau chơi chung nhưng nàng không thích. Sau khi mua xe, tối mai hai nàng phải cùng ta... A... Thoải mái quá...



Sắp chết đến nơi còn lo nghĩ mấy chuyện này, phải công nhận thư ký chính pháp ủy rất có quyết đoán.