Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 169 : Truyền lệnh của ta

Ngày đăng: 14:53 18/04/20


Vu gia ký thác kỳ vọng cao bồi dưỡng hơn mười năm, rốt cuộc điều Vu Tô Nhạc đến Ôn Nhạc huyện đảm nhiệm cục trưởng phân cục huyện công an. Tối hôm qua Vu Tô Nhạc chết trong Vu gia, xác của gã còn đặt trong nhà tang lễ Ôn Nhạc huyện chờ đợi pháp y kiểm tra sâu hơn. Mặc dù có kiểm tra hay không đều vô dụng, Vu Tô Nhạc bị sâu độc đốt chết.



Nếu nói cái chết của Vu Tô Nhạc tạo thành động đất cho Vu gia thì tối hôm qua, tinh nhuệ Vu gia tan biến trong một đêm, số tiền kếch sù mấy ức không cánh mà bay là đả kích trí mạng với Vu gia.



Không có tiền có thể kiếm lại, nhưng những tinh nhuệ này là Vu gia tốn nhiều công sức bồi dưỡng, là căn bản để Vu gia chống lại mấy thế lực khác. Trong một đêm tinh nhuệ điều từ khu Long Khẩu, Ung Gia huyện đi Ôn Nhạc huyện đều chết oan chết uổng, xác chết xếp đầy hai chiếc xe tải lớn.



Vu gia gặp kiếp nạn lần này không cần đám dị nhân Ôn Nhạc huyện đến nhổ cỏ tậngốc, chỉ riêng các thế lực như hổ rình mồi chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội đánh rắn giập đầu.d ù cuốicùng Vu gia giữ được sản nghiệp đã tẩy trắng thì không còn tùy ý hoành hành trong Khánh Châu thành thị được nữa.



Mất đi lá chắn lớn nhất, dù mất tài sản mấy chục ức thì sao? Huống chi công ty trách nhiệm hữu hạn tập đoàn Trí Nghiệp Vạn Hưng là nghiệp quan cấu kết, dám đàn em uy hiếp, hăm dọa mới thuận lợi khai phá từng khối đất. Bây giờ không còn người, Vu gia thất bại đã hiện rõ ngay trước mắt.



Gia chủ Vu gia dù gì là chủ một gia tộc, chuyện xảy ra đêm qua trong Ôn Nhạc huyện tuy khiến lão bỗng chốc già hơn chục tuổi nhưng quyết đoán, thủ đoạn nên có thì lão không thiếu. Gia chủ Vu gia nhìn các nòng cốt Vu gia lộ vẻ mặt bất lực, tuyệt vọng, lão hít sâu.



Gia chủ Vu gia trầm giọng nói:



- Truyền lệnh của ta.



-...



Mọi người đưa ánh mắt nóng cháy nhìn gia chủ Vu gia chằm chằm, ánh mắt khao khát. Mấy chục năm trước gia chủ Vu gia cố gắng xoay chuyển nuốt địa bàn Ung Gia huyện, mấy chục năm sau, ngày hôm nay, lão có thể sáng tạo kỳ tích khác không?



- Bắt đầu từ hôm nay...



Gia chủ Vu gia chậm rãi khép mắt, cơ mặt co giật, giọng run run:



- Vu gia hoàn toàn rút khỏi địa bàn Ung Gia huyện, giữ chặt khu Long Khẩu...



- A?



Tâm tình mọi người tụt xuống đáy vực.



Một nam nhân trung niên đứng dậy nói:



- Ung Gia huyện là địa bàn năm xưa người dùng mạng sống giành lấy, sao có thể nói từ bỏ dễ dàng như vậy?



Một nam nhân khác đứng lên:
Diệp Dương Thành ngây người.



Diệp Dương Thành ngây ra mười giây sau hùng hổ nhảy cẫng lên.



- Cha nó, đây xem như cạm bẫy tiêu phí!?



Diệp Dương Thành hung tợn giơ ngón giữa chĩa lên trời ngoài khung cửa sổ:



- Nếu đã cho ta còn thêm nhiều hạn chế làm gì?



Diệp Dương Thành chưa kịp chửi thề trút giận thì trong lòng bỗng ang lên giọng Triệu Dung Dung căng thẳng:



- Chủ nhân, Dung Dung phát hiện có dị nhân!



Diệp Dương Thành kinh ngạc nói:



- A?



Một lát sau Diệp Dương Thành lộ biểu tình mừng như điên, vội hỏi:



- Ở đâu?



- Ở... A!



Triệu Dung Dung định trả lời thì bỗng hét lên, sau đó im lìm.



Lưng Diệp Dương Thành toát mồ hôi lạnh, lòng thầm gào thét:



- Dung Dung, sao vậy?



-...



Lặng yên.