Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 170 : Diệp Dương Thành rất bao che khuyết điểm
Ngày đăng: 14:53 18/04/20
- Dung Dung?
Chờ mấy giây nhưng bên Triệu Dung Dung không có trả lời, trái tim hắn muốn nhảy ra khỏi ngực. Diệp Dương Thành hét to gọi Dung Dung vài lần, Triệu Dung Dung vẫn im lặng.
Diệp Dương Thành nhíu mày nói:
- Hồng Liễu Trấn...
Trong đầu Diệp Dương Thành toát ra một suy nghĩ làm hắn sợ hãi biến sắc mặt nói:
- Hồng Liễu Trấn gần khu Long Khẩu, mà khu Long Khẩu là đại bản doanh của Vu gia!
Diệp Dương Thành không biết tại sao hắn liên tưởng dị nhân xuất hiện bên Triệu Dung Dung với Vu gia ở khu Long Khẩu, nhưng trực giác cho hắn biết chuyện này tuyệt đối liên quan tới Vu gia.
Diệp Dương Thành cố đè nén tinh thần dao động, hắn vội nhắm mắt lại, thông qua Cửu Tiêu thần cách cảm ứng vị trí, tình hình hiện nay của Triệu Dung Dung. Ai ngờ Diệp Dương Thành mới tìm được vị trí của Triệu Dung Dung thì Cửu Tiêu thần cách đã kêu vù vù vang lên gợi ý trong đầu Diệp Dương Thành.
- Linh sử Triệu Dung Dung dưới tay người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách gặp nguy hiểm, đã bị cầm tù.
Mắt Diệp Dương Thành bốc lửa:
- Cầm tù?
Cảm xúc nóng nảy, điên cuồng dâng lên trong lòng Diệp Dương Thành, hắn không thể suy nghĩ bình thường được.
Diệp Dương Thành thầm ra lệnh:
- Đội ong vàng từ một đến chín, tập thể chạy tới Hồng Liễu Trấn, không tiếc mọi cái giá dặn đứng dị nhân kia lại, không tiếc trả giá!
Cùng với Diệp Dương Thành ra lệnh, đêm qua chín mươi con ong vàng bị điều độ đóng giữ phạm vi mới bắt đầu tập kết trên cao vài trăm thước. Đội ong vàng bay nhanh hướng Hồng Liễu Trấn.
Diệp Dương Thành suy nghĩ giây lát sau từ bỏ ý định bám xác Đại Ca ruồi trâu qua bên Hồng Liễu Trấn. Diệp Dương Thành nhảy xuống giường nhanh như chớp, giật chộp chìa khóa xe đặt trên tủ đầu giường, đóng sầm cửa chạy đi. Diệp Dương Thành thậm chí không khóa cửa cái lạ.
Diệp Dương Thành khởi động xe, quay đầu xe, đập mạnh bàn đạp ga. Động cơ phát ra tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, vèo một tiếng như mũi tên bay khỏi dây cung vọt ra xa.
Diệp Dương Thành hoàn toàn điên, hắn gọi điện thoại cho Vương Minh Kỳ:
- Ngươi chạy ngay đi đường siêu tốc từ Hồng Liễu Trấn đến khu Long Khẩu, không tiếc mọi cái giá ngăn lại dị nhân bắt Dung Dung! Một khi để hắn trốn ra phạm vi Ôn Nhạc huyện thi ngươi tự sát đi!
Mệnh lệnh làm Vương Minh Kỳ lạnh lẽo tay chân.
Vương Minh Kỳ không dám nói hay hỏi gì thêm, dứt khoát trả lời:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Vương Minh Kỳ cúp máy, một luồng khói mông lung bay nhanh hướng Hồng Liễu Trấn.
Trên đường xe chạy từ Hồng Liễu Trấn đi khu Long Khẩu, một chiếc xe đua hiện đại màu vàng chạy với vận tốc 100km/1h lao nhanh đi khu Long Khẩu. Một thanh niên trẻ khoảng hai mươi ba tuổi ngồi trên ghế lái, một tay cầm vô- Lăng, tay kia cầm một quả cầu tỏa ánh sáng trắng ngà.
- Đường đại ca, ta bắt được một linh thể.
Thanh niên thông qua tai nghe màu xanh nói với Đường Thái Nguyên:
- Nàng hãy rời khỏi đó tìm chỗ trốn đi, ta chạy tới ngay.
Triệu Dung Dung gật mạnh đầu:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Tròng mắt Triệu Dung Dung xoay tròn, nàng biến thành luồng sáng chui vào trán thanh niên đã chết, núp trong cơ thể gã.
Lúc này Vương Minh Kỳ từ Đại Giang Trấn lao nhanh tới hiện trường, ánh mắt đầu tiên thấy ngay chiếc xe đua hiện đại màu vàng bị đụng ngã, chú ý thấy xác ong vàng đã không thành hình nát vụn dưới đất.
Ba chiếc xe Audi A màu đen chạy nhanh trên đường cao tốctừ khu Long Khẩu đi Hồng Liễu Trấn. Mặt Đường Thái Nguyên xanh mét, gã gọi điện mấy cuộc nhưng không ai bắt máy, dưới tình huống như vậy không kết nối được điện thoại, giải thích duy nhất chính là thanh niên kia đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Sự thật là khi Đường Thái Nguyên nghe thanh niên báo cáo qua điện thoại bắt được một linh thể đã thấy không ổn, nhưng gã không ngờ rằng đối phương hành động mau như vậy. Đường Thái Nguyên mới kết thúc trò chuyện với thanh niên có mấy phút đã không cách nào liên lạc với gã lần nữa.
Lòng Đường Thái Nguyên nhỏ máu, mặc dù thanh niên kia không làm nên việc gì nhưng gã là dị nhân thứ nhất thông qua cố ý kích thích sinh ra năng lực dị hóa trong tổ chức Dị Sát, nghĩa là dị nhân nhân tạo.
Đương nhiên điều này không quan trọng, chính yếu là thanh niên này không chỉ là là dị nhân nhân tọa đầu tiên, còn là đệ đệ ruột của sát thủ vàng chi nhánh Châu Á của tổ chức Dị Sát.
Mặc dù Đường Thái Nguyên là sát thủ bạc của tổ chức Dị Sát nhưng gã không dám đắc tội sát thủ vàng. Nếu để sát thủ vàng biết biết đệ đệ của mình gặp nguy hiểm trong Hồng Liễu Trấn...
Đường Thái Nguyên hít sâu, ra lệnh:
- Mau lên, chạy nhanh hơn nữa!
Khi Diệp Dương Thành chạy tới tai nạn xe đã có mấy cảnh sát giao thông khám nghiệm hiện trường. Diệp Dương Thành nhìn lướt qua vụ tai nạn, đạp ga chạy tới.
Chạy xa mấy trăm thước sau Diệp Dương Thành dừng xe ven đường.
Diệp Dương Thành thầm nhủ:
- Dung Dung, nàng có thể lại đây, ta ở...
Diệp Dương Thành chưa nói hết câu Triệu Dung Dung đột nhiên xuất hiện ở ghế phụ lái.
- Chủ nhân.
Triệu Dung Dung cúi đầu hỏi:
- Có phải Dung Dung rất vô dụng không?
Diệp Dương Thành há mồm muốn an ủi Triệu Dung Dung vài câu:
-...
Nhưng Diệp Dương Thành không biết nói sao. Cho đến nay Diệp Dương Thành chưa từng trông mong Triệu Dung Dung sẽ hữu dụng nhiều.
Diệp Dương Thành vỗ vai Triệu Dung Dung, hắn không nói tiếng nào, ngồi trong xe chờ đồng bọn của thanh niên đến.
Diệp Dương Thành rất bao che khuyết điểm.