Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 189 : Đây là số mệnh

Ngày đăng: 14:53 18/04/20


- Mời ngồi.



Nhìn thấy hai người đến, Diệp Dương Thành chỉ theo lễ tiết đứng dậy cười cười, nâng tay mời hai người ngồi xuống.



Gọi qua người phục vụ, điểm ba ly cà phê, về phần là loại cà phê gì nói thật ra trình độ văn hóa của Diệp Dương Thành không cao, xem không hiểu chữ cái Anh văn, nhưng nghĩ tới một ly tám mươi đồng, cũng không tính là quá kém đi?



Người phục vụ bưng cà phê đi tới, Diệp Dương Thành cũng bắt chước bỏ thêm sữa cùng đường trắng, cầm thìa nhỏ khuấy nhẹ, lúc này mới mỉm cười nhìn Đỗ Nhuận Sinh:



- Hai vị thật đúng giờ!



- Ha ha, đã hẹn trong vòng nửa giờ đến là phải giữ lời thôi!



Đỗ Nhuận Sinh cũng không quanh co, hỏi:



- Không biết nên xưng hô ngài như thế nào?



- Tôi họ Diệp, Diệp Dương Thành.



Diệp Dương Thành cười đứng dậy bắt tay Đỗ Nhuận Sinh, lại nhìn qua người trung niên bụng phệ:



- Như vậy vị này chính là ông chủ nhà máy bên cạnh mà Đỗ tiên sinh đã nói đi?



- Chào anh.



Trên mặt người trung niên lộ vẻ hồ nghi, nhìn Diệp Dương Thành chỉ gật nhẹ đầu, cái giá rất lớn.



Cũng may Diệp Dương Thành không để ý những chuyện như vậy, cười cười ngồi xuống, hai tay chống trên mặt bàn thủy tinh, nói:



- Nói vậy trên đường đến đây hai vị đã nói xong rồi đi? Chúng ta cũng không cần nhiều lời vô dụng, nói thẳng vào chủ đề được chứ?



- Tốt, tốt lắm.



Đỗ Nhuận Sinh liên tục gật đầu:



- Vào chủ đề, vào chủ đề.



- Tôi muốn đầu tư một nhà máy điện tử, cũng chuẩn bị làm ổn áp.



Diệp Dương Thành bưng cà phê uống một hớp, nói:



- Nếu như không để ý, mời hai vị đều tự báo giá quy định của mình đi, nếu thích hợp tôi mua, không thích hợp cũng không tổn thương hòa khí, ý của hai vị như thế nào?



- Đương nhiên, đương nhiên.



Đỗ Nhuận Sinh ngượng ngùng cười nói, đang chuẩn bị mở miệng nói ra giá cả của mình, chợt ngây người, quay đầu nhìn trung niên bụng phệ như đang tìm kiếm cái gì.



Lúc này Ưu Tử bay đến bên cạnh Diệp Dương Thành, nói:



- Chủ nhân, tên mập kia không phải người tốt, vừa rồi hắn đã giẫm lên chân Đỗ Nhuận Sinh!



Nghe được lời nói của nàng, nụ cười trên mặt Diệp Dương Thành không thay đổi, hai tay lại siết chặt…


- Nếu Diệp tổng tin được tôi, tôi đương nhiên không thành vấn đề, nhưng mà…nhưng mà…



- Yên tâm, bên phương diện tiền lương sẽ không bạc đãi anh.



Nhìn bộ dáng ấp úng của Đỗ Nhuận Sinh, Diệp Dương Thành nhớ lại ngày trước khi mình nói tiền lương với lãnh đạo, trong lòng rõ ràng, cười cười nói:



- Tạm định lương tháng một vạn hai, cuối năm tính riêng tiền thưởng, nhưng chúng ta nói trước, nếu phương diện sản xuất có vấn đề, làm sản phẩm không hợp cách, trách nhiệm này anh phải đảm đương!



- Yên tâm đi Diệp tổng!



Đỗ Nhuận Sinh tự tin vỗ ngực:



- Tuy tôi không có thiên phú bên tiêu thụ, nhưng phương diện sản xuất tuyệt đối là cao thủ, chỉ cần Diệp tổng bảo chứng chất lượng nguyên vật liệu, tôi có thể bảo chứng chất lượng thành phẩm!



- Tốt!



Diệp Dương Thành ha ha cười nói:



- Khi ký hợp đồng, thuận tiện lại ký thêm một bản hợp đồng lao động, tiền lương dựa theo tiêu chuẩn tôi đã nói, một tháng một vạn hai, tiền thưởng cuối năm tính khác, đương nhiên nếu trong sản xuất xảy ra vấn đề làm thành phẩm không hợp cách, cũng phải viết vào trong hợp đồng!



- Không thành vấn đề!



Đỗ Nhuận Sinh không hề nghĩ ngợi, liền đáp ứng.



Xem xong nhà máy của Đỗ Nhuận Sinh, Diệp Dương Thành đi qua nhà máy của họ Trương xem xét, trang bị cũng không kém hơn Đỗ Nhuận Sinh bao nhiêu, vấn đề nhỏ nhặt mà thôi.



Cuối cùng xác định chi tiết, ba người trực tiếp lái xe đi vào một văn phòng luật sư trong huyện thành, bắt đầu bôn ba lo thủ tục.



Mãi đến xế chiều, Diệp Dương Thành ký hợp đồng chuyển nhượng với hai nhà máy, hợp đồng phân bốn phần, bên chuyển nhượng cùng bên mua mỗi bên một phần, công ty lưu trữ một phần, còn một phần báo lên cơ quan công an lập hồ sơ đăng ký sử dụng.



Ký xong hợp đồng chuyển nhượng, Diệp Dương Thành lại ký hợp đồng lao động với Đỗ Nhuận Sinh, khi họ Trương nghe được tin tức này, nhất thời trừng lớn mắt, đương nhiên Diệp Dương Thành cũng không biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì.



Ký xong hợp đồng, Diệp Dương Thành đi thẳng tới ngân hàng chuyển khoản, tổng cộng chi ra tám trăm hai mươi vạn nhân dân tệ, đến lúc này hai nhà xưởng điện tử huyện Ôn Nhạc đã trở thành sản nghiệp hợp pháp của Diệp Dương Thành.



Sáng sớm hôm sau đi cùng Đỗ Nhuận Sinh, Diệp Dương Thành mang theo chương trình mới lập của tân công ty cùng bản sao giấy phép kinh doanh của hai nhà xưởng, văn kiện quyết nghị cổ đông, hiệp thương thu mua nhà xưởng chạy tới phân cục công thương huyện Ôn Nhạc, bắt đầu một ngày bận rộn.



Nói tóm lại, cuộc sống tuy rằng bận rộn, nhưng đối với Diệp Dương Thành mà nói thật phong phú, sau khi xin xong thủ tục tại phân cục công thương, Diệp Dương Thành đi cùng Đỗ Nhuận Sinh, nam tử họ Trương đến bái phỏng khách hàng cùng nhà cung ứng nguyên vật liệu cho hai nhà máy.



Vội vàng cả ngày, hôm sau vẫn chưa ổn định, phải tiếp tục làm việc, tìm công nhân, cải tạo nhà xưởng, còn một đống thủ tục cần giải quyết!



Dựa theo lời nói của Đỗ Nhuận Sinh, đây chỉ là bắt đầu.



Mà dựa theo cảm khái của Diệp Dương Thành, đây chính là số mệnh!



Ngay khi Diệp Dương Thành bận rộn chuyện công ty, bề bộn chân không chạm đất, trong phi trường Khánh Châu thị xuất hiện năm người, ba nam hai nữ, sau khi rời khỏi sân bay lên hai xe taxi chạy thẳng đến huyện Ôn Nhạc…



- Chúng tôi đã đến.



Ngồi ở băng sau xe taxi là một nam tử trung niên hơn bốn mươi, mặc đồ thể thao màu xám, sắc mặt bình tĩnh như giếng sâu, cầm di động, thanh âm nghe như hai đá mài ma xát lẫn nhau, khàn khàn chói tai:



- Làm sao tìm được anh?