Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 223 : Xóa sổ vô hiệu

Ngày đăng: 14:54 18/04/20


Tức là có Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử đi cùng Diệp Dương Thành, nam nhân mặc áo ba lỗ màu đen tuyệt đối không uy hiếp được hắn.



Nếu không phải mối nguy hiểm thì cần gì đánh đòn phu đầu?



Triệu Dung Dung nhìn nam nhân mặc áo ba lỗ màu đen một lúc lầu sau đó quay đầu sang một bên.



- Chờ lát nữa chủ nhân suy tư xong hãy báo cáo rồi để chủ nhân tự quyết định.



Lúc này sáu nam nhân dến từ trung tâm xử lý sự kiện siêu nhiên nối đuôi nhau bước chân vào khu mộ.



Đi đằng trước nhất là nam nhân cao to được năm người khác gọi là Cương ca.



Cương ca đội kính râm màu cà phê, chẳng những không cho cảm giác lông bông mà rất hợp với kiểu bảo kiếm xứng anh hùng. Có thêm kính mát, Cương ca cho người cảm giác oai phong, nghiêm túc.



Mới bước chân vào khu mộ, Cương ca dừng bước ngay. Đôi mắt xuyên qua kính mát nhìn chằm chằm nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ, biểu tình trầm trọng.



Cương ca cực kỳ kinh ngạc khẽ kêu:



- A?



Thấy Cương ca dừng bước, giơ tay ra hiệu người đi sau cũng đứng lại.



Một nam nhân ba mươi tuổi khó hiểu nhìn Cương ca, nhỏ giọng nói:



- Cương ca, có chuyện gì?



Cương ca nhìn nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ chằm chằm, khóe môi cong lên:



-... Nguy hiểm.



Cương ca không quay đầu lại trả lời nam nhân kia:



- Là một kình địch.



Nghe lời Cương ca nói, năm người khác chẳng những không tỏ ra sợ sệt mà còn rất hưng phấn.



Nam nhân hai mươi mấy tuổi xoa hai tay nói:



- Xuất hiện tại đây đã nói lên hắn rất đáng ngờ.



Cương ca nhanh chóng quyết định:



- Mặc kệ có đáng ngờ hay không, phải bắt nam nhân này lại!



Mặc kệ nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ có phải là dị nhân gây rối trong Ôn Nhạc huyện hay không, có liên quan đến án mạng xảy ra hôm nay không, đối với nam nhân tạo cảm giác cực kỳ nguy hiểm thế này Cương ca không thể bỏ qua.
Tiểu Thương Ưu Tử khom người hướng Diệp Dương Thành:



- Chủ nhân.



Tiểu Thương Ưu Tử ngần ngừ một lúc sau, không quá chắc chắn trả lời:



- Ưu Tử cảm giác giống như linh sử tỷ tỷ. Người mặc đồ đen kia có vị khiến Ưu Tử quen thuộc, như linh thể không gốc, hơi giống lệ quỷ.



Diệp Dương Thành ngây người:



- Nàng cũng cảm giác giống lệ quỷ?



Rõ ràng là người sống sờ sờ tại sao là lệ quy được? Nếu nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ là lệ quy không có lý nào Cửu Tiêu thần cách không cho hắn gợi ý.



Đầu óc Diệp Dương Thành hỗn loạn, nhưng không lâu sau hắn ném chuyện này sang một bên.



Bởi vì bảy nam nhân chơi rượt bắt chạy ra khu mộ gần ba phút sau, ba bậc thang từ dưới chân núi chạy lên nghĩa trang có ba người leo lên. Một nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ, cách ăn mặc giống y như nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ lúc trước chạy trốn.



Diệp Dương Thành có ngốc cũng ra kết luận ba nam nhân này chung nhóm với nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ lúc trước.



Vì xác định suy đoán của mình, Diệp Dương Thành quay đầu nhìn Triệu Dung Dung. Diệp Dương Thành thấy biểu tình Triệu Dung Dung trầm trọng gật đầu thì khẳng định.



Diệp Dương Thành lại ngước nhìn một trong ba nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ. Biểu tình chân chất, vóc dáng cao to. Khi nhìn kỹ bộ dạng nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ, Diệp Dương Thành bản năng nghĩ đến một từ: Rối gỗ.



Đúng vậy, ba nam nhân này cho Diệp Dương Thành cảm giác giống như rối gỗ bị giật dây, không chút sức sống. Nhưng bọn họ có thể nhúc nhích, nói chuyện, nhìn.



Tim Diệp Dương Thành đập nhanh:



- Mấy thứ quỷ quái gì đây?



Bởi vì ba nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ không khiến Cửu Tiêu thần cách cảm ứng, tức là năng lực xóa sổ dị nhân của Diệp Dương Thành vô hiệu với ba người.



Ba nam nhân như rối gỗ đã đóng giữ ba cầu thang từ khu mộ xuống chân núi. Diệp Dương Thành dùng đầu gối nghĩ cũng biết ba nam nhân mặc áo thun đen ba lỗ này là quái vật không ra người không ra quỷ, có lẽ mục tiêu chính là hắn.



Diệp Dương Thành liên tưởng cái chết của ba người Tiểu Điền Kê, Tiểu Bàn Tử.



Con ngươi Diệp Dương Thành co rút, hai nắm đấm siết chặt, trên cánh tay nổi gân xanh.



Biểu tình Diệp Dương Thành bình tĩnh, lòng thông qua tâm linh liên lạc hỏi Triệu Dung Dung:



- Dung Dung, nếu nàng một chọi một với ba người này có xác xuất thắng mấy phần trăm?



Mắt Diệp Dương Thành liên tục liếc hướng ba nam nhân đứng im tại chỗ, đề phòng bọn họ đột ngộ công kích thì hắn không kịp trở tay.