Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 355 : Trong bụng mang theo một vật nhỏ
Ngày đăng: 14:56 18/04/20
- Có thể mở rộng diện tích
thêm một chút, ngoại trừ cô nhi viện trong Chiết Giang, còn có thể bao
gồm cả phúc lợi viện công lập tính vào.
Diệp Dương Thành tay cầm chén trà đen ngồi trong phòng làm việc của Lâm Mạn Ny, trầm ngâm nói:
- Hoặc là có thể tiếp tục liên hệ vài cơ cấu từ thiện, đem cả viện dưỡng lão cũng tính một lúc luôn đi.
- Kể cả viện dưỡng lão cũng tính sao?
Lâm Mạn Ny đang ghi chép nghe vậy không khỏi ngẩn ngơ, dừng động tác ngạc nhiên hỏi:
- Nhưng bên nhi đồng có thể tặng đồ chơi cùng văn phòng phẩm, còn có thể trợ giúp nhi đồng có điều kiện thích hợp đến trường, nhưng bên người
già thì làm gì? A Thành, anh định an bài như thế nào?
- Chúng ta có thể ra tiền an bài các cụ già tiến hành kiểm tra sức khỏe, đồng thời mua một ít sản phẩm dinh dưỡng tặng qua, còn có thể trợ giúp
viện dưỡng lão tài chính eo hẹp xây dựng thêm phần cứng trong viện.
Trong lòng Diệp Dương Thành đã có phương án, nghe Lâm Mạn Ny hỏi cười đáp.
- Đây chính là hoạt động từ thiện Tết âm lịch lớn nhất năm nay của Dương Thành quỹ hội chúng ta đâu, muốn làm làm lớn một chút, nửa vời thì nói
làm gì?
- Vậy…cũng tốt.
Lâm Mạn Ny nghĩ nghĩ, tính toán tài chính trong hoạt động từ thiện lần
này, cười gật đầu đáp ứng, sau khi xác định xong kế hoạch an bài, nàng
lại hỏi:
- Qua thêm hai mươi ngày là tới Tết, bình thường tới cuối năm công ty
không phải đều thật bận rộn sao? A Thành, anh thật nhàn rỗi nha!
- Ha ha, trong công ty có người chiếu cố, nếu vội thì bề bộn sứt đầu mẻ trán, rảnh rỗi cũng rảnh đến khùng.
Diệp Dương Thành cười dài đáp, sau đó đứng dậy vươn vai, nói:
- Thế nào, đã suy nghĩ Tết này làm sao ăn Tết không?
- Đương nhiên ở cô nhi viện thôi.
Lâm Mạn Ny nhìn hắn, cười nói:
- Tết âm lịch hàng năm đều có thật nhiều huynh đệ tỷ muội trở về đâu,
hơn nữa bọn nhỏ trong viện dù sao phải có người chăm sóc, Tết năm trước
còn có ba đứa nhỏ chơi pháo bị thương tay đó.
- Ở lại trong viện sao…
Diệp Dương Thành thoáng có chút thất vọng, nhưng hắn cũng biết hiện tại
nếu đưa nàng về nhà cũng có vẻ hơi quá nhanh, huống chi khoảng cách giữa trấn Bảo Kinh cùng huyện thành chỉ mười mấy cây số, lái xe hơn một giờ
là tới, ở đâu cũng như nhau.
Nghĩ thông suốt chuyện này, hắn lộ ra ý cười, gật đầu nói:
- Đến lúc đó trong viện cần mua hàng tết chẳng hạn, trực tiếp dùng tiền trong quỹ hội đi, nga, đúng rồi.
Diệp Dương Thành trợn mắt:
- Đã là cuối năm, thời điểm mua sắm hoàng kim, lúc này cô đòi nghỉ sao?
- Hì hì, anh nghe tôi nói xong chuyện thứ ba trước thôi.
Tâm tình Vương Tuệ Tuệ phi thường phấn khởi, nói:
- Âm lịch 24 tháng 12, tôi sẽ kết hôn, ân, đến lúc đó anh có đi tham gia hôn lễ hay không?
- …
Diệp Dương Thành choáng đầu, lại trợn mắt:
- Tôi không quen chồng cô, huống hồ tôi lấy thân phận gì đi tham gia hôn lễ của hai người? Làm ơn đi, cô là nữ giới, tôi là nam giới được không!
- Việc này có quan hệ gì chứ, ai quy định nhà gái không thể có bạn nam giới tham gia hôn lễ sao?
Vương Tuệ Tuệ nói:
- Ân, đợi lát nữa tôi đem tài khoản ngân hàng nhắn qua di động của anh,
anh đem tiền gởi qua cho tôi trước đi, nga, trưa nay tôi sẽ gởi thiệp
mời qua nhà anh, đến lúc đó anh phải đến!
- …
Vương Tuệ Tuệ tựa hồ thật để ý số tiền lì xì năm vạn này, nếu không mà
nói dựa theo tính cách của nàng, căn bản không có khả năng liên tục nhắc nhở chuyện này, thậm chí lúc này hắn có thể khẳng định nàng đang đỏ mặt ra vẻ đùa giỡn nói những lời này với hắn!
Nhưng Vương Tuệ Tuệ không muốn nhiều lời, Diệp Dương Thành cũng không truy hỏi, sau thoáng trầm mặc ngắn ngủi, hắn gật gật đầu:
- Được, tôi sẽ gởi qua cho cô, ngân hàng nào?
- Ngân hàng nông nghiệp đi.
Vương Tuệ Tuệ tựa hồ nhẹ nhàng thở ra, thanh âm vui đùa đã không còn, miễn cưỡng cười liền cúp điện thoại.
Đặt di động lên quầy, hai mắt nàng có chút ngây dại nhìn ra đường, lẩm bẩm:
- Vương Tuệ Tuệ a Vương Tuệ Tuệ, ngươi làm như vậy rốt cục có đáng giá hay không?
Dùng tay nâng cằm, hồi lâu sau Vương Tuệ Tuệ thở dài, cười tự giễu:
- Bất kể nói như thế nào, xem như có một gia đình…không phải sao?
- Kỳ quái.
Diệp Dương Thành đem di động đặt xuống ghế lái phụ, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc.
Với tính cách đầy trách nhiệm của Vương Tuệ Tuệ, vì sao nàng phải vội vã lấy được số tiền này?
Hắn gãi gãi đầu, chỉ có thể tạm thời đè nén nghi hoặc trong lòng, giẫm ga chạy thẳng lên đường cao tốc đi thông tỉnh Phúc Kiến…