Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 364 : Cố ý bồi dưỡng
Ngày đăng: 14:56 18/04/20
Tuy nhà của Mạnh Văn Tuệ nằm ở huyện tự trị Bố Y tộc, nhưng nàng là cô gái Hán tộc, có lẽ do Diệp Cảnh Long cứng rắn kéo nàng đi mua quần áo, lúc này nhìn nàng không giống như miêu tả của hắn, bộ dạng quê mùa, mà nàng mặc một chiếc quần thường màu cà phê cùng chiếc áo len dạ màu cà phê.
Ấn tượng đầu tiên nàng cấp cho Diệp Dương Thành chính là nhỏ xinh, nàng cao chừng 1m56, tóc đuôi ngựa, làn da ngăm đen cùng dáng người gầy yếu, nhìn thấy Diệp Dương Thành đang đánh giá mình nàng cũng thoải mái nhìn hắn, không hề toát ra vẻ khẩn trương hay câu nệ.
Nói tóm lại cảm giác của Diệp Dương Thành đối với nàng không tệ, đương nhiên, điều này cũng có quan hệ đến việc Diệp Cảnh Long từng giới thiệu về thân phận của nàng.
- Chào em, tôi là anh trai của Diệp Cảnh Long.
Ở ngay cửa một khách sạn nhỏ bình thường, Diệp Dương Thành mỉm cười vươn tay phải, theo lễ tiết nắm nhẹ tay Mạnh Văn Tuệ sau đó nói với em trai:
- Em cùng Văn Tuệ đi lên thu thập hành lý, tụi anh ở dưới lầu chờ hai đứa.
- Dạ được!
Diệp Cảnh Long đã biết anh trai muốn an bài Mạnh Văn Tuệ ở cùng Lâm Mạn Ny, không nói thêm gì nữa, gật đầu đáp ứng.
Nhìn hai người đi vào khách sạn, Diệp Dương Thành mang theo ý cười quay đầu nhìn Lâm Mạn Ny:
- Mạn Ny, em cảm thấy được cô bé này thế nào?
- Có một loại cảm giác nhu nhược, nhưng em ở trên người nàng nhìn thấy được tự tin.
Lâm Mạn Ny nghiêng đầu nghĩ nghĩ, mỉm cười nói:
- Đây là một cô gái thành thật can đảm, anh không phát hiện vừa rồi khi anh bắt tay nàng, nàng thậm chí không hề có chút khẩn trương sao?
- Phải đó…
Diệp Dương Thành ha ha cười, trêu ghẹo nói:
- Anh nhớ được lúc em theo anh về nhà gặp cha mẹ anh em thật khẩn trương không biết nên làm gì đâu.
- Bởi vì chúng ta là bạn cùng lứa tuổi thôi.
Lâm Mạn Ny nghiêm trang nói:
- Nếu hiện tại nàng theo em trai anh về nhà, nhất định sẽ khẩn trương.
- A…
Diệp Dương Thành mỉm cười hỏi.
- Hỏi em cần gì?
Diệp Cảnh Long nghĩ nghĩ, lắc đầu:
- Vậy thì không có, ngay cả mua quần áo cùng túi du lịch đều là em lén đi mua, khi mua về nàng mới chịu nhận…
- Nàng là một cô gái rất tự trọng, em lấy tiền đóng học phí cho nàng, nàng sẽ nghĩ như thế nào?
Diệp Dương Thành chỉ điểm:
- Nhất là khi nàng biết số tiền này là của anh, mà không phải của em, nàng càng khó tiếp nhận, cho nên, nếu em thật sự muốn chiếu cố nàng, không ngại bắt tay từ phương diện khác, tỷ như chú ý trong sinh hoạt, ăn uống quần áo, những thứ này em có thể dùng danh nghĩa bạn trai đi làm, đừng cho nàng cảm giác bị em xem nhẹ…
Dọc theo đường đi Diệp Dương Thành nói rất nhiều, mà Diệp Cảnh Long cũng không ngừng gật đầu, ghi tạc lời của hắn vào trong lòng…
Đợi khi hai anh em lái xe về đến nhà, lại kinh ngạc không biết cha mẹ đã đi đâu, trong nhà không có người.
Từ phòng bếp đi ra, Diệp Dương Thành kỳ quái hỏi:
- Quái, cha mẹ đi đâu vậy?
- Có thể là đi qua nhà Vương thẩm cách vách?
Diệp Cảnh Long mơ hồ suy đoán, sau đó nói:
- Em đi xem.
- Được.
Diệp Dương Thành cũng không nghĩ nhiều, cười gật đầu.
Nhưng đúng lúc này di động truyền ra tiếng chuông, tiếng chuông này Diệp Dương Thành cố ý đặt ra, là tiếng chuông điện thoại của cha hắn – Diệp Hải Trung!
Nghe tiếng chuông, Diệp Dương Thành thoáng lặng người, lấy ra di động:
- Alo, cha…