Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 4011 : Nhìn thấy ghê người (Thượng)

Ngày đăng: 14:57 18/04/20


Sĩ quan thượng úy nghe Beane nói liền biến sắc mặt:



- Cái gì?



Sĩ quan thượng úy ấn hai vai Beane, biểu tình kích động hỏi:



- Vậy thì Beane, ngươi có trông thấy Walker, đệ đệ của ta không?



- Này, thả lỏng, bình tĩnh đi!



Beane bị sĩ quan thượng úy bóp chặt hai vai đau đớn hét lên:



- Walker đệ đệ của ngươi là phi công, hắn không bị gì, bây giờ rất an toàn. Thả ra, mau buông ra!



Sĩ quan thượng úy chợt nhận ra mình dùng sức hơi mạnh, vội cười xòa thả vai Beane ra:



- À...



Sĩ quan thượng úy xin lỗi nói:



- Xin lỗi, ta không cố ý.



Beane nhe răng với sĩ quan thượng úy:



- Nếu ngươi cố ý thì bây giờ ta đã đánh ngươi!



Beane nhúc nhích bả vai, nói với sĩ quan thượng úy:



- Quái vật biển đã chạy trốn, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không dám quay về. Ta nghe nói đêm qua có một đám nữ nhân Châu Á mới đến, ngươi có cùng đi doanh địa xem không?



Cung cấp nữ nhân cho sĩ quan mang hàm thiếu úy trở lên là điều lệ thống nhất quân Mỹ trú đóng tại Nhật. Trong bốn mươi căn cứ quân sự trên quần đảo Okinawa có hơn ba mươi doanh địa hồng, trong doanh địa hồng có ít nhất một nữ nhân, lúc nhiều cung sẽ không hơn năm người.



Những nữ nhân đến quân đội cho đám lính chữa cháy hầu như không phải tự nguyện đến căn cứ. Bởi vì các sĩ quan sẽ không cho các nàng tiền boa, càng không dịu dàng với bọn họ. Mỗi tháng doanh địa hồng sẽ đổi người, vì những nữ nhân tiền bối hoặc là bị hành hạ nổi điên, hoặc không chịu nổi nhục nhã chọn tự sát.



Nghe Beane nói, mắt sĩ quan thượng úy sáng rực, hiển nhiên gã là khách quen của doanh địa hồng.
Torres thiếu tá gật đầu, mỉm cười nói:



- Nghe lời trung tá.



Torres thiếu tá chỉ hướng Beane, cười to bảo:



- Hai kẻ xui xẻo tiếp theo chỉ có thể tự sướng một mình.



Torres thiếu tá, Roberts trung tá đứng trước cửa cười to không phát hiện Diệp Dương Thành điều khiển con ong vàng cường hóa chung cực tàng hình bay vào nhà gỗ sau lưng bọn họ.



Trong nhà gỗ trang trí sơ sài, vật dụng duy nhất đáng giá là chiếc giường gỗ ghép lung tung đặt ở tay trái từ cửa vào. Giường gỗ bị máu nhuộm đỏ, bốn nữ nhân toàn thân trần truồng nằm trên giường, người tràn đầy vết roi ghê rợn.



Trong bốn nữ nhân có ba người từ ba mươi đến bốn mươi tuổi, chăm sóc sắc đẹp rất tốt. Khiến mắt Diệp Dương Thành nóng rực là bên cạnh ba phụ nữ có một thiếu nữ chỉ mười sáu, bảy tuổi mặt mày thanh tú, vóc dáng yêu kiều.



Bốn nữ nhân này mà là vượt biên gì? Diệp Dương Thành không ngốc, nhìn cách ăn mặc, chăm sóc sắc đẹp của bốn nữ nhân là đoán ra manh mối. Nếu Diệp Dương Thành không đoán sai, bốn nữ nhân này không phải vượt biên mà bị người bắt cóc.



Vết roi không phải nguyên nhân dẫn đến cái chết, bọn họ chết vì... Bốn khúc gỗ đâm vào âm hộ.



-...



Diệp Dương Thành điều khiển đại đội ong vàng cường hóa chung cực xoay quanh bên trên xác bốn nữ nhân, cảm xúc sát ý cắm rễ trong lòng hắn, nhanh chóng đâm chồi nảy lộc.



Diệp Dương Thành mặc kệ có hiệu quả hay không, hắn ngồi xếp bằng trong phòng khách sạn Động Thương huyện, nhỏ giọng nói:



- Các người hãy yên tâm, ta sẽ không tha cho đám cầm thú không bằng kia, không tha một tên. Hãy yên tâm đầu thai đi, ta sẽ bao thù cho các người.



Bỗng có thanh âm cực kỳ đột nhiên vang bên tai Diệp Dương Thành:



- Thật không?



Thanh âm trong trẻo làm tinh thần Diệp Dương Thành hoảng hốt.



Diệp Dương Thành điều khiển lại con ong vàng cường hóa chung cực suýt bị hắn lỡ tay làm rớt xuống. Diệp Dương Thành bình ổn cảm xúc, tưởng đâu gặp oan hồn giống như Võ Điền Cát Dã.