Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 4292 : Thổ lộ sự thật (Hạ)

Ngày đăng: 14:58 18/04/20


Dường như Bố Lai Tháp Ny nhìn thấu sinh tử, giọng điệu rất bình tĩnh, ngữ điệu nhẹ nhàng, nói:



- Ngươi có giết ta cũng vô dụng. Tuy Lưu Tuyết Doanh chỉ phân liệt bốn tàn hồn, tính luôn tathì ngươi giết ba. Đừng nói cho ta biết hai tàn hồn trước không phải ngươi giết.



- Là ta giết thì sao?



Giờ phút này, trong lòng Diệp Dương Thành tràn ngập tức giận, chỉ muốn bắt lấy thần tù giả xé xác ra, nói cho linh hồn thần tù giả rằng lý do hắn giết gã chỉ vì nhìn gai mắt. Diệp Dương Thành bực bội nên giọng điệu hơi gắt gỏng.



Đối với kiểu nói tràn ngập mùi thuốc súng của Diệp Dương Thành, Bố Lai Tháp Ny cười the thé.



Bố Lai Tháp Ny không quan tâm nói:



- Không được tốt. Ta chỉ muốn nói với ngươi rằng dù ngươi giết sạch tàn hồn Lưu Tuyết Doanh phân liệt ra cũngc không thể ngăn cản hành động của thánh chủ, thánh mẫu. Nói thật cho ngươi biết, tàn hồn của Lưu Tuyết Doanh chỉ là vật hy sinh, tàn hồn lợi hại là hồn phách thánh chủ, thánh mẫu phân liệt nhiều năm.



- Hừ! Dù là số lượng hay chất lượng thì tàn hồn của Lưu Tuyết Doanh không cách nào so sánh!



Bố Lai Tháp Ny tạm dừng giây lát, sau đó đắc ý cười to bảo:



- Ha ha ha ha ha ha! Chỉ tàn hồn do Lưu Tuyết Doanh phân liệt đã khiến ngươi luống cuống tay chân, ngươi lấy cái gì đấu với thánh chủ, thánh mẫu?



Diệp Dương Thành nhíu mày nói:



- Chuyện này không cần ngươi lo.



Diệp Dương Thành hít sâu đè nén lửa giận, nhíu mày nói:



- Thời gian chính xác thần tù giả phá quan là khi nào? Cụ thể ở đâu? Bây giờ tong tay thần tù giả nắm giữ bao nhiêu thực lực? Nói!



Bố Lai Tháp Ny lại xì cười:



- Thần tù giả? Xì, xưng hô dốt nát.



Bố Lai Tháp Ny hoàn toàn thả lỏng, không còn e ngại như ban đầu.



Bố Lai Tháp Ny trào phúng Diệp Dương Thành:



- Thánh chủ, thánh mẫu là tồn tại cường đại nhất trong vũ trụ, dù ta nói cho ngươi biết thời gian phá quan thì ngươi sẽ đi qua chịu chết sao? Làm người nên tự biết... A...!



Tiếng gào rú thê lương vang lên, Diệp Dương Thành chậm rãi buông tay trái xuống.



Diệp Dương Thành nói:
Bố Lai Tháp Ny một lần nữa kiêu ngạo, Diệp Dương Thành không có ý định tiếp tục hành hạ nàng.



Diệp Dương Thành tạm dừng một lát, hỏi:



- Vậy tàn hồn kia hiện tại đang ở đâu?



Bố Lai Tháp Ny hỏi:



- Nếu ta nói ra thì ngươi sẽ tha cho ta?



Diệp Dương Thành lạnh nhạt nói:



- Ngươi không có tư cách cò kè mặc cả với ta.



- Vậy tại sao ta phải nói cho ngươi biết?



Bố Lai Tháp Ny cho rằng đã bắt được điểm yếu của Diệp Dương Thành, hùng hổ nói:



- Dựa vào cái gì nói cho ngươi biết?



Thái độ cứng rắn của Bố Lai Tháp Ny làm Diệp Dương Thành nhíu mày, tù nhân mà kiêu ngạo như thế thì chỉ có ình nàng.



Diệp Dương Thành không có ý định chiêu lãm Bố Lai Tháp Ny, hắn bình tĩnh hỏi:



- Thật sự không nói?



Trả lời lại Diệp Dương Thành là tiếng hừ khẽ. Bố Lai Tháp Ny tự cho rằng đã nắm chặt điểm yếu của Diệp Dương Thành, hắn sẽ ném chuột sợ vỡ đồ không dám làm gì nàng. Nhưng Bố Lai Tháp Ny quên một chuyện cực kỳ quan trọng là nàng không hề nói bất cứ tin tức gì về tàn hồn, nghĩa là hắn không cảm nhận được chút uy hiếp nào.



Sau một bước thường có kết quả trí mạng, đối với Diệp Dương Thành là đã ép cạn giá tị lợi dụng của Bố Lai Tháp Ny, còn lại chút cặn bã không cần cũng chẳng sao.



Diệp Dương Thành lạnh lùng cười:



- Vậy... Ngươi có thể chết.



Tay trái Diệp Dương Thành bắn ra lực lượng Cửu Tiêu mạnh hơn vừa rồi gấp mấy lần rót vào kết giới, sát ý phát ra rõ ràng, không cho Bố Lai Tháp Ny cơ hội hối hận.



Trong tiếng hét, Bố Lai Tháp Ny vội la lớn câu nói không kịp trọn câu:



- A... Ngươi sẽ hối hận...