Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 430 : Trời ạ, không ngờ là . .
Ngày đăng: 14:58 18/04/20
Kết giới bị lực lượng Cửu Tiêu đập vỡ, Bố Lai Tháp Ny biến thành luồng khói xanh tan biến trong thiên địa.
Diệp Dương Thành lái xe ra khỏi Quang Minh cô nhi viện là bốn giờ bốn mươi phút chiều, khi hắn trở về là sáu giờ rưỡi. Xe Diệp Dương Thành đi trước dẫn đường, đăng sau là mấy chiếc xe van, xe tải, trên xe chất mấy thứ cần dùng cho tiệc lửa trại.
Chính xác mở tiền của Diệp Dương Thành đơn giản là tìm một cửa tiệm, tạm thời và ovọi vàng lắp ráp các vật tư cần thiết cho tiệc lửa trại. Trừ gỗ để đốt lửa ra lò nướng, giá nướng, các thức ăn để nướng, hoa quả đồ uống cái gì cần có đều có. Diệp Dương Thành thanh toán ba vạn khối tiền vật tư, phí thuê người, bên công ty phái tám phục vụ đến hỗ trợ.
Nhìn Diệp Dương Thành đi ra ngoài một chuyến mang nhiều thứ về, Lâm Mạn Ny oán trách liếc xéo hắn, trách hắn vung tiền rộng rãi. Nhưng rất nhanh trong tiếng cười đùa của đám trẻ, Lâm Mạn Ny thoải mái hơn. Lâm Mạn Ny và phục vụ, lão sư trong Quang Minh cô nhi viện cùng dọn đồ trên xe đến sân thể dục.
Lâm Mạn Ny nhìn cảnh tượng phục vụ sắp xếp đồ đạc, nàng lau mồ hôi trán đi tới trước mặt Diệp Dương Thành.
- A Thành, cái này chắc tốn rất nhiều tiền?
Lâm Mạn Ny nói:
- Lãng phí quá.
Diệp Dương Thành thu về tầm mắt nhìn đám nhóc chơi đùa, lau mồ hôi dính trên chóp mũi Lâm Mạn Ny.
Diệp Dương Thành hít một hơi:
- Tàm tạm.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Buông thả một lúc cũng không có gì tệ, huống chi cảm giác tiêu tiền rất thích.
Nghe Diệp Dương Thành trả lời, Lâm Mạn Ny trợn trắng mắt:
- Ngươi thật là...
- A Thành, Niếp Niếp kêu ngươi đi qua chơi trò chơi!
Lâm Mạn Ny cười tươi chỉ hướng đám nhóc chơi rượt bắt ầm ĩ gần đó.
Diệp Dương Thành kinh ngạc hỏi:
- Chơi trò chơi?
Diệp Dương Thành cười hỏi:
- Chơi tò gì?
Giờ phút này, tâm tình Lâm Mạn Ny thả lỏng, nàng tinh nghịch nháy mắt với Diệp Dương Thành:
- Đến liền biết.
Lâm Mạn Ny mặc kệ Diệp Dương Thành có thích hay không, nàng kéo cánh tay hắn, nửa ép buộc nửa làm nũng kéo hắn chạy đén chỗ đám nhóc.
Lâm Mạn Ny vừa chạy vừa nhấn mạnh:
- Chơi rất vui!
Diệp Dương Thành nhìn Lâm Mạn Ny hưng phấn dồi dào, hắn sẽ không làm nàng mất vui. Diệp Dương Thành mỉm cười mặc cho Lâm Mạn Ny kéo hắn chạy tới chỗ bọn nhỏ, hắn hơi tò mò nàng nói về trò chơi rất vui.
Diệp Dương Thành cách đám nhóc bên lửa trại khoảng bảy, tám thước, chốc lát sau hắn đã cùng Lâm Mạn Ny xuất hiện trước mặt chúng. Lâm Mạn Ny không nói luật chơi cho Diệp Dương Thành mà cùng bọn nhỏ vây thành vòng tròn, đầu chụm đầu xì xầm.
Diệp Dương Thành không nghe lén, tuy rằng chuyện này không khó với hắn.