Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 433 : Xin phụ thần chỉ rõ
Ngày đăng: 14:58 18/04/20
Rầm!
Phó Diệc Chi lấy một chiếc khăn lông màu trắng trên bàn công tác chậm rãi lau máu dính trên mặt và tay, gã vừa lau vừa hét hướng ngoài cửa:
- Người đâu!
Một nam nhân trẻ mặt đồng phục màu xanh bó sát đi vào, hành quân lễ tiêu chuẩn với Phó Diệc Chi:
- Thủ trưởng!
Trong toàn quá trình thanh niên không thèm nhìn nam nhân tráng niên đã chết một cái nào, trong thế giới của gã chỉ có mỗi mình Phó Diệc Chi.
Phó Diệc Chi liếc thanh niên, tùy tay ném khăn lông dính đầy máu vào giỏ rác bên cạnh.
Phó Diệc Chi nói với thanh niên:
- Kéo hắn xuống xử lý, mang theo vài người đi chỗ hắn ở đốt cháy đi. Ngươi nên hiểu ta muốn gì.
Thanh niên lớn tiếng trả lời:
- Hoàn toàn tiêu hủy!
Chú ý thấy biểu tình Phó Diệc Chi lộ vẻ khen ngợi, thanh niên kính quân lễ, khom lưng kéo mắt cá chân phải nam nhân ra khỏi văn phòng của Phó Diệc Chi.
Mãi khi thanh niên ra khỏi văn phòng, đóng cửa lại, Phó Diệc Chi xoay người cầm xấp tài liệu lên tùy ý lật xem.
Phó Diệc Chi nhỏ giọng nói:
- Vốn định giữ ngươi lại câu cá lớn, nhưng nếu ngươi đã không biết điều thì thôi, không cần cá lớn.
Phó Diệc Chi không hiểu ý định của Diệp Dương Thành khi làm chuyện này, tin tức thiêu thốn, gã chỉ có thể cẩn thận hỏi, sợ mình lỡ sai lầm làm hỏng chuyện.
Khi làm hỏng chuyện, có lẽ Diệp Dương Thành sẽ thông cảm, tha thứ cho gã, nhưng Phó Diệc Chi tuyệt đối không tha cho mình. Nhiệm vụ phụ thần giao cho vậy mà vì bản thân cẩu thả sơ ý để xảy ra vấn đề. Đối với Phó Diệc Chi, đây là sai lầm không thể tha thứ.
Diệp Dương Thành vừa lái xe vừa giải thích với Phó Diệc Chi:
- Cũng gần như vậy, nhưng phạm iv rất lớn.
Phó Diệc Chi khom lưng, nhỏ giọng nói:
- Cái này... Xin phụ thần chỉ rõ.
- Điều tra từ lúc nàng sinh ra cho đến mất tích trên biển.
Diệp Dương Thành nói ra yêu cầu khiến Phó Diệc Chi trợn mắt há hốc mồm:
- Nếu có thể thì ta cần bao gồm tin tức bác sĩ, y tá đỡ đẻ khi nàng sinh ra, bất cứ người hoặc vật thể Lưu Tuyết Doanh từng tiếp xúc từ nhỏ đến lớn. Tóm lại một câu, hễ Lưu Tuyết Doanh tiếp xúc với gì thì ta muốn biết hết.
- Cái này...
Phó Diệc Chi cười khổ nói:
- Phụ thần, không phải Diệc Chi trốn tránh nhưng quá khó khăn, hơn hai mươi năm đủ để khiến nhiều manh mối đứt gãy. Hơn nữa hai ngày thì...
- Từ nặng đến nhẹ đi.
Diệp Dương Thành hiểu Phó Diệc Chi khó xử, bản thân hắn cũng biết chuyện này khó khăn biết bao. Nhưng ôm ý nghĩ cứu được một người hay một người, Diệp Dương Thành đành để Phó Diệc Chi chịu khổ.