Chấp Chưởng Thần Quyền
Chương 481 : Đánh thì đánh, còn cần lý do gì?
Ngày đăng: 14:59 18/04/20
Liếc mắt nhìn Chu gia tam thúc, Diệp Dương Thành lộ ra ý cười hài hước, hai tay chắp sau lưng, không hề nhìn tới ánh mắt tức giận của Chu gia, chậm rãi đi tới chỗ Chu gia tam thúc…
- Mày…mày muốn làm gì?
Hai tay nắm chặt cây gậy, Chu gia tam thúc thật không có dũng khí động thủ với Diệp Dương Thành.
Nhìn Diệp Dương Thành càng lúc càng gần, nhịp tim hắn gia tốc, tâm tình vô cùng khẩn trương.
Rốt cục hắn hỏng mất, gầm lên một tiếng hung hăng đập mạnh xuống đầu Diệp Dương Thành.
- Khinh người quá đáng, hôm nay tao liều mạng với mày!
- Ca sát…
Sau một tiếng vang giòn, cây gậy đập lên đầu Diệp Dương Thành, thậm chí lực đạo quá lớn, cây gậy vỡ vụn ra.
Mọi người trợn tròn mắt, Diệp Dương Thành lại không hề né tránh!
Giơ tay lên, như không có việc gì vuốt vuốt vị trí bị đánh trúng, Diệp Dương Thành lại bước tới, nói:
- Đã một bó to tuổi, như thế nào còn xúc động như vậy đây?
- Tao…
Chu gia tam thúc có chút ngây người, sau đó hắn hoành cây trúc vụn lại quét tới Diệp Dương Thành.
Nếu là người thường, phỏng chừng da tróc thịt bong vẫn còn nhẹ.
Nhưng…Diệp Dương Thành là người thường sao?
- Mẹ nó, thật đúng là cấp mặt không biết xấu hổ!
Diệp Dương Thành tránh người, trầm thấp quát một tiếng, khi Chu gia tam thúc còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần, tay phải đã đấm vào trên bụng của hắn.
Hung hăng một đấm đập vào mặt trái Chu gia đại bá, đánh bay hắn ra ngoài, sau đó Diệp Dương Thành mới chậm rãi bổ sung một câu:
- Đánh các ngươi thì đã thế nào?
Đúng vậy, đánh bọn hắn một chút thì đã thế nào? Chỉ bằng hành vi man rợ của ba anh em đối đãi với Mã Thải Thải hai mươi ba năm trước, chỉ bằng bọn hắn chỉ vì một chiếc xe mà lừa hôn lừa tiền lừa đồ cưới, đánh bọn hắn một chút thì đã làm sao?
Nhìn lướt qua năm người Chu gia té trên mặt đất, ánh mắt Diệp Dương Thành rơi lên người Chu gia đại bá, chuyện này nếu muốn có một kết thúc, phải cho hắn chủ động nhận tội.
Vụ án của Mã Thải Thải đã trôi qua hơn hai mươi năm, bên hệ thống công an không biết còn lưu trữ bằng chứng tội ác tại hiện trường hay không, nếu không có bằng chứng, cho dù Diệp Dương Thành hạ lệnh cho Dương Đằng Phi, chỉ sợ cũng khó thể thông qua.
Hơn nữa làm như vậy vẫn còn nhiều sơ hở, sẽ tạo thành phiền toái không cần thiết cho Diệp Dương Thành, muốn làm ba anh em Chu gia nhận tội bị luật pháp trừng phạt, Diệp Dương Thành cảm thấy mình phải làm thêm chút gì đó.
Ngẫm nghĩ, hai mắt Diệp Dương Thành tỏa sáng, vẫy tay nói:
- Tuệ Tuệ, em qua đây một chút.
- A?
Vương Tuệ Tuệ đang ngẩn người, lại ứng một tiếng đi tới, hỏi:
- Chuyện gì vậy?
- Có chuyện cần em phối hợp một chút.
Diệp Dương Thành giảm thấp thanh âm, nói:
- Ghé sát đây anh nói…
- Nha…
Vương Tuệ Tuệ ngơ ngác gật đầu, nhất thời không hiểu chuyện gì, nhưng khi nghe Diệp Dương Thành dặn dò, nàng kinh ngạc che miệng lại, thiếu chút nữa thất thanh kêu lên.