Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 662 : Nghiêm…Nghiêm bí thư, ngài cũng không thể xằng bậy ah!

Ngày đăng: 15:03 18/04/20


- Nga?



Nghiêm Kiến Binh giống như thật kinh ngạc nga một tiếng, tiếp theo có vẻ buồn bực hỏi:



- Không biết Trần Thiếu Thanh làm sao chọc giận Vu thiếu vậy? Vu thiếu lại muốn xử lý Trần Thiếu Thanh như thế nào?



Câu hỏi của Nghiêm Kiến Binh đã đúng trọng tâm của Chương Gia Thành, đó là giả vờ, nhưng trong lòng hắn lý giải Nghiêm Kiến Binh ra vẻ tức giận để tranh thủ thêm ấn tượng với Vu thiếu. Đối với thái độ này hắn đã hiểu rõ ràng, cũng không cảm nhận có gì là không ổn thỏa.



Nếu lúc này đổi lại là một người có chút lý trí, tuyệt đối sẽ cảm nhận ra được thái độ Nghiêm Kiến Binh có chút không ổn, dù sao Nghiêm Kiến Binh là người đứng đầu Thiệu Hoa thị, đường đường một quan chức cấp chính sở làm sao lại khách khí đến như vậy với một trợ lý tư nhân không liên hệ gì với chủ tịch tỉnh đây?



Phải biết rằng, là bí thư thành ủy địa cấp thị, Nghiêm Kiến Binh căn bản không cần đặt đứa con của một quan lớn bộ cấp vào trong mắt, dù sao làm quan là cha của hắn, cũng không phải hắn, hơn nữa vị quan viên này đã là cấp chính sở, xem như là chức quan không nhỏ, cho dù vị chủ tịch tỉnh kia muốn động hắn, cũng phải suy nghĩ kỹ hậu quả.



Nhưng Chương Gia Thành không hề phát hiện được vấn đề này, Vu Hải Thanh lại cảm giác mình có thể chỉ huy được Nghiêm Kiến Binh. Hai chủ bộc một kẻ đầu óc còn thiếu dây thần kinh khôn ngoan, một kẻ tự tin quá mức, quả thật là phối hợp thật hoàn mỹ.



Nghe được câu hỏi của Nghiêm Kiến Binh, Chương Gia Thành nở nụ cười, nói:



- Vu thiếu thật bất mãn với Trần Thiếu Thanh, nghe nói người này từ một tiểu công an đi tới chức phó cục trưởng thành phố như bây giờ, thời gian chưa đến một năm, đây chính là phá hủy quy củ không nhỏ, bên trong nhất định có hoạt động không thể gặp người.



Nói tới đây, Chương Gia Thành lấy ra gói thuốc đưa một điếu cho Nghiêm Kiến Binh, nói:



- Ý tứ của Vu thiếu rất đơn giản, chính là cho hắn cuốn gói chạy lấy người, sau khi chuyện thành công sẽ có hậu tạ.



- Xoạch!



- Ha ha…



Nghiêm Kiến Binh cầm hộp quẹt châm thuốc, có chút hăng hái nhìn Chương Gia Thành, hỏi một câu làm hắn vô cùng kinh ngạc:



- Chẳng lẽ các vị thật khẳng định, tôi nhất định sẽ giúp chuyện này?



- Ách…



Chương Gia Thành có chút ngây người, câu hỏi của Nghiêm Kiến Binh thật sự làm hắn choáng váng. Nếu ông không muốn giúp, ông phế nhiều lời như vây làm gì?



Kinh ngạc hơn mười giây, Chương Gia Thành có chút phục hồi lại tinh thần, nuốt nước bọt, nhìn Nghiêm Kiến Binh cười khan một tiếng:



- A…ha ha…Nghiêm bí thư sao lại nói vậy, tôi cũng nghe theo phân phó của Vu thiếu mới đến đây tìm ngài, ngài phải biết rằng, Vu thiếu chính là con trai…



- Ba!




Thanh âm dần dần nhỏ xuống, mãi cho tới khi không còn nghe thấy.



- Người bị bắt rồi.



Thanh niên mập mạp lộ ra ý cười nghiền ngẫm, nhưng vẻ mặt mang theo tia ngưng trọng.



- Thủ đoạn của Diệp Dương Thành quả nhiên lôi lệ phong hành.



Một thanh niên khác vui sướng khi thấy người gặp họa:



- Nhưng thật không có lý trí, chọc giận Vu Hải Thanh, tiểu tử kia nổi danh kẻ điên, nói không chừng sẽ làm ra bao nhiêu mưa gió.



- Vậy thì không nhất định.



Một thanh niên khác chen lời nói:



- Lão đầu tử Vu gia nổi danh nghiêm khắc, nếu tiểu tử Vu Hải Thanh làm ra đại động tĩnh, Vu Tranh Vanh tuyệt đối sẽ không ngồi yên không quản tới.



- Lần này xem ra thật náo nhiệt.



Thanh niên mập mạp có chút bất an, nhưng bề ngoài vẫn tươi cười lắc ly rượu, như có ám chỉ:



- Có câu nói chó tranh mồi miệng đầy lông, chờ hai người đấu lưỡng bại câu thương…



- Hắc hắc hắc…



Trong phòng lại vang lên tiếng cười hăng hắc.



Nhưng làm người chế định chủ yếu trong kế hoạch lần này, thanh niên mập mạp tuy cũng đang cười nhưng vẻ ngưng trọng trên trán làm thế nào cũng không biến mất.



Nghe thanh âm tiếng cười của đồng bạn, thanh niên mập mạp ngẩng đầu lên lên bóng đèn hơi u tối trên trần, trong lòng thở dài âm thầm nói:



- Chuyện này sẽ phát triển như bọn họ suy đoán hay sao?



Trong lòng có chút nặng trịch, nhưng trong vô hình lại có chờ mong khó hiểu.



Hắn đang chờ mong gì đây? Thanh niên mập mạp thầm suy tư…