Chí Tôn
Chương 190 : Mưu đồ đánh thuyền vận lương của Vệ gia đảo (hạ)
Ngày đăng: 23:32 20/04/20
- Tác, Đại Tướng Tác Nam?
Hắn nhìn về phía Đại Tướng Tác Nam không thể tin nổi, thế nào đi nữa cũng không ngờ đối phương sẽ xuất thủ, dùng đoản kiếm cắt đứt yết hầu của hắn.
Từ vết đứt máu tươi chảy thành từng dòng, Điển Long Đào lảo đảo lui về phía sau vài bước, cuối cùng chống đỡ hết nổi "phịch" một tiếng ngã xuống boong thuyền. Máu tươi chảy thành từng dòng trên boong tàu.
Rất nhanh hắn sẽ chết.
Tròng mắt trừng to, chết cũng không nhắm mắt.
Yêu Cương Thương cấp số Đại Yêu kia được hắn lưu lại ở trên thuyền. Giáp trụ cấp số Tiểu Yêu mặc trên người, ngay cả đạo pháp phòng thân cũng không kịp sử dụng.
Là một ngự yêu sư mạnh mẽ, thế nhưng cũng vô cùng yếu đuối. Một ngày ngự yêu sư bị giết chết, mặc kệ yêu linh mạnh mẽ đến cỡ nào cũng đều có thể tan biến trước tiên. Tuy rằng Điển Long Đào thận trọng nhưng chung quy lại tầm mắt còn hạn chế, gặp phải độc thủ.
- Điển Tướng Quân!
Rất nhanh trên boong tàu đã có người phát giác, phát ra tiếng kinh hô.
Bất quá Sở Vân cũng không có ý định giấu diếm. Nhân cơ hội này bèn thử làm Đại Tướng "Tác Nam", từ trên cao nhìn xuống quát lớn:
- Bản Tướng Quân đã từ bỏ gian tà theo chính nghĩa, nương nhờ Thư gia đảo. Kẻ nào quy thuận, không giết! Kẻ nào chống đối, giết không tha!
Trên thuyền vận chuyển và thuyền bảo vệ đều trở lên hỗn loạn, Đại Tướng của chính mình đã bị giết, như rắn mất đầu, trong lúc đó nhất thời cũng chưa có chủ ý gì.
- Hắn nhất định là giả mạo, mọi người xông lên giết hắn báo thù cho Điển Tướng Quân!
Chiến lợi phẩm chỉ là phụ, then chốt chính là lần đầu tiên bọn họ được tham gia trận chiến như vậy, trước đây tại Thiên Ca Thư Viên cũng chỉ có những trận đánh nhỏ là chính. Vừa trải qua hai trận thắng liên tiếp, trong lòng vô cùng tự tin.
Không ít người đưa ánh mắt nhìn về phía Sở Vân, lấp lánh ánh hào quang. Nghĩ rằng đi theo Sở Vân, sau này sẽ có tiền đồ, hào quang chói lọi.
Kiếp trước kinh nghiệm dẫn binh của Sở Vân cũng không nhiều lắm, tuy rằng phần lớn thời gian hành hiệp trượng nghĩa, thế nhưng tại Thiên Ca Thư Viện cũng học hỏi được không ít kinh nghiệm. Trải qua hai trận chiến vừa rồi, có lẽ sẽ giúp hắn trưởng thành hơn nhiều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Quét mắt liếc nhìn mọi người, Sở Vân âm thầm gật đầu, nghĩ rằng mình đã có được lòng quân. Lúc này lại nói tiếp:
- Thắng hai trận liên tiếp, Vệ gia đảo tổn thất một hạm đội cùng hai viên tướng, như vậy cũng coi như là đã bị động tới gân cốt. Bất quá Vệ gia đảo là thế lực nhị lưu, vẫn còn dư lực lượng, có thể tiếp tục phái hạm đội uy hiếp Thư gia đảo. Chi bằng hãy làm tới cùng, nhân lúc Vệ gia đảo chưa kịp phản ứng, đánh hạ Vệ gia đảo.
Trong lúc này, khoang thuyền một mảnh yên tĩnh.
Lời nói của Sở Vân khiến kẻ khác phải giật mình, dĩ nhiên là nêu ra chủ ý đánh chiếm Vệ gia đảo.
Cái gì gọi là to gan lớn mật? Chuyện này đúng thật là to gan lớn mật! Dùng một đội quân chỉ có bốn trăm người, chủ ý muốn đánh một tòa thành kiên cố trên đảo.
Sở Vân nhìn quanh một vòng, thấy phần lớn sắc mặt mọi người đều vô cùng khiếp sợ nhìn về phía chính mình. Chỉ có hai người Nhan Khuyết và Kim Bích Hàm dường như có chút suy nghĩ.
Lúc này Sở Vân khóe miệng vểnh lên nhìn về phía hai người cười nói.