Chí Tôn
Chương 195 : Bạch Mi Điêu Phương Toái Không (thượng)
Ngày đăng: 23:33 20/04/20
Vệ Khiếp tiến tới bái kiến, Vệ gia đảo chủ mới lấy lại chút thần khí, nói với Vệ Khiếp:
- Vệ Khiếp, ba Cương Vũ Ưng của ngươi đều bị Sở Vân giết chết, thái độ của ngươi đối với Sở Vân như thế nào?
- Đảo, đảo chủ...
Toàn thân Vệ Khiếp run lên, thật không ngờ Vệ gia đảo chủ đã biết chuyện này. Bất quá cũng khó trách, ở Thiên Ca Thư Viện có nhiều con mắt hỗn tạp, cũng không cấm được chuyện này đồn thổi ra bên ngoài.
- Mà thôi, đứng lên đi.
Vệ gia đảo chủ hít một hơi thật sâu thở ra một hơi thật dài.
- Không giấu ngươi, trước kia lão phu vô cùng thất vọng và tức giận ngươi. Thế nhưng nhìn thấy cảnh hôm nay, xem ra ngươi thua không oan. Đến đây và nói cho ta biết, ngươi biết được gì về Sở Vân?
- Dạ...
Vệ Khiếp như được đại xá, đắn đo một hồi, lúc này mới nói:
- Sở Vân, người này có tính tình cứng rắn, dũng mãnh, hào hiệp. Trên chiến trường dũng mãnh xông tới không chút sợ hãi. Đạo pháp hắn sử dụng, hầu như đều là chiêu thức tấn công, có rất ít đạo pháp phòng ngự...
Vệ Khiếp vắt óc suy nghĩ, dùng trí nhớ và ấn tượng của mình đối với Sở Vân, trình bày một lượt.
Vệ gia đảo chủ nghe xong, không nói gì. Một lát sau, mới thở dài một tiếng nói:
- Đúng là một nhân kiệt! Tính cách kiên cường nhưng không mất đi sự nhu hòa. Tuy nhiên hắn còn ít tuổi, có nhiều điểm thiếu sót. Bất quá, tuyệt đối không thể ngồi nhìn hắn trưởng thành!
Trầm ngâm một hồi, hắn tiếp tục nói:
- Vệ Khiếp, ngươi mau đi vào trong mật khố, chọn ra một quả trứng yêu thú thượng đẳng, một thanh đại yêu phòng thân. Sau đó cầm lá thư của lão phu tới hạm đội của Phương gia cầu viện. Ba người con của Phương gia đều là nhân kiệt, so với Sở Vân chỉ có hơn không kém. Ngươi là người có kinh nghiệm, đừng để ta thất vọng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Dạ, dạ!
Thiếu niên vừa nói, tóc mai màu xanh, con ngươi màu đỏ, khí lực mạnh mẽ như rồng, thân khoác một chiếc áo màu trắng. Trong lúc nói chuyện, vô ý cũng phát ra một luồng sát khí tàn độc.
Ánh mắt Vệ Khiếp dừng lại trên thắt lưng hắn, trong lòng khiếp sợ.
Bên hông vị thiếu niên này lộ ra ba chuôi đao. Ba yêu đao lộ ra đều đạt cấp số Đại Yêu.
Chỉ cần nhìn chuôi đao đã biết không phải phàm binh.
Đây chính là nhị thiếu gia Phương gia Phương Thiên Thương, từ khi xuất đạo tới nay giết người như ngóe, đao pháp cũng đã đạt tới cảnh giới cao nhất, tác phong độc ác cay nghiệt.
- Vệ gia chủ đảo, không phải vẫn được mệnh danh là phòng ngự kiên cố hay sao? Vì sao không làm xong việc, làm hại bản thiếu gia thua một vò Ngọc Tiên Long Tủy Tửu!
Tam thiếu gia của Phương Toái không không cam lòng, ném chén rượu trên tay xuống boong tàu.
Vệ Khiếp nghe xong trong lòng khó chịu, chuyện Vệ gia đảo bị bất ngờ tập kích, trở thành đề tài trò chuyện và đánh cược của ba người trước mặt. Khiến trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
- Giả làm bại quân, bất ngờ tập kích Vệ gia đảo. Làm láo loạn yêu thú trong Địa Đàn, công chiếm Vệ gia thành. Lá gan của tên Sở Vân cũng thật không nhỏ! Vệ gia đảo chính mình dựa vào lớp phòng ngự cường đại, mất đi cảnh giác. Nhưng thật ra chuyện này làm cho Trĩ Hổ thành danh. Tam đệ, ngươi chấp nhận chịu thua đi, không cần phải chơi xấu như vậy!
Người thiếu niên ngồi ở giữa, cười ôn hòa, vỗ vỗ vai Phương Toái Không.
Quần áo dài của hắn màu trắng bạc, bên trên có thêu một mảnh rừng trúc. Thân thể hắn vừa chính lại vừa thẳng ngay ngắn ngồi trên boong tàu.