Chí Tôn

Chương 462 : Mê tung Ám Tiều, Hãm Không Thạch Quái

Ngày đăng: 23:34 20/04/20




- Thiếu đảo chủ là người nhìn xa trông rộng, Dịch Yên cô nương cũng là người có pháp thuật cao minh, nhất định bọn họ không có nói sai. Các ngươi không được khinh xuất.

Đúng lúc này, Hoàng Hiếu đứng ra nói. Hắn là một trong số ít người vẫn bình tĩnh như không.



Các tướng lĩnh đều gật đầu, đột nhiên sắc mặt lại trầm xuống.



Cùng lúc này, tại doanh trại Thủy gia.



- Trong quân của đối phương, cũng có toán sư!

Giọng nói của Trinh Hữu Tài nặng trĩu, từ từ đi vào trong doanh trướng của Cuồng Nho Tướng Quân, mở miệng nói một câu như vậy.



Nhất thời Cuồng Nho Tướng Quân cả kinh, lập tức bỏ qua chuyện quân sự, ngẩng đầu lên:

- Cái gì? Thật vậy sao? Phải biết rằng toán sư tại Tinh Châu rất ít ỏi.



- Chắc chắn là có. Trước tiên, người kia che đậy huyền cơ, khiến ta không thể tính ra, tập kích bất ngờ Mộc Lâm đảo do ta đảm nhiệm. Sau khi ta nghe tin tình báo mới biết được chuyện này. Tiếp đến, lập tức suy tính ra đường lui của đối phương, phái người chặn lại. Nhưng lại bị đối phương suy tính ra, liền thay đổi tuyến đường, để hạm đội của địch chạy trốn thành công.

Trinh Hữu Tài đáp.



Sắc mặt Cuồng Nho Tướng Quân trầm xuống. - Mộc Lâm đảo chính là trạm tiếp tế quan trọng cho tiền tuyến của chúng ta. Ta nhớ không nhầm thì một nhóm quân trang và vật tư được vận chuyển tới đảo, đúng không?



- Ai, nhóm vật tư kia đả bị cướp đoạt. Mộc Lâm đảo cũng bị cháy sạch, biến thành một đống hỗn độn.

Trinh Hữu Tài thở dài nói:

- Yêu vật trong tay ta có thể suy tính được toàn bộ cục diện, ngoài trừ huyền cơ bị che đậy là không thể tính ra được. Bằng không, kế hoạch chặn đường lui của ta, tại sao có thể bị phát hiện?



Bỗng nhiên trong doanh trướng trở nên im lặng.



- Toán sư, bây giờ Thư gia cũng có toán sư. Cứ như vậy, toán sư phối hợp cùng với các lương tướng, áp lực trên tuyền tuyến không chỉ tăng lên gấp bội.

Cuồng Nho Tướng Quân có cuồng ngạo thế nào đi nữa, lúc này trên mặt cũng hiện rõ vẻ lo lắng.



- Tướng quân yên tâm, ta đã sắp xếp tất cả, toàn bộ thế trận đã tạo lên. Trừ phi toán sư của đối phương còn cao minh hơn ta gấp bội mới có thể phá hoại kế hoạch của ta. Chỉ cần hơn một tháng nữa, thế cục trận đại chiến có thể được dựng lên.

Trinh Hữu Tài tự tin nói.



- Ta rất lo lắng a. Sở Vân là một biến số, thật không ngờ lại xuất hiện thêm một biến số. Trong lòng ta luôn cảm thấy bất an. Như vậy đi, Trinh quân sư, tạm thời ngươi hãy dừng lại kế hoạch, dốc toàn lực tính toán thời gian cuộc đại chiến cho ta.

Cuồng Nho Tướng Quân nói.



- Thế nhưng nếu làm như vậy, ngày đại chiến sẽ bị chậm lại.

Trinh Hữu Tài nói.



- Hiện tại không phải lúc cấp bách, tình thế đã rơi vào giai đoạn giằng co, huống hồ đối phương cũng đã có toán sư. Nóng vội ắt sẽ thất bại.
Về phần Vân Sí Hổ, Hủ Độc Bích Hổ... Cũng giống như vậy. Vốn thân tộc có tư chất thượng đẳng, thế nhưng vương giả trong tộc lại có đẳng cấp cao hơn, sở hữu tư

chất tuyệt phẩm.



Về phần tộc đàn yêu thú có tư chất tuyệt phẩm, thường rất khó có thể phát triển, thành viên rất ít, không tồn tại thú vương trong tộc đàn.



"Hử? Tại sao phía trước lại có gió lớn?"



Vừa đi được chốc lát, bất chợt Sở Vân dừng lại, trong lòng cảm thấy có điều bất ổn.



Vù vù vù...



Tiếng gió mang theo tất cả, bụi bẩn hình thành một dòng xoáy khổng lồ, không ngừng quay tròn giữa không trung.



Trong dòng xoáy có những cái gì? Quả thực tồn tại một vật gì đó rất quái lạ, Sở Vân càng lúc càng muốn thoát ra khỏi nó. Hắn nhạy cảm phát hiện ra một tia nguy hiểm.



Thế nhưng nó vẫn một mực tiến về phía chính mình.

Sở Vân vô cùng cẩn thận, cắn chặt răng nhảy vào không trung. Nguồn: https://truyenfull.vn



Không khí gặp phải dòng xoáy, sức gió cường đại khiến thân hình hắn cũng không thể đứng vững. Xung quanh đều là sương mù, bao phủ toàn bộ không trung, căn bản không thể nhìn rõ cảnh tượng phía trước.



Hai mắt Sở Vân trừng lớn, lại cảm thấy không ổn. Hình như hành tẩu giữa rừng rậm u tối, sương mù dày đặc, khiến hắn không thể nhìn thấy năm ngón tay của chính mình.



Hắn cắn chặt răng, từng bước từng bước đi tới. Lặng lẽ suy tính, đột nhiên áp lực được giảm bớt, trước mắt đột nhiên trống trải.



Đây là một mảnh không gian trống rỗng.



Sương mù tan ra, tạo thành một tấm màn đen dày đặc.



Ở nơi đây vô cùng yêu tĩnh, nguyên bản tiếng gió rít gào cũng bị cắt đứt, giống như là đang ở thế giới bên kia.



Sở Vân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau hắn, sương mù dày đặc, gió vẫn rít gào, cuối theo tất cả, thế nhưng bị một bức tường vô hình ngăn cản, chỉ có thể tàn phá bên ngoài.



- Đây chính là vách tường không gian lực.

Sở Vân là người có kiến thức rộng rãi, thoáng chốc liên tưởng tới Sưu Thần Cung của Thổ Hành Thần Sưu, bên trong Sưu Thần Cung có một tầng vách tường không gian lực, ngăn cách biển lửa. Mà bản thân Tiên Nang Tinh Hải Long Cung của hắn, trước kia cũng ẩn núp dưới biển sâu, dùng vách tường không gian lực để ngăn cách nước biển.