Chí Tôn
Chương 463 : Số phận bi thương của Hồng Thường Tiên Tử
Ngày đăng: 23:35 20/04/20
Nhưng Tiên Nang của Vạn Thú Vương không bị ràng buộc, bởi dung hợp với tự nhiên bên trong, cho nên vách tường không gian lực gần như đã bị tiêu tan, khiến cho người ta khó có thể cảm giác được.
Trong không gian yên tĩnh này là một khối đá ngầm cao hai trượng, vô cùng tô lớn.
Hãm Không Thạch Quái cấp Linh Yêu!
Thoáng chốc Sở Vân liền cảm nhận được một luồng khí tức gần giống với khí tức của Linh Yêu. Trên đường đi, hắn cảm thụ được hơn hai mươi luồng khí tức Thạch Quái Linh Yêu, thế nhưng đây chính là lần đầu tiên tiếp xúc với Thạch Quái cấp Linh Yêu.
Bề ngoài của nó ngăm đen, giống như một tảng đá ngầm tầm thường. Lúc này nó đang ngủ say, không hề có phản ứng gì. Trong lúc này, vô tình hình thành một bức tường, ngăn cản mọi tác động của bên ngoài.
Sở Vân cẩn thận đi qua nó. Một khi Hãm Không Thạch Quái ngủ say, chẳng khác gì chết, ngay cả đứng lên đầu nó giậm chân la lớn, cũng không thể đánh thức nó dậy.
Thế nhưng, một khi có ý định nhằm vào, hoặc là lực công kích cường đại chạm vào nó. Nó sẽ lập tức tỉnh giấc, bộc phát ra lực phản kích cường đại.
Tiếp cuộc hành trình, Sở Vân lại tiếp tục gặp phải ba Thạch Quái cấp Linh Yêu khác.
Nhưng mà là ngoài dự tính của hắn, trong khi hắn đạt được mục đích. Bỗng nhiên một Thạch Quái cấp Linh Yêu hiện ra trước mắt hắn.
Rõ ràng cấp tu vi của Hãm Không Thạch Quái này cao hơn rất nhiều so với những Thạch Quái hắn nhìn thấy lúc trước. Sở Vân dự đoán, ít nhất nó cũng phải là một đầu Linh Yêu đạt được 8000 năm tu vi.
Tình huống này, ngay cả Dịch Yên cũng không hề tính đến.
- Cuối đường, rõ ràng là một đầu Thạch Quái. Lẽ nào cơ duyên, chính là Hãm Không Thạch Quái này?
Sở Vân chau mày, trầm ngâm suy nghĩ.
Hắn cảm thấy không thích hợp, nhất định hắn đã quên địa phương nào đó.
Ký ức của kiếp trước, đã giúp hắn rất nhiều. Đột nhiên hai mắt hắn sáng ngời, thân hình lóe lên, trực tiếp đánh vào tảng đá lớn.
Ầm!
Sau một khắc, hắn đã tiến vào giữa tảng đá lớn.
- Hồng Thường Tiên Tử! Ngươi không nên phụ lòng tốt của ta. Nếu như ngươi nhận ta làm chủ nhân, ta sẽ cho ngươi tự do.
Ngay sau đó, hắn vẫn còn chưa thấy rõ cảnh tượng bên trong thạch đá, liền có một thanh âm rất lớn, vô tình truyền vào trong tai hắn.
hẳn là ngươi không nên chống đối, mà hãy thần phục ta!
Cuồng Sư rống giận, hai mắt lóe ra quang mang toát ra đầy vẻ tham lam.
Chẳng trách Cuồng Sư phải động lòng. Vốn có tin đồn hắn dụ dỗ Hồng Thường Tiên Tử tới đây, lại tốn không biết bao khí lực, tâm huyết bố trí trận pháp vây khốn nàng.
Nguyên nhân chính là, nếu như có thể nắm giữ được Hồng Thường Tiên Tử, chẳng khác nào có được đầu mối về bảy mươi mốt vị Linh Yêu còn lại. Đồng thời có thể hợp thành một thể thống nhất, tạo ra Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền bất tử.
Không chỉ nói cường giả Kỳ Nhân Bảng như hắn, mà ngay cả cường giả Vương Cấp, cường giả Hoàng Cấp, cường giả Đế Cấp đều phải động lòng. Chỉ riêng có cường giả Thánh Cấp, bởi đã có thể vĩnh sinh cho nên không để tâm tới.
- Thật không ngờ kết quả sau cùng lại như thế này.
Hồng Thường Tiên Tử bị kim mang lập lòe của Kim Long Thôn Nhật Đao đánh tan tác. Đứng trước tử vong, nàng cười rộ lên, đôi mắt lóng lánh kia toát ra đầy vẻ bị thương, ai oán, cùng với nỗi tuyệt vọng!
Tuy rằng chuyện cũ mãi là một ký ức buồn, thế nhưng Hồng Thường Tiên Tử cũng không quên thân phận của chính mình.
Nàng chính là người!
Dù đã biến thành yêu binh, nhưng nàng vẫn vững vàng tin điều này.
Đó chính là danh dự của con người. Đây chính là lý do, tới thời điểm sống chết niềm kiêu hãnh vẫn còn sót lại để bảo vệ nàng.
Để nàng nhận người khác làm chủ nhân của chính mình, đối với một thiên chi kiêu nữ như nàng, quả thực rất khó chịu và tuyệt vọng. Nhưng sự thực khắc nghiệt, một khi bị ký kết khế ước chủ tớ, dù trong lòng nàng không muốn, cũng không thể làm trái mệnh lệnh của chủ nhân.
- Không tự do, không bằng chết! Các tỷ muội, xin mọi người hãy tha thứ cho Hồng Thường ta. Quả thực ta đã cố hết sức...
Hồng Thường Tiên Tử tuyệt vọng, nàng cũng biết chính mình không phải đối thủ của Cuồng Sư.
Bay lượn giữa không trung, Hồng Thường Tiên Tử giống như đóa hoa hải đường trước khi chết giận dữ phóng ra. Giọt lệ thê thảm từ khóe mắt từ từ rơi xuống.
Trong lòng nàng đã quyết ý! Nhân lúc còn có khả năng tự chủ, thẳng thắn tự sát, nếu như rơi vào trong tay Cuồng Sư, sinh tử không thể tự quyết.
- Hả? Ngươi nghĩ có thể tự sát trước mặt ta? Ta đã sớm tính đến điều này, Ngũ Hành Thiên Luân, Ngũ Khí Cầm Nã Thủ!
Cuồng Sư đã sớm đề phòng tình huống này, lúc này hét lớn một tiếng. Ngũ Hành Thiên Luân phía sau lưng, ầm một tiếng, bắn ra năm màu lưu quang kim mộc thủy hỏa thổ.
Quang huy ngưng tụ thành một bàn tay to lớn, gống như một đám mây năm màu, ùn ùn kéo đến bao phủ tiến về phía Hồng Thường Tiên Tử.