Chí Tôn

Chương 538 : Chiếm lấy Kiến Mộc

Ngày đăng: 23:35 20/04/20




Nguyên khi Mộc kịch liệt sôi trào, đập vào vòng xoáy, đã mất đi nguồn gốc động lực.



- Kiến Mộc trở lại!

Sở Vân hét to một tiếng, Kiến Mộc cao to như núi nhất thời hóa thành một đạo ánh sáng màu ngọc bích, chui vào trong tiên nang của hắn.



Kiến Mộc vừa bị thu phục, nhất thời khí thế sinh trưởng của yêu thảo đình trệ lại. Ngay sau đó, lá xanh biến thành màu vàng, cây cỏ đều héo rũ mà chết.



Mà bốn mươi chín yêu thực quý hiếm kia đều biến thành tro tàn.



Thảo Giới Sâm Hải Chi Thuật đối với hao tổn tu vi vô cùng kịch liệt. Ngay cả Kiến Mộc cũng từ tu vi hai trăm vạn năm hạ xuống còn một trăm hai mươi vạn năm. Mất đi sự chống đỡ của nó, những Linh Yêu đỉnh phong hơn chín ngàn năm này đương nhiên đều bị diệt vong.



- Bảy đầu yêu binh này làm sao bây giờ?

Các Tiên phi hỏi.



Bảy đầu yêu binh này đều là Linh Yêu, chính là yêu vật Nhị Lang Thiên Quân dùng để cấu thành Thất Tinh Chiến Trận.



Sở Vân quét mắt liếc nhìn liền mất đi hứng thú. So với Thảo Đầu Thần Tướng, những yêu binh này đều là loại tầm thường.



- Trấn áp thôi.

Hắn nhẹ giọng nói.



- Bảo quang mông trần quyết!

Các tiên phi nhất tề đánh ra pháp quyết, nhanh chóng đánh cho bảy đầu yêu binh bay tán loạn, lại bắt đầu tiến hành phong ấn hết thảy đám yêu binh cùng đường này.



- Đi thôi. Lưu lại thời gian lâu như vậy, có lẽ đã không thể truy sát được nữa.

Sở Vân thở dài một tiếng, thu hồi Bát Quái Chiến Trận, hiện thân trên sa mạc.



- Ủa?

Hắn kinh ngạc nhận thấy Nhị Lang Thiên Quân cũng không rời đi, mà đang chắp tay đứng cách đó không xa. Chứng kiến Sở Vân không biết làm cách nào lại có thể

nhanh chóng thoát khỏi Thảo Giới Sâm Hải Chi Thuật, trong mắt hắn lóe ra tia sáng bất định.



Ngoại trừ hắn, còn có ba người xa lạ nữa.



- Tửu Hào Vương?

Thấy tráng hán bên cạnh Nhị Lang Thiên Quân, biểu tình của hắn trở nên ngưng trọng. Ngay sau đó, ánh mắt hắn rơi trên người lão bà bà áo đen, đồng tử cũng co rút lại:

- Vạn Độc Vương…



- Hắc hắc hắc… Không ngờ còn có thể nhận ra lão thân. Tiểu tử kia không tồi, nhiều lần vượt ra ngoài dự liệu của lão thân. Nhưng mà, ngươi không nên gọi là Tiểu Bá Vương, giảo hoạt như tiểu hồ ly vậy. Gọi ngươi là Hồ Quân càng hợp hơn a.


"Hắn vậy mà không công bố ra bí mật Kiến Mộc đổi chủ, xem ra là đoán được chân tướng tồn tại của Thông Linh Xà… Hắn chủ động giữ kín bí mật này, là muốn cướp đi Thông Linh xà của ta sao? Đúng là si tâm vọng tưởng."

Ý niệm trong đầu Sở Vân vừa chuyển liền liên tưởng đến rất nhiều thứ. Hắn nhìn về phía Nhị Lang Thiên Quân, ánh mắt hai người giao phong giữa không trung, dây dưa không dứt.



"Người trước mặt ta, chính là đại địch suốt đời của ta. Không chỉ có thực lực, còn có số mệnh gia tăng, tâm chí kiên định sắt thép, cũng không phải đánh một trận có thể diệt trừ. Cần phải qua nhiều lần giao phong, tiêu hao sinh mệnh lực, phá tan ý chí chiến đấu, lần lượt tích lũy ưu thế, mới có thể giết chết đối phương."



Suy nghĩ tương tự trong đầu nhất thời khiến cảm xúc hai người dâng lên.







- Đến! Đến! Đến! Đây chính là rượu Lưu Hà Động Chân, ẩn chứa nguyên khí ngũ hành, điều trị tâm can tỳ tràng. Uống mấy ngụm, rất có lợi đối với thân thể.

Tửu Hào Vương mở nắp vò rượu vốn được phong kín mít, nhất thời ánh sáng ngũ sắc rực lên, từ sâu trong vò rượu nhộn nhạo bay ra.



Đồng thời, một mùi rượu thơm nồng nàn cũng tràn ngập xung quanh, khiến trong không khí đều ẩn chứa hương vị say lòng người.



Khách sạn Long Môn phân chia các phòng thành hạ đẳng, trung đẳng và thượng đẳng. Mà lúc này, chính giữa khách sạn Long Môn có một phòng khách tuyệt phẩm duy nhất.



Sau khi Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân đánh một trận đã được Tửu Hào Vương mời đến đây dự tiệc. Theo hộ tống còn có ba vị Môn chủ của Yên Chi môn, cùng với năm người Kim Bích Hàm, Tiếu Tiểu Hiền.



Đây là một tiểu thế giới.



Trời xanh vạn dặm, ánh dương quang chiếu rọi khắp nơi. Núi xanh bao bọc quanh hồ, trong hồ có Chu lâu, rường cột chậm trổ. Sóng xanh lăn tăn trong làn nước, từng đàn cá bơi lội tung tăng. Xa xa, chim oanh lượn vòng, tiếng hót líu lo.



Một đám người bên trong lầu các, nhìn xuyên qua cửa sổ mở rộng, thưởng thức cảnh núi sông tươi đẹp. Gió nhẹ mang theo hơi ẩm ướt mát lạnh, khoan khoái truyền tới phả vào mặt.



Đồng thời, các loại cao lương mỹ vị, hương sắc cuốn hút được tôi tới mang lên liền mạch như nước chảy.



Chỉ là hiện tại, sự chú ý của mọi người đều bị Lưu Hà Động Chân tửu do Tửu Hào Vương bưng lên thu hút.



Tửu Hào Vương, Tửu Hào Vương, danh xưng của Ngự Yêu sư này, đủ để nói rõ phong cách của hắn.



Hắn lấy hảo tửu trứ danh, tính cách phóng khoáng, thường thường tiêu tiền như nước, thích kết giao hào kiệt các nơi, bằng hữu trải khắp ngũ hồ tứ hải.



Yêu binh chủ lực của hắn, không phải cái gì khác mà là một vạc rượu lớn như một tòa núi nhỏ, tên là Sơn Hà Tuế Nguyệt Đại Tửu Hang. Kiếp Yêu tu vi gần nghìn vạn năm, công phòng thống nhất, khí nuốt nhật nguyệt.



Đồng thời có thể dùng thời gian thuộc tính, còn có thể cất rượu, phụ trợ tu hành, cùng một loại với Kiến Mộc, là kiểu yêu vật nửa toàn năng.