Chí Tôn

Chương 539 : Bí quyết thành công của Tiếu Tiểu Hiền

Ngày đăng: 23:35 20/04/20


- Đến! Đến! Đến! Đều nếm thử Lưu Hà Động Chân Tửu do ta chưng cất xem. Ha ha ha…

Tửu Hào Vương cười, rất là nhiệt tình.



Lập tức có hạ nhân bưng từng vò rượu bước tới bên cạnh từng người, nghiêng vò đổ ra từng bát rượu.



Tửu Hào Vương uống rượu, chưa bao giờ dùng chén, tất cả đều là dùng bát.



Rượu này kỳ diệu đến cực điểm, tổng cộng đổ ra vừa vặn mười bát trên bàn, bốn phía lập tức sáng bừng lên, muôn hồng ngàn tía, vô cùng xán lạn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Hơn nữa mùi vị của rượu này thanh nhã tinh thuần, liên miên mềm mại, nhất thời khiến tâm thần mọi người thoải mái, thần thanh khí sảng.



Tiểu Phi Yến đã sớm nóng lòng muốn thử, là người đầu tiên nâng bát rượu lên, cẩn thận uống một ngụm, lập tức hai mắt sáng bừng, yêu kiều kêu lên:

- Tốt! Tốt! Rượu ngon! Giống như là nước trái cây vậy.



Lại uống thêm một ngụm, dùng đầu lưỡi liếm liếm môi, tán thưởng nói:

- Chỉ là, so với nước trái cây còn thơm hơn.



Thiếu nữ ngây thơ rực rỡ, bộ dáng hoạt bát khả ái, lập tức khiến mọi người cảm thấy thoải mái, đều nâng bát rượu lên uống một ngụm.



- Không sai! Rượu ngon!



- Thực sự là rượu ngon!



Mọi người đều tán thưởng!



- Ừ! Đúng là mùi vị thơm ngát đặc biệt.

Ngay cả Vạn Độc Vương cũng nhẹ khen một tiếng, chợt lại không quên dịu dàng căn dặn thiếu nữ áo đen một tiếng:

- Cháu gái ngoan, uống ít một chút. Cái này không thể xem như nước trái cây, là rượu, dễ say lòng người.



- Dạ!

Thiếu nữ áo đen vốn đã khẽ nhấp một ngụm, vừa định uống thêm lần nữa, nghe bà nói như vậy nhất thời ngoan ngoãn đặt bát rượu xuống.



Sở Vân thấy một màn này, trong lòng cũng kỳ quái.



Trong ký ức của hắn, Vạn Độc Vương cho tới khi chết đều là cô độc, vì sao hiện nay lại có thêm một người cháu gái?



Cháu gái này, tuy rằng không thấy diện mạo của nàng, nhưng tính tình nhu thuận thiện lương, là một cô gái ngoan ngoãn. Khó có thể tưởng tượng được nàng lại là cháu gái của Vạn Độc Vương. Tính cách của nàng và nãi nãi hoàn toàn là một trời một vực.



Còn đang nghi hoặc, Tiếu Tiểu Hiền đã ngẩn mặt ra, đưa bát rượu hươ hươ trước mặt thiếu nữ, cười hì hì nói:
Nhị Lang Thiên Quân nhìn hắn, như có điều suy nghĩ.



- Tiểu Hiền, xem ra ta chung quy là đánh giá thấp ngươi.

Kim Bích Hàm lắc đầu thở dài nói.



- Đâu có! Đâu có...

Tiếu Tiểu Hiền chắp tay, giả vờ khiêm tốn, kỳ thực khóe miệng lại như nở hoa. Hắn nhìn về phía Tửu Hào Vương, trong mắt lóe sáng, hết sức thành khẩn nói:

- Không thể tin được Tửu Hào Vương đại nhân vậy mà lại là tri âm của tiểu nhân. Hôm nay được nói chuyện cùng đại nhân, tiểu nhân mới biết mình sống không uổng phí. Ngày sau nếu tiểu nhân có thành tựu, buổi nói chuyện hôm nay tất nhiên sẽ trở thành giai thoại khiến người ngươi ca tụng. Tửu Hào Vương đại nhân, cảm tạ sự cổ vũ của ngài!



Nói tới đây, hắn khom ngươi vái Tửu Hào Vương một vái thật sâu.



- Ha hả…

Tửu Hào Vương cười gượng một tiếng. Lão đâu ngờ tới, Tiếu Tiểu Hiền sẽ kỳ phong đột khởi, tổng kết ra cái lý luận "kiên trì không biết xấu hổ" này. Cái gì "sống không uổng phí"?



Lão cảm giác không ổn, chính mình đã đánh giá thấp Tiếu Tiểu Hiền. Thật không ngờ hắn từ phái thực hành, thoáng cái đã bay lên thành phái lý luận.



Đợi tới sau này, lý luận liên hệ thực tế, không phải rất tuyệt vời sao?



- Nhân tài a…

Tửu Hào Vương chỉ có thể than thầm trong lòng như vậy.



Tiếu Tiểu Hiền hưng phấn đến toàn thân run rẩy. Khích lệ này của Tửu Hào Vương khiến hắn càng kiên định con đường của mình, càng cảm thấy tương lai phía trước thật sáng sủa.



Tuy rằng thế nhân có rất nhiều điều không thể giải thích được, nhưng mọi người đều là phàm tục, sao có thể hiểu một thiên tài siêu phàm thoát tục như hắn đây?



Mang giày của người khác, đi trên con đường của chính mình, để cho bọn họ đố kỵ, ước ao đến chết đi.



Bộ dáng đắc chí như kẻ dở hơi của hắn khiến chúng nữ không nhịn được cười. Dịch Yên trẻ trung, Phi Yến khả ái, Hoa Mai phóng khoáng, Kim Bích Hàm đẹp đẽ quý phái, trong lúc nhất thời cả sảnh đường tràn ngập sắc xuân khiến Tiếu Tiểu Hiền không khỏi ngây người ngắm nhìn.



Nhưng hắn rất nhanh lại khẽ run rẩy, nghĩ tới đây đều là nữ nhân của chưởng môn, liền không dám nhìn lâu.



Chỉ là, cảm giác hưng phấn của hắn thực sự khó có thể phát tiết. Dưới tình huống kích động liền chuyển ánh mắt về phía thiếu nữ áo đen.



- Tiểu muội muội, có hứng thú gia nhập Thần Thâu Môn hay không?

Hắn làm bộ mặt dày, đánh một tính toán hay.