Chí Tôn
Chương 540 : Túy Tuyết Hồ Quân
Ngày đăng: 23:35 20/04/20
Sở Vân nhất thời biến sắc, giơ chân một cước đá bay Tiếu Tiểu Hiền:
- Không có mắt! Biết vị này là ai không? Đây chính là một trong bảy vị vương giả hiện nay, Vạn Độc Vương đại nhân. Tiểu tử ngươi miệng lưỡi hồ đồ. Cút qua một bên cho ta!
Vạn Độc Vương!
Đám người Kim Bích Hàm còn không biết tin tức này, lúc này vừa nghe thấy, thân thể mềm mại đều không nhịn được khẽ run lên. Trong mắt cũng lộ ra thần sắc sợ hãi.
Khác với Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương hung danh hiển hách, thủ đoạn độc ác cực kỳ cao siêu, quả thực là xuất thần nhập hóa. Tâm tính nàng tàn nhẫn. Nếu địch nhân rơi vào tay nàng, thường thường sẽ bị hành hạ sống không bằng chết.
Không ai biết tướng mạo chân thực của nàng. Nàng luôn thần bí khó lường. Nàng cũng là người có phong cách quỷ bí trứ danh trong số bảy vị vương giả. Tung tích tại Tinh Châu cũng là lúc ẩn lúc hiện. Thật không ngờ vậy mà lại xuất hiện ở đây vào lúc này.
- Vạn Độc Vương đại nhân, là ta quản giáo đệ tử không nghiêm, mạo phạm tiểu thư. Xin hướng tiền bối thỉnh tội.
Sở Vân từ chỗ ngồi đứng dậy, chắp tay ôm quyền nói.
Sắc mặt Tiếu Tiểu Hiền trắng bệch, trán cũng toát mồ hôi lạnh. Trời ạ! Chính mình đến tột cùng là vừa làm cái gì?
Trong lịch sử, từng có kẻ to gan lớn mật, dưới tình huống không rõ chân tướng, muốn xốc hắc bào của Vạn Độc Vương nhìn chân diện mục của nàng. Kết quả trong
nháy mắt, cánh tay của hắn thối rữa, chỉ còn lại xương cánh tay trắng bệch.
Đã từng có người ở trước mặt Vạn Độc Vương, lớn tiếng ồn ào chửi bới, còn tên gia hỏa đáng thương chửi Vạn Độc Vương. Kết quả, toàn thân hắn tại chỗ nổi bong bóng thối rữa, kịch liệt đau nhức khó chịu, ngã nhào trên mặt đất. Hắn cứ nằm đó kêu thảm đủ ba ngày ba đêm, lúc này mới biến thành một đống nước chua, hài cốt không còn mà chết.
Tửu Hào Vương là vương giả được hoan nghênh nhất. Hắn quảng giao hào kiệt thiên hạ, thích dìu dắt hậu bối. Mà Vạn Độc Vương ngược lại là người cực đoan, khiến cho ai nhắc tới nàng cũng đều cảm thấy kinh hãi.
"Chưởng môn đã cứu ta một mạng a…"
Trong lòng Tiếu Tiểu Hiền thập phần cảm kích.
- Thần Thâu môn từ trong tro tàn mà phục sinh. Ngươi thực ra là một chưởng môn tốt. Người không biết không có tội mà thôi.
Vạn Độc Vương nói khiến tất cả mọi người thở phào một hơi. Nàng càng nhìn Sở Vân càng thấy yêu thích. Vốn còn nghĩ Sở Vân có chút liều lĩnh và xung động, bây giờ nhìn ra tính tình thật sự của hắn, hành sự ổn trọng, lại có trách nhiệm. Quả là không tồi!
- Tiền bối khoan dung độ lượng, vãn bối bội phục!
Sở Vân tao nhã vươn người đứng dậy, chắp tay nói.
- Chiếc nhẫn này, ngươi tốt nhất nên giữ cho kỹ. Trong Long Môn thế giới sẽ có lúc dùng đến.
Vạn Độc Vương vẫn chưa nói xong, lại tiếp tục dặn dò Sở Vân.
Sở Vân gật đầu, thu hồi chiếc nhẫn.
Nguyên nhân vì sao Vạn Độc Vương lại nói như vậy, hắn vô cùng rõ ràng.
Long Môn thế giới khác với Khu rừng vô tận. Nó là do Du Hoàng thiết lập, không gian vô cùng rộng lớn, tổng cộng chia thành tám tầng tiểu thế giới.
Tầng thế giới thứ nhất, chính là Thanh Ngưu đại hạp cốc. Hai bên vách đá hạp cốc, có vô số động quật, cứ mỗi tám năm lại có một chiếc nhẫn chưởng môn được tạo ra từ trong động quật đó.
Ở cửa mỗi động quật đều có yêu vật bảo vệ. Chỉ cần đánh bại những yêu vật này là có thể thu được một chiếc nhẫn chưởng môn.
Chỉ có nắm giữ nhẫn chưởng môn, thành lập môn phái du hiệp, mới có tư cách tiến vào tầng thứ hai.
Muốn đến tầng thứ ba, nhất định phải đưa môn phái du hiệp phát triển lớn mạnh trở thành thế lực tam lưu mới có tư cách tiến vào. Tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu cũng từ đó mà suy ra. Về phần tầng thứ bảy, thứ tám, cho tới bây giờ cũng chưa có người tiến nhập được.
Thần Thâu môn đã từng là thế lực nhất lưu, tổ tiên tiến nhập qua tầng thứ năm. Thế nhưng hiện nay, dựa theo tiêu chuẩn đối với môn phái du hiệp, chỉ có thể đạt tới thế lực nhị lưu. Bởi vậy, nhiều nhất chỉ có thể vào đến tầng thứ tư.
Về phần Yên Chi môn, là ở năm năm trước khi sáng lập, gặp được Sở Vân mới nhanh chóng phát triển. Tuy rằng hiện nay, dựa theo quy mô nhân số, cùng với trên
phương diện cao thủ, đã là thế lực nhị lưu, nhưng Hoa Mai còn chưa có nhẫn chưởng môn, chỉ có thể tiến vào tầng thứ nhất mà thôi.
Tuy nhiên, khi nàng có được chiếc nhẫn chưởng môn, là có thể chính thức trở thành thế lực nhị lưu, chân chính được Du Hoàng thừa nhận, danh chính ngôn thuận. Đây cũng là mục đích chủ yếu các nàng đến tham dự đại hội du hiệp. Truyện Sắc Hiệp
Tầng thứ nhất Long Môn thế giới là Thanh Ngưu đại hạp cốc. Tới tầng thứ hai, tầng thứ ba …v.v... Chính là các hoàn cảnh cực đoan, nơi có số lượng lớn yêu thú hoang dại quý hiếm sinh tồn, chờ đợi hậu nhân đến thu phục. Cũng có một vài yêu binh, được một vài tiền bối du hiệp (đại thể gọi là tán tu) bắt chước Du Hoàng chôn giấu, cho hậu nhân tới thu nhặt.
Mỗi một lần đại hội du hiệp, các du hiệp từ bốn phương tám hướng chen nhau mà đến, hầu như đều có thu hoạch riêng. Long môn thế giới, cung cấp lượng tài nguyên to lớn, giúp cho toàn bộ du hiệp giới phát triển.
Sau khi nó đóng cửa, trải qua thời gian tám năm nghỉ
ngơi lấy sức, yêu thú, yêu thực lại phát triển phồn vinh, hưng thịnh. Tới khi mở lại, sẽ lại vì du hiệp giới mà cung cấp tài nguyên mới… Cứ như vậy sinh sôi, phát triển không ngừng.
Có thể thấy được, Du Hoàng đã vì sự phát triển của toàn nhân loại mà lương khổ dụng tâm thế nào.
Yến tiệc duy trì trọn vẹn hơn một canh giờ lúc này mới kết thúc. Sơn hào hải vị, rượu ngon đủ loại khiến mọi người hài lòng. Đồng thời, thân phận Vạn Độc Vương được công bố, cũng khiến trong lòng mọi người lo sợ, bất an.
Trong vòng ba ngày tiếp theo, các lộ hào kiệt không ngừng tiến đến, lục tục xuất hiện trong các khách sạn bình dân xung quanh.
Trong bọn họ cũng có một vài người vào khách sạn Long Môn, cũng có tương đối đông đảo người khác đóng quân ở xung quanh, không tiến nhập vào bất kỳ khách sạn bình dân nào.
Sở Vân nhìn mọi người cười khổ rồi thu hồi Bảo thạch Mật Môn.
- Hay là người đó có quan hệ với phụ mẫu huynh? Huynh không phải đã từng nói qua, phụ mẫu huynh là hai vị vương giả sao?
Kim Bích Hàm suy đoán nói:
- Hay là Vạn Độc Vương có quen biết phụ mẫuhuynh.
- Phụ mẫu của Thiếu đảo chủ đều là cường giả Vương Cấp?
Đám người Yên Chi Môn không khỏi kinh ngạc. Đây chính là lợi thế lớn a.
- A? Nguyên lai lại lịch của chưởng môn lại lớn như vậy nha! Rốt cuộc ai là phụ mẫu của chưởng môn?
Tiếu Tiểu Hiền cũng chấn kinh nói.
- Điều này ta đâu có biết đâu. Hiểu biết của ta về phụ mẫu cũng rất có hạn. Mấy tin tức này cũng là do nghĩa phụ Thư Thiên Hào của ta trong một lần say rượu vô tình nói ra mà thôi.
Sở Vân cười khổ nói.
- Tửu Hào Vương đại nhân giao du rộng, không biết đại nhân có đoán được gì không?
Tâm tư Kim Bích Hàm nhạy cảm, quay đầu nhìn về phía Tửu Hào Vương.
- Con trai của hai vị cường giả Vương cấp?
Tửu Hào Vương chậm rãi lắc đầu:
- Hiện nay bảy vị vương giả tại Tinh Châu đều không có khả năng. Chỉ có mấy vị vương giả biến mất cuối cùng thế hệ trước, có lẽ… Ta cũng không dám nói chính xác.
- Vương giả thế hệ trước… Chưởng môn lại họ Sở, lẽ nào… Chưởng môn thực sự là con trai của Sở Bá Vương sao?
Tiếu Tiểu Hiền khẽ kêu lên.
Sở Bá Vương chính là nhân vật đại biểu cho thế hệ trước, có tới ngàn tuổi. Trong một lần hành động trọng đại cuối cùng, khoảng hơn một trăm năm trước, khiêu chiến Hải Long Vương dẫn đến trọng thương mà chết, không thể không lưu lại truyền thừa Tinh Hải Long Cung.
Sau chuyện này, Sở Bá Vương liền thần bí mất tích.
Cũng không loại trừ khả năng hắn cùng một vị nữ vương thần bí sau khi sinh hạ Sở Vân, vì một nguyên nhân nào đó mà buộc phải giao cho Thư Thiên Hào nuôi nấng.
- Sở Bá Vương lão nhân gia thâm bất khả trắc, ta nhìn thấy ngài lần cuối cùng là khoảng mười sáu năm trước. Ngài đặc biệt nhắn nhủ ta, muốn ta chiếu cố nhiều hơn
cho con mình. Có thể…
Nhắc tới Sở Bá Vương, Tửu Hào Vương toát ra thần sắc sùng kính rõ ràng.
Lão trầm ngâm một chút, dựa vào câu chuyện kia, mang theo thần tình hơi cổ quái, nói với Sở Vân:
- Nếu Sở Vân ngươi thực sự là nhi tử của Sở Bá Vương, như vậy ngươi và Nhị Lang Thiên Quân, chính là huynh đệ cùng cha khác mẹ.
- Huynh đệ?
Lời này từ trong miệng Tửu Hào Vương nói ra, khiến tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau. Sở Vân nhìn về phía Nhị Lang Thiên Quân, hắn cũng kinh ngạc nhìn lại.
Đây chính là ân oán gút mắc của thế hệ trước.
Năm đó Giang Hán vương lật đổ Sở quốc, thành lập Giang Hán quốc, là quân chủ khai quốc Giang Hán quốc. Lúc đó Sở Bá Vương chỉ có bảy tuổi, là Thái tử vong quốc danh phù kỳ thực (danh đúng như thực). Hắn thề rằng, khi mình còn sống, nhất định sẽ lật đổ Giang Hán quốc, lập lại đế quốc trên lãnh thổ cũ.
Hắn bắt đầu truyền kỳ của mình, bách chiến bách thắng, tung hoành ngang dọc.
Sau khi Giang Hán vương lập quốc, liền tiêu dao thiên hạ, truyền lại ngôi vị Quốc chủ cho nhi tử của mình. Nhi tử truyền cho tôn tử, tôn tử lại truyền cho chắt trai.
Đời thứ tư Giang Hán Quốc chủ kế nhiệm không lâu, Sở Bá Vương (khi đó còn chưa có thực lực Vương Cấp) rốt cục tích lũy thế lực, bắt đầu phản công, thực thi đại kế phục quốc của mình.
Hắn suýt chút nữa thành công, đáng tiếc lại bị một nữ nhân phá hủy kế hoạch.
Nữ nhân này chính là phi tử sủng ái nhất của Quốc chủ Giang Hán đời thứ tư. Thủ đô Giang Hán bị công hãm, Quốc chủ Giang Hán bị đuổi chạy trối chết, ái phi của hắn hy sinh chính mình, luyện chế ra Thiên Linh Chân Tâm Đan. Quốc chủ Giang Hán đời thứ tư nhịn đau ăn thử, liền đột phá bình cảnh, trở thành cường giả Vương cấp, sử sách gọi là Giang Việt Vương, dưới tình huống bốn bề thọ địch, lấy thực lực bản thân ngăn cơn sóng dữ. Hắn cũng không chiến đấu chính diện cùng Sở Bá Vương, dùng chiến lực bản thân làm phụ, lấy các loại mưu kế gây xích ly gián là chính, phân chia thế lực của Sở Bá Vương, cuối cùng bảo vệ thành công Giang Hán quốc.
Tới Quốc chủ Giang Hán quốc đời thứ sáu, Giang Triết Minh, Sở Bá Vương đã có thực lực Vương Cấp, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, là vương giả trong vương giả. Một lần nữa đẩy Quốc chủ Giang Hán vào tuyệt cảnh.
Quốc chủ Giang Hán đời thứ sáu rơi vào đường cùng, không thể làm gì khác hơn là cầu cứu hiền tài bốn phương tương trợ. Cuối cùng hắn thỉnh tới Gia Cát Minh trên Thải Hồng Đảo xuống núi.
Gia Cát Minh dốc hết tâm huyết, bang trợ Quốc chủ Giang Hán khó khăn ổn định cục diện. Hắn dựa theo phương pháp của Giang Việt Vương, không chiến đấu chính diện cùng Sở Bá Vương, mà dựa vào các loại mưu kế, chia rẽ quân đội của Sở Bá Vương.
Vận khí của Sở Bá Vương, đại bộ phận dùng cho việc nâng cao tu vi, đối với đại nghiệp phục quốc giúp đỡ rất nhỏ. Gia Cát Minh là quân sư kiệt xuất nhất trong mấy
ngàn năm qua, nhiều lần bày ra mưu kế thần kỳ, lại có hai đại vận khí yêu vật Giang Hán Vương, Giang Việt Vương trấn áp vận mệnh quốc gia. Cứ như vậy giải quyết mọi vướng mắc, cùng với việc mời các lộ vương giả xuất lực, cuối cùng khiến cho mọi tính toán của Sở Bá Vương lần lượt thất bại.
Thực lực cá nhân Sở Bá Vương là tuyệt đỉnh, là vương giả trong vương giả. Nếu cường giả Đế Hoàng không ra mặt, hắn xứng đáng là cường giả đệ nhất. Thế nhưng đối với mưu kế hoặc phương diện phòng ngự, hắn hoàn toàn thiết hụt, ngược lại bị Gia Cát Minh tránh mạnh đánh yếu, nhiều lần thắng lợi.
Tuy nhiên, Sở Bá Vương cũng không phải là không có thu hoạch. Một lần tấn công, bắt được Quốc chủ Giang Hán đời thứ sáu, dưới sự hợp lực ngăn cản của ba vị vương giả, vẫn có thể mạnh mẽ đánh hắn thành trọng thương trí mạng.
Quốc chủ Giang Hán lâm chung, ủy thác cho nhi tử bảy tuổi của hắn cũng chính là quốc chủ Giang Hán hiện nay, đăng cơ trong tình thế bấp bênh.