Chí Tôn
Chương 617 : Đao kiếm thiên hà, đạp sóng lướt tới
Ngày đăng: 23:36 20/04/20
- Cứ như vậy, trong cuộc chiến này có hai trọng điểm. Một là đến tột cùng Thư Gia có công chiếm căn cứ Lục Kình của Đông Hải Phái, đánh bại Đông Hải Phái được hay không. Điểm thứ hai là chiến lực Vương cấp của Lục Kình Vương có thể bị ngăn chặn hay không.
- Không sai. Lục Kình Vương muốn nhất thống Chư Tinh Quần Đảo, chắc chắn phải có nhân thủ. Nếu không, cho dù giết chết cao tầng Thư Gia, Chư Tinh Quần Đảo cũng
sẽ trở lại quần hùng chia cắt, cục diện hỗn loạn. Một khi Lục Kình Vương không ổn định được cục diện trước, đến lúc đó thế lực Giang Hán quốc đang chờ tất nhiên cũng
sẽ xuất binh. Lục Kình Vương sẽ không còn cơ hội.
- Đồng dạng, mặc dù quân Thư Gia đánh bại Đông Hải Phái. Nếu cao tầng bị Lục Kình Vương tàn sát không còn, cũng chẳng khác gì thất bại. Hậu quả cũng là hỗn
loạn. Giang Hán quốc đến nhặt tiện nghi. Nói cách khác, chắc chắn hai bên đều chú ý tới cuộc chiến này. Cá nhân các cường giả chiến đấu, đại quân liên hợp chiến cũng phải giành được thắng lợi, mới có thể chân chính được tính là người thắng.
Trong bữa tiệc rượu, khắp nơi đều là cường giả, ánh mắt khôn khéo, kinh nghiệm phong phú. Khai chiến còn chưa được bao lâu, cũng đã phân tích rành mạch về trọng điểm của trận chiến tranh này.
- Trong Thư gia, lực lượng đối phó với Lục Kình Vương, cũng chỉ có Sở Vân. Hắn có thể giết chết Tham Lang Vương, điều này thực sự không thể tưởng tượng được. Thế nhưng lại là sự thực. Như vậy xem ra, cũng chỉ có hắn có thể ngăn chặn Lục Kình Vương. Hả? Sở Vân đi đâu rồi?
Lúc này bỗng nhiên có người phát hiện, Sở Vân đã lặng lẽ biến mất, vội vàng hỏi.
- Trên không trung!
Bỗng nhiên, một người chỉ vào không trung, hô to một tiếng.
- Hả? Tay trái hắn cầm kiếm, tay phải cầm đao, đạp khoảng không, nhìn thẳng về hướng Lục Kình Vương, nhưng không tiến tới xung phong liều chết. Hắn định làm gì?
Mọi người ngửa đầu nhìn lại, trong lòng đều dâng lên cảm giác nghi hoặc.
Đứng cách mặt biển đến nghìn trượng, gió gào thét ở bên tai, quét trên mặt, giống như đao cắt.
Nhưng Sở Vân lại vẫn không có cảm giác, toàn bộ chú ý của hắn đều tập trung trên chiến trường phía xa.
Những làn sóng màu đỏ dài dằng dặc, đã tràn lên trên lưng Lục Kình. Rất nhiều Tinh binh chuông đồng dưới sự chỉ hủy của hai lão tướng, lão Hồng Thương, Kiều Lão Hầu Tử, xông lên đánh vào trận tuyến của Đông Hải Phái.
Hai bên đánh giáp lá cà, thật sự là sức chiến đấu hơn người. Trong lúc nhất thời cục diện giằng co, đao quang kiếm ảnh nhấc lên, gió tanh mưa máu.
Hô... Hấp...
Hô... Hấp... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Trên trời cao, chỉ có duy nhất một mình Sở Vân, có thể nghe rõ ràng tiếng tiếng hít thở.
Trong lúc hoảng hốt, giót biển thét gào bên tai dần dần suy yếu, ngược lại tiếng tim mình đập, lại càng ngày càng lớn, càng ngày càng vang.
Hắn có thể nghe được rõ ràng tiếng tim mình đập, như trống trận lôi động!
Trong tiếng tim đập như tiếng trống trận, hắn chậm rãi giơ đao kiếm trong tay lên.
Đao, là Túy Tuyết Đao.
- Lục Kình Vương, ngươi sợ hãi sao? Đi ra, cùng Sở Vân ta đánh một trận! Nếu không đao kiếm của ta sẽ quay lại, diệt Đông Hải Phái của ngươi.
Sở Vân lại ngửa mặt lên trời thét dài, giọng nói của hắn như thiên lôi cuồn cuộn, nổ vang dưới vòm trời, chấn động tất cả mọi người, khiến họ run lên.
Trên yến hội, anh hùng hào kiệt không nói gì. Trên lưng Lục Kình, Đông Hải Phái cao tầng phát không được chút thanh âm.
Giờ phút này, không còn ai dám không tin tưởng vào chiến lực của Sở Vân!
- Hừ, người trẻ tuổi, kiêu ngạo của ngươi, sẽ khiến người phải trả một cái giá vô cùng nghiêm trọng.
Một giọng nói, trầm trọng như núi, thâm thúy như địa ngục, đột nhiên xuất hiện, thét lớn về phía Sở Vân.
Ngay sau đó, một thân ảnh đột nhiên hiện ra phía trước Lục Kình, chắn trên đường đi của thiên hà.
Lục Kình Vương!
Trong lòng cao tầng Đông Hải Phái lập tức buông lỏng, ngay sau đó nảy sinh cảm giác sùng kính vô hạn - đó là Vương của bọn họ!
Ánh mắt Sở Vân nhất thời cứng lại, Tinh Châu Thất Vương Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương, Nhân Ngư Vương, Tiên Nang Vương, Lạc Anh Vương, Tham Lang
Vương, Lục Kình Vương, cuối cùng hắn đã thấy được tất cả.
- Lục Kình Vương xuất hiện, quả thực giống như lời đồn đại. Thân thể hắn hùng tráng, quả thực là thủ lĩnh hình Yêu thú!
Trên yến hội, Hắc Sơn Man Quân thất thanh kinh ngạc kêu lên.
Hắc Sơn Man Quân, cũng coi như một người cao lớn vạm vỡ, nhưng so với Lục Kình Vương, đùi hắn còn không bằng bắp tay đối phương.
Lục Kình Vương cao ít nhất phải tới một trượng rưỡi. Nếu Hắc Sơn Man Quân đứng ở bên cạnh hắn, cũng không cao bằng nửa chân hắn.
Lục Kình Vương không chỉ cao, hơn nữa lưng rộng, hình thể to lớn đến cực điểm, biểu hiện trầm tĩnh che giấu sức mạnh không gì so sánh nổi.
- Lục Kình Vương vừa ra trận, toàn thân mang Huyền Thiết Trọng Khải. Đây chính là yêu binh phòng ngự chủ lực nổi tiếng trong Tinh Châu của hắn. Huyền Quy Trọng Giáp Thuẫn của ta, chính là vật phẩm mô phỏng, nhưng hiệu quả phòng còn chưa bằng một phần mười của nó!
Đà Bối lão quân chặc lưỡi.
- Cuối cùng Lục Kình Vương đã xuất hiện. Hắn không thể không xuất hiện. Trong Đông Hải Phái, ngoại trừ hắn là Vương giả, bất kỳ ai cũng không thể ngăn cản quân tiên phong Sở Vân. Đây chắc chắn là một trận long tranh hổ đấu! Đáng tiếc chúng ta không thể được chứng kiến quá trình chiến đấu, chỉ có thể nhìn được kết quả.
Phi Vũ Kiếm Quân bóp cổ tay thở dài.
Kiếp Yêu trêu chọc thiên kỵ, không thể lộ diện trong trời đất quá lâu. Sở Vân có thể sử dụng Băng Hà Kiếm, Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải là những Hậu Thiên Kiếp
Yêu, vẫn bởi vì Chư Tinh Quần Đảo có khí vận ngũ hành nồng đậm bao trùm. Nhưng khả năng che giấu của khí vận cũng không phải vạn năng. Cho nên trong thời gian
chiến đấu kịch liệt, vẫn phải lôi ra không gian chiến trận, mở ra một chiến trường nhỏ.
Quả nhiên, giống như dự đoán của Phi Vũ Kiếm Quân, Lục Kình Vương giơ bàn tay to lớn, bay ra vô số Kiếp Yêu.