Chí Tôn

Chương 636 : Tiên Nang Vương chịu nhận lỗi

Ngày đăng: 23:36 20/04/20




Gió to gào thét, cuốn sạch chiến kỳ, âm thanh vang vọng.



Hoang Ngô toàn thân mặc áo giáp yêu binh, ngẩng đầu đứng trên điểm tướng đài, nhìn xuống. Hắn thấy tướng sĩ dưới chân đông nghìn nghịt, trong lòng tràn ngập vui sướng và khoái ý.



Mình thật sự thành công!



Tuy mới đi theo Long Đế gần một tháng, hắn cũng đã trở thành là Đại tướng quân dưới một người trên vạn người.



Dưới tay hắn có Giáp binh trăm vạn năm, chỉ một câu nhẹ nhàng, có thể khiến xác chết trôi nghìn dặm, máu chảy thành sông.



Quân giả đồng cấp nhìn thấy mình cũng phải quỳ lạy, ngay cả cường giả Hầu cấp cũng phải cúi đầu trước mình.



Đây là sự ngọt ngào của quyền lực!



- Loạn thế, loạn thế. Loại cảm giác này, thật sự là quá tốt.



Hắn liếm liếm đôi môi khô khốc, toàn thân đều hưng phấn đến mức run nhè nhẹ, bỗng nhiên hắn vung tay rít gào.



- Bước chân đại Đế, sao có thể chỉ dừng ở Đại Hoang quốc! Xuất phát, đi xâm lược, đi chiến đấu, khiến Dao Sơn Quốc vỡ nát dưới gót sắt của chúng ta, khiến cường giả run rẩy dưới chân chúng ta, khiến nữ nhân ở dưới háng chúng ta cầu xin tha thứ! Xuất phát!

Trăm vạn tướng sĩ ầm ầm đồng ý. Trong mắt mỗi người đều tràn ngập vẻ khát máu.



Đại quân bắt đầu di chuyển, chỉnh tề leo lên chiến hạm. Vô số chiến thuyền chiến hạm, đỗ đầy trên mặt biển, đông nghìn nghịt, tiến về phía Dao Sơn Quốc.



- Quả nhiên đúng theo suy tính của số Một. Long Đế ngang nhiên xuất binh. Không có để ý tới các thế lực khác ở vùng phụ cận, mà trực tiếp viễn chinh, muốn trước một bước chiếm lấy ván cầu Dao Sơn Quốc này.



Phía trên đám mây, một trong những phân thân của Dạ Đế Lãnh Kiếm Vương, đứng mép một phi thiên chiến hạm trên trời, như thần linh thăm hỏi sinh linh, quan sát đại quân trong phạm vi nghìn trượng trên mặt biển.

Chiến phi thiên chiến hạm này vô cùng to lớn. Nó có thân thuyền rộng lớn màu xanh ngọc, buồm bảy màu, ở mũi tàu lại là một Thiên Mã giương cánh bay lượn phát ra ánh sáng bạc.



Nó lẳng lặng di chuyển ở trên trời cao, tản ra một khí tức tôn quý, cường hãn. Nếu Sở Vân nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ nhận ra, đây là yêu binh Phi Thiên Chiến Hạm hắn đã nhìn thấy khi còn ở Thải Hồng Đảo.

Chính nhờ chiến thuyền này, hắn đã thu hoạch được Hồng Yêu không màu.



Tuy nhiên lúc trước, thực lực của Sở Vân không đủ, lại bị những người khác kiềm chế, không thể thu phục chiến thuyền này, đã để nó bay đi.



Bởi vì nguyên nhân nào đó, hiện tại nó rơi vào trong tay Dạ Đế, tu vi cũng tăng lên tới Linh yêu đỉnh phong.



Đương nhiên tu vi của nó không có khả năng tăng thêm nữa. Bởi vì chất liệu có hạn, tu vi của nó chỉ có thể đạt tới Linh yêu đỉnh phong. Nhưng ngược lại điều này càng khiến chiến thuyền này được hoan nghênh, bởi vì Kiếp Yêu luôn lo lắng gặp Thiên Kiếp.



Nhưng nó lại an toàn, không cần lo lắng về phương diện này



- Phục binh các đường đã đúng chỗ chưa?


- Tiểu tử thối, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Vừa thăng lên Vương cấp, liền không coi ai ra gì. Ngay cả cường giả lớp tiền bối như ta cũng không để vào mắt.



Để ta giáo huấn ngươi một chút, cho ngươi biết tầm quan trọng của việc tôn kính trưởng bối!



Tiên Nang Vương trở mặt, lớn tiếng kêu lên.



Trong nháy mắt, linh áp của hắn ép lên linh áp Sở Vân. Giờ phút này, không thể nghi ngờ tu vi Tiên Nang Vương đã thể hiện rõ - Vương cấp cao đoạn!



Bởi vì quan hệ tới tu vi, không hề nghi ngờ, linh áp của Tiên Nang Vương mạnh hơn nhiều so với Sở Vân. Khí thế cuồn cuộn giống như thâu tóm cả thiên địa, bỏ qua vũ trụ.



Nhưng linh áp Sở Vân, lại hết sức lộ vẻ phong thái nhân đạo. Mặc dù bị ép vào hạ phong, ngược lại vẫn cứng cỏi vượt qua mức tưởng tượng. Hơn nữa càng được rèn luyện, càng bị chèn ép, ngược lại càng thêm dồi dào.



- Ừ? Thật kỳ lạ!



Trong mắt Tiên Nang Vương thoáng hiện vẻ nghi ngờ. Hắn nhìn về phía Sở Vân, trong lòng nghi hoặc càng lúc càng lớn.



- Tiểu tử này tu hành đạo gì? Lại có thể dựa vào linh áp của ta, rèn luyện chính mình, tự mình phát triển!



- Tiên Nang Vương, ngươi nạp mạng đi!



Sở Vân cười ha hả, vươn hai tay nắm chặt hư không, lập tức trong tiên nang bắn ra lưỡng đạo huyền quang, bay đến trong tay hắn, hóa thành một đao một kiếm.

Tay trái Băng Hà Kiếm, tay phải Túy Tuyết Đao!



- Ngươi tới thật sao?



Tiên Nang Vương quá sợ hãi, thân thể không tự chủ được lại lui về phía sau một bước.



Sở Vân hừ lạnh một tiếng, trong mắt phát ra ánh sáng sắc nhọn. Hắn tấn chức Vương giả, giơ tay nhấc chân, có thể phát ra uy vũ cuồn cuộn. Trước kia, hắn không thể thỏa sức phát huy hết tác dụng. Hiện nay Tiên Nang Vương chủ động tìm tới cửa, đây là cơ hội tốt nhất để hắn đá thử vàng.



Hơn nữa, cũng chỉ có thể hiện thực lực thực sự của mình, mới có thể khiến Tiên Nang Vương hoàn toàn ý thức được, đến tột cùng trong bọn họ, ai mới là người mạnh nhất!



- Đến chiến đi!



Sở Vân rống to, tiến về phía trước.



Khí thế của hắn như cầu vồng, như mạnh mẽ hổ xuống núi, giống như giao long rời bến.