Chí Tôn

Chương 693 : Mẫu thân tâm tuyết đan

Ngày đăng: 23:36 20/04/20




Mọi người đều gật đầu không ngừng, tuy rằng tên đan không có khí thế, nhưng lại đọc trôi chảy, rất có hàm nghĩa khác.



Trong lòng Sở Vân chấn động, hắn cũng không rõ ràng lắm phong tục ngày lễ của Đan Châu. Chỉ là cái tên này quá chuẩn xác rồi, trong lòng không khỏi nhấc lên ngũ vị tạp trần, tư vị phức tạp khôn kể.



- Vậy thì gọi là Mẫu Thân Tâm Huyết Đan đi!



Hắn xua xua tay, miễn cưỡng duy trì biểu tình tùy ý.



Đêm đó.



Huynh muội Vân gia mang theo vẻ mặt hưng phấn tới tìm Sở Vân.



- Dược hiệu rất không tồi, sau khi cô cô dùng vào, ngày hôm nay dĩ nhiên không bị phun máu, chỉ là ngực quặn đau. Vô Danh ca ca, huynh thực sự quá lợi hại, thực sự rất giỏi!



Hai mắt Vân Tiểu Ái tỏa sáng, líu lo nói, vui vẻ giống như một con chim sẻ nho nhỏ.



Vân Bạch Tham thì thở dài khom người với Sở Vân:



- Ân đức của huynh đài, huynh muội chúng ta suốt đời khó quên.



- Không dám nhận, chỉ làm hết sức mà thôi.



Sở Vân nâng Vân Bạch Tham dậy, hành động xin giúp đỡ vì mẫu thân của hai huynh muội này để Sở Vân tràn đầy tình cảm tốt đối với hai người. Nhưng rất nhanh Sở Vân lại nhíu mày:



- Nói như vậy, tâm bệnh còn chưa khỏi hẳn sao?



Vân Bạch Tham nhất thời nghiêm nghị kính trọng, Sở Vân và Nguyệt Sương không thân cũng chẳng quen, nhưng lại quyết định như vậy, có thể thấy được hắn thực sự đặt chuyện này trong lòng, hắn suy nghĩ vì người, không hề có nửa điểm kiêu ngạo tranh công.



Vân Bạch Tham thở dài một hơi, khẽ lắc đầu, vừa muốn hỏi. Muội muội bên cạnh hắn đã giành trước mở miệng:



- Sao có thể nhanh khỏi như vậy nha, đan dược nửa tuyệt phẩm, hơn bốn mươi năm qua cô cô đã ăn vào mấy viên, đều là gia tộc mua từ bên ngoài. Bất quá vẫn là đan dược Vô Danh ca ca luyện chế có dược tính tốt nhất. Sau khi cô cô dùng xong cũng nói cực kỳ thư thái. Khi nào Vô Danh ca ca luyện chế thêm mấy viên nha?

Tâm bệnh khó trị, thuộc về nghi nan tạp chứng trong nghi nan tạp chứng.




Thế nhưng lúc tới nơi ở của Sở Vân, tất cả mọi người bị ngăn lại bên ngoài.



- Vô Danh đại sư, thực sự rất có tính tình a, tuổi tác như vậy, coi nhẹ danh lợi, không đơn giản!



Một bộ phận người lắc đầu cảm thán, chỉ có thể trở về.



- Người này thực sự là ngạo khí, chỉ là may mắn luyện thành một viên đan dược đã không coi ai ra gì sao?



Cũng có người không quen nhìn loại diễn xuất này của Sở Vân, dọc theo đường trở về đều bôi nhọ.



- Nghe nói dược hiệu quả đan dược lần này không tệ lắm, thế nhưng người ta muốn quyết chí tự cường, hoàn toàn trị liệu tâm bệnh của Nguyệt Sương Vương!



Có người phụ hoa, vị chua mười phần.



- Hừ, hắn thực cho rằng mình không gì không làm được sao? Hơn bốn mươi năm qua, trên dưới Vân gia đều thúc thủ vô sách. Hắn mới chỉ là một người mới, ăn cơm so với nhiều người ăn muối còn ít hơn. Xem ra vừa thành công luyện đan vừa rồi đã khiến lá gan của hắn trướng lớn rồi. Ta ngồi đợi xem hắn bị chê cười.



- Các người đừng nói những thứ rắm thối nữa! Vô danh ca ca vừa luyện đan vừa trị liệu cho người của Vân gia chúng ta, sao còn phải ngại bọn họ chuyện gì?



Vân Tiểu Ái trong góc phòng vô cùng tức giận muốn tiến lên lý luận lại bị Vân Bạch Tham giữ lấy.



- Những người này nói như vậy thực ra là trong lòng đố kỵ ước ao tới phát rồ lên. Hà tất phải chấp với loại người bụng dạ hẹp hòi như vậy?



Vân Bạch Tham hừ lạnh một tiếng, từ từ nói:



- Chỉ cần chúng ta tin tưởng và ủng hộ. Tiểu Ái, muội tin tưởng Vô Danh ca ca của muội hay không?



Vân Tiểu Ái chớp mắt lên, không cần suy nghĩ nói thẳng:



- Đây là điều đương nhiên rồi!