Chí Tôn
Chương 694 : Cô cô muốn gặp huynh
Ngày đăng: 23:36 20/04/20
Vân Bạch Tham lắc đầu:
- Ta rất tin tưởng, tin tin tưởng Vân Vô Danh sẽ nghiên cứu được ra một loại đan dược chữa triệt để tâm bệnh của cô cô?
Vân Tiểu Ái sửng sốt, chợt trầm mặc xuống.
Tâm bệnh khó chữa, tất cả mọi người đều biết. Sở Vân thực sự có thể chữa lành được sao? Bốn mươi mấy năm qua đã nỗ lực rất nhiều nhưng vẫn không có một chút thành quả. Đây chính là hơn bốn mươi năm a...
Nhìn thần sắc do dự của muội muội, Vân Bạch Tham nở nụ cười:
- Tiểu muội phải ủng hộ chứ không phải tin tưởng. Nói câu này muội đừng kỳ quái, ta tin tưởng hắn. Ta nghĩ hắn thực sự có thể nghiên cứu chế tạo ra đan dược trị được tâm bệnh của cô cô!
Ngữ khí của Vân Bạch Tham chắc chắn như vậy khiến Vân Tiểu Ái há mồm hỏi vì sao.
- Không có vì sao, chỉ là cảm giác như vậy. Ta nghĩ Vô Danh không hề đơn giản, tựa hồ như là đang ẩn tàng cái gì đó. Nhưng mặc kệ cho hắn ẩn dấu cái gì thì chắc chắn đều là thiện ý. Điểm này ta rất tin tưởng.
Vân Bạch Tham nói ra những lời này, trong mắt chợt lóe tinh quang.
Vân Tiểu Ái tỉnh tỉnh mê mê, nhấp nháy mắt vài cái, lúc lắc cái đầu:
- Ẩn tàng cái gì? Huynh ám chỉ thân phận của Vô Danh ca ca sao? Thân phận của huynh ấy rất đơn giản nha.
Vân Bạch Tham cười ha ha, giơ tay xoa đầu của Vân Tiểu Ái.
- Ai nha!
Vân Tiểu Ái bỗng nhiên thảng thốt, kêu lên một tiếng cả kinh:
- Ca ca, huynh cũng đã từng luyện đan. Nếu như Vô Danh ca ca thực sự có thể chữa lành được tâm bệnh cho cô cô thì chẳng phải nói Vô Danh ca ca so với huynh còn lợi hại hơn sao? Ca ca đã là đại sư luyện đan. Vô Danh ca ca lợi hại hơn so với huynh, chẳng
phải là tông sư luyện đan rồi sao?
Vân Bạch Tham bị Vân Tiểu Ái nói một tràng liên tục khiến hắn có chút dở khóc dở cười:
- Thế giới này rất lớn, người lợi hại hơn ca ca ta rất nhiều. Nếu như cô cô có thể khỏi hẳn thì có thể chứng minh được Vân Vô Danh cường hãn hơn so với ta, ta cam tâm tình nguyện, cam bái hạ phong!
- Ca ca...
Lúc này Vân Tiểu Ái mới chính thức cảm thấy kinh dị. Thật không ngờ ca ca của mình xem trọng và tín nhiệm Vô Danh ca ca như vậy.
Mà kết quả của đan phương kia là bán tuyệt phẩm cũng nằm trong dự liệu của Sở Vân.
Dù sao chủ dược ở đây cũng là máu tươi của chính mình, đó chính là vật Tiên Thiên.
Sở Vân gọi loại đan dược mới này trực tiếp là Mẫu Thân Tâm Huyết Đan số hai.
Kết quả khiến cho từ trên xuống dưới Vân gia đều cười khổ không ngừng, không thừa nhận cũng không được, đây quả thực là phong cách của Sở Vân.
Thiên tài luôn luôn làm những điều không bình thường.
Chung quy thiên tài luôn làm cho người khác cảm thấy bản thân chính mình không có giá trị. Chỉ là trải qua vài sự việc vừa rồi, trên dưới Vân gia cũng bắt đầu chấp nhận sự tồn tại của Sở Vân.
Dù sao, sự thực vẫn có sức thuyết phục rất lớn, Sở Vân thành công một lần nữa nâng cao uy danh và hình tượng của hắn.
Càng khiến cho Sở Vân vui mừng hơn chính là đan dược số hai có hiệu quả tốt hơn rất nhiều so với đan dược số một. Theo lời Vân Tiểu Ái báo về, vẻ mặt tái nhợt của Nguyệt Sương Vương hiện giờ bắt đầu có một tia khí huyết. Đồng thời bệnh căn của nàng dưới sự thôi động của dược lực đã có một chút buông lỏng.
Nếu như dùng đan dược số hai liên tục thì khả năng Nguyệt Sương Vương khỏi hẳn là rất lớn.
Đương nhiên trong đó còn có một tai họa ngầm chính là tính kháng dược. Nếu dùng liên tục sẽ khiến cho dược hiệu của đan dược số hai ngày càng kém. Nếu khi dược hiệu biến mất hoàn toàn mà bệnh căn bị loại trừ thì sẽ khỏi hẳn, bằng không chính là thất bại.
Nếu bỏ qua những khả năng kia thì đan dược số hai có chứa máu tươi của Sở Vân, đối với mẫu thân của hắn là vật đại bổ, tuyệt đối có lợi mà không có hại.
Sở Vân vui mừng phấn khởi, luyện đan không ngừng.
- Cô cô của muội muốn gặp huynh.
Nửa tháng sau, Vân Tiểu Ái truyền tới một tin tức tốt khiến cho Sở Vân cảm thấy trái tim đập thình thịch.
- Cô cô của muội muốn gặp huynh!
Vân Tiểu Ái nói, quanh quẩn trong lòng Sở Vân, nhất thời khiến hắn có chút ngây người.
Mẫu tử gặp lại.
Dưới sự nỗ lực không ngừng, giờ khắc này, cơ hội Sở Vân nghìn mong vạn ước, rốt cuộc đến rồi.
Kích động trong lòng khó có thể dùng từ ngữ để biểu đạt, mặc dù cực lực che giấu cảm xúc dâng trào của chính mình, thế nhưng hô hấp của Sở Vân vẫn như cũ không thể kém gấp hơn một chút.