Chí Tôn
Chương 750 : Minh hà vãng sinh
Ngày đăng: 23:37 20/04/20
Điểm đặc thù rõ rệt nhất chính là toàn thân chúng bao phủ trong ngọn lửa màu xanh xám.
Phàm là hồn phách ở xung quanh, nếu bất cẩn đụng phải loại lửa này, cho dù chỉ dính phải một điểm cũng sẽ bị thiêu đốt hóa thành hư ảo.
Đây chính là Thương Viêm Thần Ma!
Vô số Thương Viêm Thần Ma không ngừng phá không xuất hiện, số lượng nhanh chóng tăng lên ba trăm đầu, tám trăm đầu, một ngàn sáu trăm đầu...
Cho đến khi đạt đến tám ngàn đầu, Thương Viêm Thần Ma rốt cục cũng không nhiên nhẫn, há to miệng, lộ ra hàm răng bén nhọn, phát ra tiếng gầm rú vô thanh. Chỉ nháy mắt, hỏa diễm thiêu đốt trùng thiên, tràn đầy khí tức cuồng bạo, lạnh lẽo cùng quỷ dị.
Chúng đồng loạt hướng về Quỷ Môn Quan, phát động công kích. Gần một vạn Tiên Thiên Thần Ma, mỗi một đầu đều có hỏa diễm lượn lờ, dung hợp với nhau hình thanh một biển lửa lạnh lẽo. Dùng khí thế bành trướng vô song, cuốn về phía Quỷ Môn Quan.
Toàn bộ hồn phách ven đường đều gặp phải tai ương, trở thành chất dinh dưỡng cho ngọn lửa màu xanh xám. Biển lửa được tiếp thêm nhiên liệu, không ngờ quy mô
bành trướng ra gấp đôi! Sau đó hung hăng đập thặng lên Quỷ Môn Quan do huyết nhục cùng bạch cốt đúc thành.
Ầm!
Tựa hồ Sở Vân nghe được một tiếng nổ rung trời, nhưng trên thực tế, song phương giao chiến lại không phát ra bất kỳ tiếng động nào. Hết thảy đều quỷ dị khiến cho con người ta lạnh hết cả sống lưng. Tựa như là một bộ phim câm, màu đen âm trầm, màu đỏ của
huyết nhục, màu trắng từ bạch cốt, hết thảy đan xen vào nhau hình thành một bức tranh tươi đẹp mà quỷ dị. Trên quỷ môn, vô số mặt người điên cuồng tru lên, nhưng dưới sự bao trùm của ngọn lửa, hết thảy thanh âm đều không nghe được.
Tiên Thiên Tiên Thiên Thần Ma đều hung hăng đâm vào quỷ môn.
Quỷ môn đúc từ từ huyết nhục bị biến dạng méo mó đến rợn người, tựa như cơ thịt trên thân thể bị xuyên thủng, tạo thành một lỗ hổng thực sâu.
Máu huyết xối xả.
Thương Viêm Thần Ma vung vẩy móng vuốt sắc bén, dốc toàn lực cào cấu, muốn xuyên thủng môn diện. Quỷ môn kịch liệt run rẩy, không ngừng có cơ nhục được sinh ra, huyết khí bốc hơi, đem toàn bộ Thương Viêm Thần Ma giảo sát trong lao lung từ huyết nhục. Kiểu công kích tự sát này giằng co suốt ba canh giờ, gần mười vạn Thương Viêm Thần Ma đã gục ngã dưới quỷ môn. Nhưng dưới thế công liên tục không ngừng,
rốt cục Quỷ Môn Quan cũng bị công phá, một đầu Thương Viêm Thần Ma may mắn xuyên thủng qua cửa tiến vào bên trong.
- Chính là lúc này!
Sở Vân chờ đợi đã lâu đột nhiên thúc dục Tinh Quỷ Hồn Giới, trong thời gian một phần mười giây, chiếc nhẫn tựa như một tia chớp rất nhỏ, theo sát vài chục Thương Viêm Thần Ma đồng thời đột phá Quỷ Môn Quan.
Sở Vân trải qua ba cửa ải, hồn phách trong chiếc nhẫn đã tiến thêm một bước dài. Trước kia bất quá chỉ là cánh tay trái của bản thể, hiện tại đã có thể so với hơn phân nửa bản thể.
Đương nhiên bản thể của hắn sau cửa ải thứ ba cũng đã được cô đọng. Chỉ cần hồn phách cánh tay trái trở về, lập tức có thể đột phá đến Hoàng cấp trung đoạn.
Trên mặt đất Quỷ Châu, lưa thưa vài gốc cây xơ xác. Cành cây gày guộc, lay động theo gió, xa xa nhìn lại mỗi một gốc cây đều vô cùng ma quái, tựa hồ đang hướng lên bầu trời giương nanh múa vuốt. Bầu trời Quỷ Châu không phải là tinh không mênh mông mà là một mảng bạch cốt.
Phiến bạch cốt này tựa như một cái nắp nồi, úp xuống toàn bộ mặt đất Quỷ Châu, là bầu trời của Quỷ Châu.
Sở Vân từ trong chiếc nhẫn đi ra, lập tức hóa thành một nam đồng năm, sáu tuổi, khỏe mạnh kháu khỉnh, tay chân bụ bẫm tựa như phấn điêu ngọc trác, hai mắt rực rỡ như hai viên bảo thạch.
- Hoàn cảnh Quỷ Châu quả nhiên khác tường, tại tám châu khác hồn phách chỉ là một hình ảnh hư ảo. Nhưng ở nơi này lại có thể hóa thành thực thể. Sở Vân thử duỗi bàn tay nhỏ bé nhặt lên một viên đá. Nếu tại các châu khác, tay của hắn sẽ xuyên qua viên đá, nhưng
tại Quỷ Châu, hắn dùng hồn phách lại có thể nhặt được tảng đá kia lên, không khác gì có được máu thịt. Nhẹ nhàng bóp mọt cái, viên đá trong tay lập tức biến thành bột phấn.
- Pháp tắc thực kỳ diệu.
Sở Vân ngẩng đầu, nhìn lên bạch cốt thương khung.
Phàm nhân chỉ thấy một mảnh bạch cốt mênh mang, nhưng dưới ánh mắt hắn lại là một tấm lưới. Đây là lưới pháp tắc của Quỷ Châu, khảm nên bạch cốt thương khung. Nó vô cùng mênh mông, lưới pháp tắc thế giới tiên nang của Sở Vân không bằng một phần nghìn. Coi như là lưới pháp tắc Tinh Châu, tựa hồ cũng có chỗ không bằng. Dù sao Quỷ Châu cũng lâu đời hơn Tinh Châu nhiều. Sở Vân nhìn thoáng quá, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt, e sợ bị lưới pháp tắc Quỷ Châu phát giác. Hắn lén lút tiến vào, hơn nữa muốn xuất kỳ bất ý cứu hồn phách phụ thân, tuyệt đối không thể bại lộ thân phận.
- Có lẽ hồn phách phụ thân vẫn còn ở trong tay Minh Đế. Nhưng hôm nay ta chưa quen thuộc sinh hoạt nơi này, tìm được Minh Đế lại càng thêm khó khăn. Coi như là tìm được hắn, chỉ dựa vào một đoạn phân thân này, tuyệt đối không làm gì được hắn cả. Ồ! Có người đến?
Trong lúc Sở Vân đang đánh giá tình hình, chợt vang lên tiếng bước chân.
Đây là một sơn cốc, quái thạch lởm chởm.
Sở Vân lui lại vào trong chiếc nhẫn, ẩn giấu vào trong quái thạch.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, nương theo nó còn có tiếng khóc nức nở.
Sau chốc lát, từ phía sau một tảng đá xuất hiện một thiếu nữ.