Chí Tôn

Chương 770 : Liên thủ

Ngày đăng: 23:37 20/04/20




- Chẳng lẽ là.



Tâm thần Sở Vân chấn động. Hắn nghĩ tới một người. Muốn chỉ điểm một vị Vương trở thành Đại Đế, chỉ có tồn tại phía trên Vương. Mà Tinh Châu tam hoàng tứ đế hiển nhiên sẽ không trợ giúp vương của Quỷ Châu. Có lẽ Minh Đế là quân cờ mà Tinh Thánh an bài, nhưng loại khả năng này rất nhỏ, ngược lại một người có khả năng rất lớn.



Người này chính là Bạch Tiểu Thánh!



Binh Thánh bị Cổ Thánh hãm hại, sau nhiều lần trốn chạy, cuối cùng lưu lạc đến Tinh Châu. Thân phận bên ngoài của hắn chính là tông sư luyện binh Bạch Tiểu Thánh.



Sở Vân cũng không nói ra cái tên này, Minh Đế lại cười rộ lên.



- Xem ra ngươi đã đoán được đáp án. Không sai, chính là Bạch Tiểu Thánh, tổ tiên Tiêu gia, Thánh nhân Binh Châu!



Tiêu Yến phát mộng, sao lại có quan hệ cùng tổ tiên Tiêu gia?



Dạ Đế mộng, Thánh nhân Binh Châu? Vừa rồi mình không có nghe lầm chứ. Toàn bộ cửu châu, có lẽ chỉ có hai người Sở Vân cùng Minh Đế là biết được chân tướng sự việc.



- Nói như vậy, ngươi là nội ứng mà Binh Thánh đặt tại Quỷ Châu?



Sở Vân hiểu rồi, nếu là như vậy, biểu hiện kỳ quái của Minh Đế sẽ có thể lý giải hoàn toàn.



Minh Đế cười khổ.



- Nói nội ứng chưa hẳn đã đúng, có lẽ nên nói là một quân cờ. Sinh tử của ta đã sớm bị Binh Thánh nắm trong tay. Có lẽ Sở Vân ngươi còn không tin ta, cho nên lần này ta mời ngươi thi triển bổn mạng thần thông.



- Ngươi có ý tứ gì?



Không ngờ Minh Đế chủ động yêu cầu Sở Vân thi triển Nhân Đạo Vô Lượng với hắn, hắn điên rồi sao?



- Bổn mạng thần thông của ngươi được gọi là Nhân Đạo Vô Lượng, đích thực là huyền diệu phi phàm, là thần thuật ngự nhân vô thượng. Ngươi thử thi triển đối với ta, sự thực vững chắc hơn bất cứ lời hùng biện nào, sau khi ngươi thi triển sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của ta.



Minh Đế nở một nụ cười cay đắng.



- Tốt! Để ta xem bên trong ẩn dấu huyền cơ gì. Nhân Đạo Vô Lượng!


Trong đại sảnh vô số người đang xì xào bàn tán, thần sắc nhẹ nhõm. Quan điểm của nữ đại biểu Phụng Tiên Quốc, cũng chính là quan điểm chủ lưu của những người có mặt trong tràng.



- Đúng như thế! Trong vài năm này, chúng ta đoàn kết bảo vệ quê hương, chiến thắng được địch nhân vô cùng khủng bố. Đây cũng là nguyên nhân tại sao chúng ta còn sống.



Mông Phi mở miệng.



Hắn vốn chỉ là tiểu vương tử của Mông Nguyên Quốc, nhưng hai năm về trước, sau khi Mông Nguyên quốc chủ tử trận chốn xa trường, hắn liền tiếp nhận ngai vị của phụ thân, trở thành tân Mông Nguyên quốc chủ. Không, chuẩn xác mà nói, là Mông Nguyên quốc vương. Hôm nay hắn cũng đã có tu vi Vương cấp sơ đoạn, là một trong những cường giả mới xuất hiện trong trận hạo kiếp này.



Khi hắn lên tiếng, toàn bộ đại sảnh đều trở nên im lặng, chỉ còn lại thanh âm Mông Phi vang vọng.



- Ta hy vọng, mặc dù sau khi tiêu diệt toàn bộ Yển Nguyệt Thần Ma, chúng ta vẫn có thể đoàn kết, chung sống hòa bình, trợ giúp lẫn nhau. Bởi vậy ta khởi thảo một hiệp nghị minh ước Tinh Châu, mọi người hãy xem qua phần ngọc giản màu xanh lá này.



Nghe đến đây, thần sắc mọi người không khỏi ngưng trệ. Minh ước Tinh Châu, cái tên này không sai, nhưng kỳ thực chính là phân chia lợi ích. Dưới thần ma hạo kiếp, đã chôn vùi vô số thế lực, tạo ra vô số thế lực mới. Cường giả thế hệ trước chết đi, cường giả mới xuất

hiện nhiều như nấm mọc sau mưa. Đôn Hoàng Quốc, Chư Tinh Quốc, An Định Quốc khi xưa cũng đã biến mất, Mông Nguyên Quốc, Giang Hán Quốc, Phụng Tiên Quốc đã trở thành cường quốc truyền thống. Dao Sơn Quốc cùng Thiết Nham Quốc hợp thành Thiết Sơn Quốc, Khổ Đà Quốc bị chia cắt thành hai tiểu quốc, mà Đằng Phiên Quốc bị lật đổ, hôm nay trở thành Thanh Mang Quốc. Không chỉ như thế, rất nhiều hoang địa được hình

thành, rất nhiều tài nguyên hoang dã, vô số nhân khẩu lưu động, mỗi thứ này đều là những lợi ích cực lớn.



Nhất định phải bàn bạc kỹ, nếu không một khi thần ma hạo kiếp qua đi, bởi vì phân chia lợi ích rất có thể sẽ sinh ra nội chiến.



- Ta đồng ý.



- Tán thành.



- Phần minh ước này, Giang Hán Quốc ta hoàn toàn chấp nhận.



Sau đó, một vài vị quốc chủ lần lượt bày tỏ thái độ của mình.



Mông Phi cũng không ngoài ý muốn, phần minh ước này vốn là do hắn cùng vài vị quốc chủ đã sớm thương lượng từ trước.



Bởi vậy sắc mặt quốc chủ của những tiểu quốc đều biến thành rất khó coi.