Chí Tôn

Chương 771 : Hạo kiếp đến

Ngày đăng: 23:37 20/04/20




Phần minh ước này đã phân chia rất nhiều lợi ích, phần lưu lại cho bọn họ vô cùng nhỏ.



Bất quá chuyện này cũng không có cách nào, mạnh được yếu thua là pháp tắc tự nhiên.



Nhưng là không cam lòng.



Một vị quốc chủ trong đó đảo đảo đôi mắt, chợt mở miệng:



- Ta thì không có vấn đều, nhưng trong phần minh ước này lại không đề cập đến tín ngưỡng, không biết bốn vị tiểu tiên sinh thấy thế nào?



Vừa nhắc tới chuyện này, bốn vị đại quốc chủ đều biến sắc.



Bốn vị tiểu tiên sinh không phải ai khác, chính là bốn vị thiên vận chi tử Tinh Châu, Hồng Phi, Thanh Quả, Thiên Vận cùng Bàn Thạch.



Ba năm qua đi, bọn họ đều đã trở thành Vương giả, nếu phải kể tới những ngôi sao mới sáng nhất trong thần ma hạo kiếp, không thể nghi ngờ chính là bốn người này. Tao ngộ của bọn họ, sự phát triển của bọn họ, đều được biên thành cố sự, truyền tụng rộng rãi. Bọn họ là thời thế tạo anh hùng, phụ trách truyền bá tín ngưỡng, vạn nhân chú mục.



- Phần minh ước này ta rất không hài lòng. Không ngờ lại không nhắc đến chút nào chuyện an bài giáo thống của sư tôn Du Hoàng. Chư vị phải hiểu, chủ lực chân chính tiêu diệt Thần Ma chính là tam hoàng ngũ đế. Không có sư tôn ra tay, các ngươi sớm đã bị tiêu diệt sạch rồi, sao có thể nhàn nhã ngồi ở nơi này mà bàn chuyện minh ước.



Hồng Phi cười xùy một tiếng, tràn đầy trào phúng.



- Đúng là như thế.



Thanh Quả ngồi ở một bên cũng mở miệng, nàng dựa vào thành ghế, híp hai mắt lại, ánh mắt khinh thường quét qua mọi người trong sảnh.



- Phần minh ước này phải sửa lại, chúng ta muốn truyền giáo khắp nơi, đây cũng là ý của sư tôn chúng ta.



Thiên Vận trực tiếp trả lời. Sắc mặt mấy người Mông Phi trở nên vô cùng khó coi. Đây là sự đối lập giữa vương quyền cùng thần quyền, tin tưởng rằng không có bất cứ vị quốc chủ nào nguyện ý phân chia quyền lực ngay tại trong quốc thổ của mình.



Trầm mặc một chút, Mông Phi nhìn về phía Bàn Thạch, mở miệng hỏi:



- Không biết ý kiến của tiên sinh Bàn Thạch như thế nào?



Bàn Thạch chỉ cười, cũng không lên tiếng.



Hắn thu hết thảy vào trong mắt, tiểu quốc quốc chủ lấy Hồng Phi đẩy bọn họ ra đối phó với vài vị đại quốc chủ. Thực quá nực cười, trong khoảng thời gian này, ba vị bằng hữu ngày xưa làm việc có chút thuận buồm xuôi gió, không ngờ lại dưỡng thành căn bệnh tự đại không coi ai ra gì, cứ như vậy đã bị người khác lợi dụng. Đọc Truyện Online



Kỳ thật yêu cầu truyền giáo, hoàn toàn có phương thức thỏa đáng.



Mà bây giờ, mấy người đại quốc chủ biết rõ, bản thân mình cùng ba người bọn họ mâu thuẫn, muốn đẩy Bàn Thạch ra đối phó.



Bàn Thạch sao có thể để cho Mông Phi như ý?



Không giống ba người còn lại, Bàn Thạch không có nhiệm vụ truyền giáo, Sở Vân đã sớm buông tha lợi ích tín đồ tại đây, cũng một mực tuân thủ ước định giao dịch, không hề có ý định truyền giáo tại Tinh Châu. Bởi vậy Bàn Thạch bảo trì trầm mặc.



Trong mắt Mông Phi lóe lên vẻ thất vọng, nội tâm cảm khái: Quả nhiên trong tứ tử, chỉ có Bàn Thạch là khó đối phó nhất.


Không ngờ xuất hiện đầu Yển Nguyệt Thần Ma Vương thứ hai. Một đầu Yển Nguyệt Thần Ma Vương đã khó kháng cự lắm rồi, khiến cho cả Tinh Châu lâm vào nguy cơ trước nay chưa từng có, đầu Thần Ma Vương thứ hai vừa xuất hiện, lập tức phá vỡ sự cân bằng vốn vô cùng yếu ớt. Tinh Hải Oản có thể ngăn cản một lỗ đen, nhưng tuyệt đối không thể ngăn được lỗ đen thứ hai.

Không ai có thể ngăn cản đầu Yển Nguyệt Thần Ma Vương này phủ xuống.



Toàn bộ Tinh Thánh điện run rẩy, trong hư không nghìn vạn Yển Nguyệt Thần Ma đang điên cuồng gầm rú, sắc mặt tam hoàng tứ đế biến thành khó coi đến cực điểm.



Chỉ một phút sau, Yển Nguyệt Thần Ma Vương đã triệt để hàng lâm lên đại địa Tinh Châu. Nó cao tới trăm ngàn trượng, giữa hai hàng lông mi là một đường vân hình thành tự nhiên, cong cong tựa như một vầng trăng lưỡi liềm. Mỗi một Tiên Thiên Thần Ma Vương đều có hình thể cực kỳ khổng lồ. Đầu Yển Nguyệt Thần Ma Vương này cũng không ngoại lệ, hai chân đặt trên đại địa, đầu lâu lại vươn tới tận tinh không.



Nó không có lân giáp giống như Thần Ma, mà phủ một bộ bản giáp màu đen trời sinh đã có.



Từ xa nhìn lại, tựa như một ngọn núi màu đen cao trọc trời, kết nối giữa mặt đất cùng thiên không. Đường vân hình trăng lưỡi liềm trên trán, tản ra u mang màu xanh da trời vô cùng yêu dị. Phàm nhân Tinh Châu mặc kệ là đứng ở nơi nào, từ góc độ nào nhìn tới đều có thể thấy được đường vân trăng lưỡi liềm này, quả thực không khác gì mặt trăng thứ hai treo trên bầu trời.



Tu vi đạt tới bốn ngàn ba trăm ức năm, chiến lực cấp Ngụy Thánh.



Vô cùng vô tận yêu khí tràn ra từ trên ngươi nó, khiến cho toàn bộ Tinh Châu rung chuyển.



Lực uy hiếp không gì sánh nổi, khiến cho chúng Đế Hoàng đều ẩn trốn tại Tinh Thánh điện, không dám tùy ý đi ra.



Không một vị Đế Hoàng nào có thể là đối thủ của Yển Nguyệt Thần Ma Vương, chỉ có thực lực Á Thánh, hoặc là Thánh nhân mới có thể địch nổi nó. Có lẽ Du Hoàng có thể dựa vào bổn mạng thần thông, dây dưa cùng đầu Tiên Thiên Thần Ma Vương này, nhưng coi như là Hoàng cấp cao đoạn, cũng chỉ có tác dụng quấy rối.



- Cái gì, đầu Yển Nguyệt Thần Ma Vương này so với Ngân Dực Thần Ma Vương tại Đan Châu còn có tu vi cao hơn.



- Làm sao bây giờ?



- Nó đang dần áp sát Tinh Thánh điện.



- Tinh Châu chúng ta cũng không có phân thân Á Thánh như tại Đan Châu.



Tam hoàng tứ đế đều cảm thấy da đầu run lên. Trong khi bọn hắn còn đang bối rồi, Tinh Hải Oản chợt run lên, thả ra một đạo tinh quang màu xanh vô cùng hùng vĩ.



Tinh quang phóng đến trước người Yển Nguyệt Thần Ma Vương, chợt nổ tung, trong lúc nhất thời quang huy rực rỡ bao phủ toàn bộ đất trời.



Sau khi ánh sáng tản đi, xuất hiện một đầu Thiên Ngoại Tinh Ma. Đầu Thiên Ngoại Tinh Ma cực lớn, chỉ cần một cái móng vuốt đã to bằng một tòa Thiên Không

Thành. Nhưng nếu so sánh với Yển Nguyệt Thần Ma Vương thì quả thực là tiểu vu gặp đại vu rồi. Nhưng tu vi của đầu Thiên Ngoại Tinh Ma này đã vượt qua Hoàng cấp đỉnh phong, đạt tới trạng thái Á Thánh. Á Thánh cấp cao hơn Hoàng cấp đỉnh phong, đã sờ được tới cánh cửa Thánh cấp, mà Ngụy Thánh cấp lại cao hơn một tầng, chỉ còn kém Thánh cấp một bước cuối cùng.



- Tiểu trung.



Yển Nguyệt Thần Ma Vương gầm lên một tiếng, vung tay lên, lập tức cuồng phong bạo vũ, thiên hôn địa ám.



Mỗi một ngón tay của Yển Nguyệt Thần Ma Vương to không khác gì một ngọn núi.



Một quyền đánh ra, quả thực là không khác gì một tòa quốc đảo bay ở trên không trung.