Chỉ Trách Lúc Trước Mắt Bị Mù

Chương 6 : Xuyên xuyên

Ngày đăng: 21:16 18/04/20


Edit: Sky Sky



Beta : Hương kyomi



Bùi Anh gửi đi lời mời kết bạn, sau khi đã thêm Tống Nam Xuyên, cô lại quay lại tài liệu xem kỹ dãy số kia.



"Đây là số di động của anh sao?" Cô hỏi.



"Đúng vậy." Tống Nam Xuyên gật đầu, cũng xem tư liệu của cô.



Lông mi Bùi Anh khẽ động, bấm dãy số kia. Di động trên người Tống Nam Xuyên vang lên. Anh ta lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, là số lạ.



Bùi Anh lén lút nhìn màn hình điện thoại của anh ta, nói: "Là tôi gọi." Tống Nam Xuyên nhếch miệng, cười một cái, lưu lại số của cô.



Bùi Anh thở ra một hơi, rõ ràng chỉ là trao đổi phương thức liên lạc, cô lại cảm giác giống như làm xong một sự nghiệp vĩ đại kinh thiên động địa .Cô đem di động cất kỹ đi một lần nữa, hướng về Tống Nam Xuyên khóe môi cười cười. Tống Nam Xuyên nhìn cô, ánh mắt mềm mại: "Lần sau có thời gian, lại cùng nhau ăn cơm."



Bùi Anh kiềm chế trái tim đang không ngừng đập loạn, cố trấn định mà nói: "Ừ."



Sau khi đến chỗ cô ở, giống như lần trước, Tống Nam Xuyên nhìn cô đi vào trong tiểu khu, mới để cho lái xe lái xe đi. Bây giờ tâm trạng của Bùi Anh lâng lâng cũng giống như cơn gió nhẹ lướt qua mặt cô vậy, cô một đường càng đi càng nhanh, cuối cùng nhịn không được kiễng chân lên xoay hai vòng trên mặt đất.



Cánh hoa đào rơi xuống đầy trên đỉnh đầu của cô, mấy con mèo hoang trong sân cũng không biết từ nơi nào chui ra, vây quanh bắp chân cô liên tục kêu meo meo.



"Tiểu Hắc Tiểu Hoa, buổi tối vui vẻ~." Bùi Anh ngồi xổm xuống. Đùa giỡn với chúng nó, nụ cười trên mặt còn tươi hơn so với cành hoa đào nở rộ.



"Meo meo ~" vài con mèo nhỏ kêu lên giống như làm nũng, Bùi Anh đứng lên, nói với chúng "Chị đi lên lấy thức ăn, các em chờ ở đây nhé."



Cô nhanh chóng lên lầu, đổi sang giày đế bằng, mang theo thức ăn cho mèo cùng nước khoáng đã mua lúc trước mang xuống dưới.



Mấy con mèo hoang quả nhiên vẫn còn đợi cô ở đó, cô đổ thức ăn vào chậu đã chuẩn bị riêng, chúng nó liền chạy tới gần bắt đầu ăn.



Tâm trạng Bùi Anh thật tốt liền cầm di động chụp hình lại mấy con mèo, rồi gửi lên nhóm bạn bè thân xem. Khi nhìn thấy màn hình hiển thị những người phản hồi lại, cô nhịn không được ngẩn người nhìn số Wechat của Tống Nam Xuyên.



Anh không nằm trong danh sách bạn thân, cô muốn nhìn một chút lịch sử hoạt động của anh cũng không được. Cô lưu tên anh một cách thân mật là "Xuyên Xuyên", lại đối với hai chữ này thở dài.



Mình trực tiếp chủ động muốn phương thức liên lạc của anh như vậy, anh có cảm thấy mình có mưu đồ khác hay không? Dù sao anh cũng là một tổng giám đốc lớn, khẳng định gặp qua rất nhiều việc chủ động lôi kéo làm quen thân như vậy rồi.



Cô nâng má ngồi xổm ở dưới lầu, đang suy tính thiệt hơn, nhóm bạn bè liền có một tin nhắn nhắc nhở mới.



Cô nhìn thoáng qua, là Tống Nam Xuyên vừa thích (ở trong bản cv để là điểm một cái khen nên mình để thế này cho dễ hiểu) hình ảnh mà cô vừa gửi đi.


Bùi Anh không rõ chuyện gì đi tới gần nhìn thoáng qua, hoa ra là Du Khải Trạch chụp mấy bức ảnh cô vừa đi catwalk.



"Như thế nào, tôi chụp cũng không tệ lắm phải không?



"Thật đúng là rất đẹp." Dưới ánh đèn của các góc biến đổi trên T đài, vẻ mặt cô thật tự nhiên, nhưng đi trên sàn giống như mang theo gió vậy, trên màn hình cũng có thể cảm giác được cỗ khí chất kia.



"Chủ yếu là người mẫu đẹp." Du Khải Trạch đi đến bên cạnh cô, cúi thấp đầu nhìn cô: "Muốn tôi gửi cho cô không?"



"Được, cảm ơn."



“Wechat của cô.” Anh ta hướng cô nhẹ nhàng hếch cằm.



Muốn có Wechat của cô cũng thật tụ nhiên, cùng bộ dạng ngại ngùng bất an của cô ngày đó muốn lấy wechat của Tống Nam Xuyên hoàn toàn bất đồng.



Wechat của Bùi Anh vốn không được tính là weichat riêng tư, bên trong thêm rất nhiều người, mỗi lần dời khỏi một đoàn làm phim, người liên lạc lại nhiều hơn một nhóm. Lúc này Du Khải Trạch muốn wechat của cô, cô cũng không có ngượng ngùng, thoải mái thêm anh ta vào.



Du Khải Trạch tên xưng hô thân mật là Kai, Bùi Anh thuận tay đem anh ta ghi chú thành Du Khải Trạch.Sau khi nhận được ảnh chụp về , cô chọn lấy một tấm mà bản thân cảm thấy đẹp nhất, rồi gửi lên nhóm bạn bè.



Không biết Tống Nam Xuyên có hay không trông thấy đây?



Cô vụng trộm ở trong lòng nghĩ như vậy.



Có thể là do bức ảnh có nội dung khá chấn động, rất nhanh liền đưa tới không ít người nhắn lại.



"Ảnh quay mới của đại mỹ nữ ư? Nhan sắc lại được nâng cao nha. [ sắc ] "



"F*ck là ánh mắt tôi có vấn đề? Ngực trở xuống tất cả đều là chân a [ cười cry] "



"Bùi Bùi cậu diễn Lưu Quang Nghê Thường sao?"



"Kể từ sau khi thêm Tống Nam Xuyên , cậu đăng bài nhóm bạn bè đăng đến phá lệ chuyên cần a (mặt doge ) "



Bùi Anh: "..."



Không thể nghi ngờ, tin nhắn cuối cùng được gửi đến từ chính Nhậm San San.



Như là tư tưởng nhỏ của minh bị vạch trần , Bùi Anh quệt quệt khóe môi, rất nhanh, tấm ảnh này lại thu được một cái khen ( thích) đến từ "Xuyên Xuyên".



Bùi Anh cao hứng khóe miệng vẫn chưa hoàn toàn nhếch lên , Tống Nam Xuyên gửi đến cho cô một tin nhắn wechat: "Tối hôm nay có rảnh không? Cùng nhau ăn một bữa cơm đi."