Chích Thị Vi Nhĩ

Chương 53 :

Ngày đăng: 14:15 18/04/20


Chậm rãi bắt mạch cho Vân Dạ, Thẩm Băng Phong nói: “Ta sẽ bảo Lâm Kỳ đem trợ sản dược chuẩn bị tốt. Nếu bắt đầu đau bụng sinh liền mau uống. Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, tận lực bảo trì thể lực. Có gì không khỏe lập tức kêu Lâm Kỳ.”



“Ta không uống trợ sản dược!” Vân Dạ nhíu mày, cứng rắn nói.



“Không uống? Không uống dược đau bụng sinh sẽ chỉ làm ngươi nhanh mất đi thể lực. Ngươi không biết nghịch thiên sản tử liên tục thời gian dài, sinh sản khó khăn sao!”



“Không! Ta không uống!” Vân Dạ cố chấp kiên trì nói.



Thẩm Băng Phong nhíu mày, trừng mắt nhìn Vân Dạ, không nói gì nữa, thu thập xong kim châm đứng dậy ly khai.



Vân Dạ liếc liếc mắt Lâm Kỳ đang lẳng lặng canh giữ ở một bên.



“Lâm Kỳ, ngươi đi xuống!”



“Chính là, Thiếu chủ…” Lâm Kỳ có chút do dự.



“Yên tâm, bắt đầu không mau như vậy. Ngươi đi xuống! Có việc ta thì sẽ gọi ngươi!”



“Vâng!” Lâm Kỳ không thể phản bác, đành phải ngoan ngoãn lui ra bên ngoài.



Vân Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, gian nan xoay thân mình, nhắm lại hai mắt, hai tay chậm rãi đặt ở bụng vuốt ve. Trong lòng âm thầm cầu nguyện: Vân Kha! Ngươi mau nhanh trở về!




Thẩm Băng Phong cả giận nói: “Ngươi đừng có không biết nặng nhẹ. Cậu đây là cho ngươi hảo. Ngươi như thế tự chống đỡ được bao lâu? Đối với ngươi đối đứa nhỏ đều không có lợi!”



Vân Dạ nhẫn quá một trận đau đớn, nói: “Ta chịu được!”



Thẩm Băng Phong mày càng nhăn chặt hơn. Biết hắn chống đỡ như vậy là chờ người kia trở về, nhịn không được vì hắn cố chấp, Thẩm Băng Phong cũng căm tức. Chính là phát giận lúc này đối hắn cũng không tốt. Hắn biết cá tính Vân Dạ cùng mình thập phần giống nhau, hắn nếu nói không uống, liền quyết sẽ không uống trợ sản dược.



Thẩm Băng Phong không có cách nào, đành phải thỏa hiệp, hết thảy lấy Vân Dạ bình an làm trọng. Thở dài nói: “Vậy ngươi ăn trước hai khỏa cửu lộ sự ngưng đan, như thế này tái ăn thêm một chút thức ăn. Ăn không được cũng phải ăn! Chờ sinh sản bắt đầu, ta lại tới thăm ngươi.”



Nói, giúp Vân Dạ ăn xong đan dược, bảo Lâm Kỳ đi chuẩn bị cơm canh, Thẩm Băng Phong xoay người rời đi.



Vân Dạ dựa vào ở trên giường, bụng phồng lên trụy đau, lúc này làm sao nuốt trôi thức ăn. Nhưng hắn biết chu huyết sản tử liên tục thời gian rất dài, không biết thời điểm nào đứa nhỏ mới có thể xuống dưới. Vì bảo tồn thể lực, hắn đành miễn cưỡng chính mình dùng chút thức ăn.



Để Lâm Kỳ dìu hắn nằm xuống. Đợi Lâm Kỳ rời đi, Vân Dạ cố hết sức xoay người, mặt hướng ra ngoài, nhịn không được nắm chặt hai tay vào nhau cầu nguyện.



Vân Kha! Ngươi nhanh lên trở về! Nhanh một chút!



Đứa nhỏ rốt cuộc không nghe được Vân Dạ trong lòng cầu nguyện. Đau bụng sinh bắt đầu từ nửa đêm hôm qua. Mặc dù còn không quá lợi hại nhưng vẫn làm cho Vân Dạ một đêm không ngủ. Hiện tại Vân Dạ cảm giác đau bụng sinh đuổi theo từng đợt, dần dần càng lúc càng mau, biết đêm nay có thể sẽ bắt đầu, không khỏi có chút khủng hoảng, trong lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh.



Hôm nay đã là mười ba, ngày mai là mười bốn. Vân Kha nói trước Trung thu sẽ trở về. Chính mình chỉ sợ… chỉ sợ rất khó chống được tới mười lăm Trung thu, cho nên, Vân Kha, ngươi nhất định phải trở về sớm một chút!