Chiếc vòng thần kì
Chương 18 : An Tư công chúa
Ngày đăng: 22:53 19/02/21
Tuyên hoàng hậu oán hận nhìn Tùng hỏi:
– Ngươi…tại sao lại làm vậy với ta? Con tiện nhân Khâm hoàng hậu sai ngươi tới?
– Khâm hoàng hậu là người tình của ta, sao có thể ra lệnh cho ta.
– Ngươi….các ngươi….đồ dâm loạn. Ta sẽ bẩm báo cho Tông nhân phủ, cha ta sẽ giết hết 2 tên dâm loạn các ngươi.
– Cứ thử đi, haha. Ta dám cá đó sẽ là hành động ngu xuẩn cuối cùng của nàng.
Tuyên hoàng hậu im thít. Nàng hiểu nếu mình nói ra, thì chính mạng mình cũng khó giữ. Giờ nàng phải làm sao để trả mối hận bị đ- lén này đây?
– Nàng không cần phải ấm ức, vì rất nhanh nàng sẽ thấy thích thú khi làm tình với ta…
– Ta không phải hạng dâm loạn như con ả Khâm hậu…
– Ta sẽ chứng minh cho nàng xem….
Nói rồi Tùng lao vào Tuyên hậu, đè nàng ra, vạch lon nàng bú liếm. Sau đó nó chơi nàng ở nhiều tư thế, vác cày qua núi, doggy, úp thìa… Đến gần sáng mới ngưng lại. Vì quá mệt mỏi nên sau khi nhận những cú xuất tinh của nó, Tuyên hậu ngủ vùi, không thèm mặc y phục vào.
– Hoàng hậu nương nương, nô tỳ có thể vào được không ạ…
Tiếng của con cung nữ làm cả hai cùng tỉnh giấc. Cấm chế do Tùng bày ra chỉ ngăn cản tiếng thoát ra, tiếng động bên ngoài vẫn truyền vào như thường. Cả hai cùng ngồi dậy, Tuyên hậu nói:
– Đợi ta một tí….
– Nàng nói bên ngoài không nghe đâu, ta đã bố trí cấm chế ngăn cản bên ngoài nghe thấy tiếng nàng la hét rồi…
– Ngươi…. mau gỡ đi. Nếu không nó vào thì lộ hết.
Tùng phất tay, thu hồi cấm chế mình đã gài…
– Ngươi cứ đợi, ta gọi rồi vào – Tuyên hậu nói vọng ra.
Rồi nàng quay qua Tùng:
– Ngươi…mau trốn đi!
– Tại sao ta phải trốn?
– Lạy ngươi, nó vào thấy ta và ngươi thì sẽ lộ ngay…
– Haha, hóa ra nàng sợ. Được, vậy ta sẽ trốn lên mái kèo nấp, nó xong việc ra ngoài thì ta sẽ xuống lại.
Tuyên hậu ngập ngừng, rồi nói:
– Đành vậy, ngươi mau trốn đi.
Tùng nhảy lên nấp vào mái nhà, Tuyên hậu sửa sang lại rồi cho cung nữ vào hầu hạ mình…
– Nương nương, hôm nay nô tỳ thấy thần sắc nương nương rất tốt…
– Thế à?
– Người như bông hoa đẹp, lại được tưới nước nên rất rực rỡ.
– Haha, con nha đầu này càng ngày nịnh càng khéo.
– Thật mà nương nương. Kiểu này thì Khâm hậu sẽ ngày càng thua xa nhan sắc của người…
Cung nữ bưng chậu nước ra, Tùng liền nhảy xuống:
– Haha, ta đã nói làm tình với ta sẽ có lợi cho nàng.
– Ngươi…. ta không cần.
– Không cần à? Tối qua ta thấy lúc gần sáng, nàng đã bắt đầu phối hợp với ta. Cái mông nàng cũng hẫy…
– Im miệng…
– Đúng là nữ nhân, trong nóng ngoài lạnh. Vậy đi, khi nào rảnh ta sẽ lại thăm nàng được chứ?
– Chả ai ngăn cản được ngươi….
– Nàng cũng hiểu chuyện quá nhỉ. Có điều chắc là về kĩ năng làm nàng sướng, chắc Hoàng thượng thua xa ta… Nàng hãy đợi ta nhé, rảnh ta sẽ tới vui vầy với nàng.
Nói rồi nó đạp tường bỏ đi, để lại Tuyên hậu ngồi thơ thẩn.
Hắn nói đúng, làm tình với hắn sướng hơn với Hoàng thượng nhiều. Nàng thích nhất là chìa mông ra cho hắn đ- từ đằng sau. Chả hiểu hắn học ở đâu mấy tư thế vừa…dâm đãng vừa sướng ấy nhỉ….?
Về phần Tùng, nó đi ra khỏi cung của Tuyên hậu, lòng vui sướng về lại Phụng nghi cung. Thế là nó đã được đ- hai nàng hoàng hậu đương triều. Cả hai nàng đều chìa lon ra cho nó hưởng thụ. Nó sẽ tìm cơ hội hòa giải cho hai chị em, rồi cùng đem hai nàng lên giường để làm tình mới được.
Nghĩ tới cảm giác được làm tình tay ba với hai vị hoàng hậu, nó sướng rơn. Khâm hậu thì dâm đãng, phối hợp với nó thật tốt. Còn Tuyên hậu thì e thẹn, mềm mại… Được vạch lon hai nàng ra mà đ-, thật sướng. Chắc vua còn không được cảm giác này.
Tới cổng Phụng nghi cung, nó định vào thì bỗng một cung nữ gọi nó:
– Thượng tổng quản dừng bước!
Nó quay đầu lại, nheo mắt nhìn:
– Ngươi là ai?
– Ta là thiếp thân cung nữ của An Tư Công Chúa. Ta được công chúa sai lại mời Thượng Tổng Quản lại cung của Công chúa.
Thế là Tùng đành quay bước, theo gót người cung nữ lại An Tư Cung. Nó cố gắng nhớ lại mớ kiến thức chiếc vòng đã truyền cho nó trước khi bặt vô âm tín.
An Tư công chúa là con gái của vua Trần Thái Tông – vua khai nghiệp đời Trần. Vậy nàng là em gái của Thánh Tông và là cô ruột của đương kim hoàng đế Trần Nhân Tông. Vậy chắc là nàng khá lớn tuổi rồi.
Tới An Tư Cung, nó được mời ngồi uống trà để chờ công chúa. Địa vị Thượng tổng quản của nó cũng khá lớn, lại thêm là thượng tổng quản cũng cung hoàng hậu nên rất được nể mặt, đám cung nữ ở đây cũng cúi chào khi gặp nó.
– Công chúa giá đáo.
Tùng cúi người xuống chào. Qui định của Triều Trần thì gặp công chúa không cần phải quì. Nó ngẩng mặt lên, và…..
Trời ơi, cô ruột của hoàng đế, tại sao lại trẻ như vậy? Nàng ta thật sự xinh đẹp, da dẻ như tuyết, mái tóc bồng bềnh, chiếc mũi cao vút hiếm có đã làm nàng thanh tú không tả xiết. Mắt nàng long lanh, đôi môi đỏ thắm, dáng người như phượng, uyển chuyển….
Cũng đúng. Vì đương kim hoàng đế Nhân Tông năm nay mới 20 tuổi, mà An Tư lại là cô Út của ngài, nên tầm 23-24 tuổi gì đó…
Nó há hốc mồm, rồi định thần chào:
– Bái kiến công chúa.
– Thượng tổng quản đa lễ rồi…
Sau vài câu chào nhau, thì An Tư công chúa nói:
– Hôm nay, ta mời thượng tổng quản tới là có việc nhờ hỏi
– Công chúa cứ nói, thần xin hết sức.
– Hôm qua, trong lúc đấu với Yết Kiêu tướng quân, hình như tổng quản có nhắc tới tên một người con gái…
– Sao công chúa biết được…
– Ta có người quen ở Tông Nhân Phủ…
Một thoáng im lặng. Rồi An Tư hỏi tiếp:
– Ta nghe nói Yết Kiêu tướng quân sau khi nghe thấy ngài nhắc tới cái tên đó, liền biến sắc. Vậy Thượng tổng quản có thể nói cho An Tư biết đó là ai không?
– Tại sao công chúa muốn biết.
– Giữa ta và Yết Kiêu tướng quân có một đoạn tình cảm, nhưng chàng đã cự tuyệt ta…
– Công chúa nghĩ người mà thần nói ra, chính là người yêu của Yết Kiêu?
– Đúng
– Và nếu thần nói ra, công chúa định làm gì? Giết cô ta để Yết Kiêu quay lại vời nàng?
– Ta…. – An Tư cứng họng, Tùng đã vạch rõ ý đồ của nàng.
– Haha, công chúa quả thật là một người dám yêu dám hận.
Rồi lại một thoáng im lặng, sau đó Trung cất tiếng hỏi:
– Tại hạ được lợi gì?
– Ta rất có ảnh hưởng ở Tông Nhân Phủ. Ta có thể giúp ngươi đối phó với họ.
– Họ tại sao phải đối phó với ta?
– Vì Hưng Đạo Vương đã biết ngươi vốn không phải là thái giám….
Tùng chết dí, vậy là bí mật của nó đã lộ sao. Cũng phải, họ toàn là cao thủ, rất dễ nhìn ra Tùng có thiến hay chưa, thông qua chiêu thức của nó…
Có nên tiết lộ cho công chúa về Mộng Vân – người yêu của Yết Kiêu?
Theo sử sách thì nàng ta sẽ đỡ tên cho Yết Kiêu rồi chết… Vậy thì….
– Được, thần sẽ chỉ rõ nơi ở của Mộng Vân cho công chúa. Với điều kiện.
– Là gì?
– Công chúa hãy đợi đến khi Yết Kiêu đến thăm nàng ta, hẵng ra tay. Hơn nữa phải dùng tên bắn vào Yết Kiêu, nàng ta sẽ lao ra đỡ dùm, và chết.
– Lỡ nàng ta không lao ra?
– Tại hạ cam đoan nàng ta sẽ lao ra chết thay cho Yết Kiêu…
Tùng chắc chắn vì lịch sử…nói thế.
Tạm biệt nàng công chúa xinh đẹp, Tùng về Phụng Nghi Cung lấy bồ câu gọi Triệu Mặc đến, rồi giao cho hắn theo dõi Yết Kiêu, để tìm được chỗ ở của Mộng Vân.
Nàng Mộng Vân sắp chết, chỉ vì An Tư Công Chúa muốn giết nàng để Yết Kiêu quay lại với mình. Đúng là đàn bà, thật đáng sợ…
Còn Tùng. Tuy biết là giúp An Tư giết Mộng Vân là sai trái, nhưng đành vậy. Nó cần đồng minh, vì đã bị lộ việc không phải là thái giám…
BÊN LỀ
Theo lịch sử, Yết Kiêu có một cô người yêu tên Vân. Nàng đã chết khi lao ra đỡ tên cho Yết Kiêu.
Vì vậy mà cả đời Yết Kiêu không quên được nàng. Trong cuộc đời, chàng đã từ chối tình cả 3 vị công chúa – Hai vị công chúa của triều Trần và một vị công chúa của nhà Nguyên gặp chàng khi đi sứ.
Sau này, công chúa nhà Nguyên đã tự sát khi nghe tin đồn Yết Kiêu chếtchết
– Ngươi…tại sao lại làm vậy với ta? Con tiện nhân Khâm hoàng hậu sai ngươi tới?
– Khâm hoàng hậu là người tình của ta, sao có thể ra lệnh cho ta.
– Ngươi….các ngươi….đồ dâm loạn. Ta sẽ bẩm báo cho Tông nhân phủ, cha ta sẽ giết hết 2 tên dâm loạn các ngươi.
– Cứ thử đi, haha. Ta dám cá đó sẽ là hành động ngu xuẩn cuối cùng của nàng.
Tuyên hoàng hậu im thít. Nàng hiểu nếu mình nói ra, thì chính mạng mình cũng khó giữ. Giờ nàng phải làm sao để trả mối hận bị đ- lén này đây?
– Nàng không cần phải ấm ức, vì rất nhanh nàng sẽ thấy thích thú khi làm tình với ta…
– Ta không phải hạng dâm loạn như con ả Khâm hậu…
– Ta sẽ chứng minh cho nàng xem….
Nói rồi Tùng lao vào Tuyên hậu, đè nàng ra, vạch lon nàng bú liếm. Sau đó nó chơi nàng ở nhiều tư thế, vác cày qua núi, doggy, úp thìa… Đến gần sáng mới ngưng lại. Vì quá mệt mỏi nên sau khi nhận những cú xuất tinh của nó, Tuyên hậu ngủ vùi, không thèm mặc y phục vào.
– Hoàng hậu nương nương, nô tỳ có thể vào được không ạ…
Tiếng của con cung nữ làm cả hai cùng tỉnh giấc. Cấm chế do Tùng bày ra chỉ ngăn cản tiếng thoát ra, tiếng động bên ngoài vẫn truyền vào như thường. Cả hai cùng ngồi dậy, Tuyên hậu nói:
– Đợi ta một tí….
– Nàng nói bên ngoài không nghe đâu, ta đã bố trí cấm chế ngăn cản bên ngoài nghe thấy tiếng nàng la hét rồi…
– Ngươi…. mau gỡ đi. Nếu không nó vào thì lộ hết.
Tùng phất tay, thu hồi cấm chế mình đã gài…
– Ngươi cứ đợi, ta gọi rồi vào – Tuyên hậu nói vọng ra.
Rồi nàng quay qua Tùng:
– Ngươi…mau trốn đi!
– Tại sao ta phải trốn?
– Lạy ngươi, nó vào thấy ta và ngươi thì sẽ lộ ngay…
– Haha, hóa ra nàng sợ. Được, vậy ta sẽ trốn lên mái kèo nấp, nó xong việc ra ngoài thì ta sẽ xuống lại.
Tuyên hậu ngập ngừng, rồi nói:
– Đành vậy, ngươi mau trốn đi.
Tùng nhảy lên nấp vào mái nhà, Tuyên hậu sửa sang lại rồi cho cung nữ vào hầu hạ mình…
– Nương nương, hôm nay nô tỳ thấy thần sắc nương nương rất tốt…
– Thế à?
– Người như bông hoa đẹp, lại được tưới nước nên rất rực rỡ.
– Haha, con nha đầu này càng ngày nịnh càng khéo.
– Thật mà nương nương. Kiểu này thì Khâm hậu sẽ ngày càng thua xa nhan sắc của người…
Cung nữ bưng chậu nước ra, Tùng liền nhảy xuống:
– Haha, ta đã nói làm tình với ta sẽ có lợi cho nàng.
– Ngươi…. ta không cần.
– Không cần à? Tối qua ta thấy lúc gần sáng, nàng đã bắt đầu phối hợp với ta. Cái mông nàng cũng hẫy…
– Im miệng…
– Đúng là nữ nhân, trong nóng ngoài lạnh. Vậy đi, khi nào rảnh ta sẽ lại thăm nàng được chứ?
– Chả ai ngăn cản được ngươi….
– Nàng cũng hiểu chuyện quá nhỉ. Có điều chắc là về kĩ năng làm nàng sướng, chắc Hoàng thượng thua xa ta… Nàng hãy đợi ta nhé, rảnh ta sẽ tới vui vầy với nàng.
Nói rồi nó đạp tường bỏ đi, để lại Tuyên hậu ngồi thơ thẩn.
Hắn nói đúng, làm tình với hắn sướng hơn với Hoàng thượng nhiều. Nàng thích nhất là chìa mông ra cho hắn đ- từ đằng sau. Chả hiểu hắn học ở đâu mấy tư thế vừa…dâm đãng vừa sướng ấy nhỉ….?
Về phần Tùng, nó đi ra khỏi cung của Tuyên hậu, lòng vui sướng về lại Phụng nghi cung. Thế là nó đã được đ- hai nàng hoàng hậu đương triều. Cả hai nàng đều chìa lon ra cho nó hưởng thụ. Nó sẽ tìm cơ hội hòa giải cho hai chị em, rồi cùng đem hai nàng lên giường để làm tình mới được.
Nghĩ tới cảm giác được làm tình tay ba với hai vị hoàng hậu, nó sướng rơn. Khâm hậu thì dâm đãng, phối hợp với nó thật tốt. Còn Tuyên hậu thì e thẹn, mềm mại… Được vạch lon hai nàng ra mà đ-, thật sướng. Chắc vua còn không được cảm giác này.
Tới cổng Phụng nghi cung, nó định vào thì bỗng một cung nữ gọi nó:
– Thượng tổng quản dừng bước!
Nó quay đầu lại, nheo mắt nhìn:
– Ngươi là ai?
– Ta là thiếp thân cung nữ của An Tư Công Chúa. Ta được công chúa sai lại mời Thượng Tổng Quản lại cung của Công chúa.
Thế là Tùng đành quay bước, theo gót người cung nữ lại An Tư Cung. Nó cố gắng nhớ lại mớ kiến thức chiếc vòng đã truyền cho nó trước khi bặt vô âm tín.
An Tư công chúa là con gái của vua Trần Thái Tông – vua khai nghiệp đời Trần. Vậy nàng là em gái của Thánh Tông và là cô ruột của đương kim hoàng đế Trần Nhân Tông. Vậy chắc là nàng khá lớn tuổi rồi.
Tới An Tư Cung, nó được mời ngồi uống trà để chờ công chúa. Địa vị Thượng tổng quản của nó cũng khá lớn, lại thêm là thượng tổng quản cũng cung hoàng hậu nên rất được nể mặt, đám cung nữ ở đây cũng cúi chào khi gặp nó.
– Công chúa giá đáo.
Tùng cúi người xuống chào. Qui định của Triều Trần thì gặp công chúa không cần phải quì. Nó ngẩng mặt lên, và…..
Trời ơi, cô ruột của hoàng đế, tại sao lại trẻ như vậy? Nàng ta thật sự xinh đẹp, da dẻ như tuyết, mái tóc bồng bềnh, chiếc mũi cao vút hiếm có đã làm nàng thanh tú không tả xiết. Mắt nàng long lanh, đôi môi đỏ thắm, dáng người như phượng, uyển chuyển….
Cũng đúng. Vì đương kim hoàng đế Nhân Tông năm nay mới 20 tuổi, mà An Tư lại là cô Út của ngài, nên tầm 23-24 tuổi gì đó…
Nó há hốc mồm, rồi định thần chào:
– Bái kiến công chúa.
– Thượng tổng quản đa lễ rồi…
Sau vài câu chào nhau, thì An Tư công chúa nói:
– Hôm nay, ta mời thượng tổng quản tới là có việc nhờ hỏi
– Công chúa cứ nói, thần xin hết sức.
– Hôm qua, trong lúc đấu với Yết Kiêu tướng quân, hình như tổng quản có nhắc tới tên một người con gái…
– Sao công chúa biết được…
– Ta có người quen ở Tông Nhân Phủ…
Một thoáng im lặng. Rồi An Tư hỏi tiếp:
– Ta nghe nói Yết Kiêu tướng quân sau khi nghe thấy ngài nhắc tới cái tên đó, liền biến sắc. Vậy Thượng tổng quản có thể nói cho An Tư biết đó là ai không?
– Tại sao công chúa muốn biết.
– Giữa ta và Yết Kiêu tướng quân có một đoạn tình cảm, nhưng chàng đã cự tuyệt ta…
– Công chúa nghĩ người mà thần nói ra, chính là người yêu của Yết Kiêu?
– Đúng
– Và nếu thần nói ra, công chúa định làm gì? Giết cô ta để Yết Kiêu quay lại vời nàng?
– Ta…. – An Tư cứng họng, Tùng đã vạch rõ ý đồ của nàng.
– Haha, công chúa quả thật là một người dám yêu dám hận.
Rồi lại một thoáng im lặng, sau đó Trung cất tiếng hỏi:
– Tại hạ được lợi gì?
– Ta rất có ảnh hưởng ở Tông Nhân Phủ. Ta có thể giúp ngươi đối phó với họ.
– Họ tại sao phải đối phó với ta?
– Vì Hưng Đạo Vương đã biết ngươi vốn không phải là thái giám….
Tùng chết dí, vậy là bí mật của nó đã lộ sao. Cũng phải, họ toàn là cao thủ, rất dễ nhìn ra Tùng có thiến hay chưa, thông qua chiêu thức của nó…
Có nên tiết lộ cho công chúa về Mộng Vân – người yêu của Yết Kiêu?
Theo sử sách thì nàng ta sẽ đỡ tên cho Yết Kiêu rồi chết… Vậy thì….
– Được, thần sẽ chỉ rõ nơi ở của Mộng Vân cho công chúa. Với điều kiện.
– Là gì?
– Công chúa hãy đợi đến khi Yết Kiêu đến thăm nàng ta, hẵng ra tay. Hơn nữa phải dùng tên bắn vào Yết Kiêu, nàng ta sẽ lao ra đỡ dùm, và chết.
– Lỡ nàng ta không lao ra?
– Tại hạ cam đoan nàng ta sẽ lao ra chết thay cho Yết Kiêu…
Tùng chắc chắn vì lịch sử…nói thế.
Tạm biệt nàng công chúa xinh đẹp, Tùng về Phụng Nghi Cung lấy bồ câu gọi Triệu Mặc đến, rồi giao cho hắn theo dõi Yết Kiêu, để tìm được chỗ ở của Mộng Vân.
Nàng Mộng Vân sắp chết, chỉ vì An Tư Công Chúa muốn giết nàng để Yết Kiêu quay lại với mình. Đúng là đàn bà, thật đáng sợ…
Còn Tùng. Tuy biết là giúp An Tư giết Mộng Vân là sai trái, nhưng đành vậy. Nó cần đồng minh, vì đã bị lộ việc không phải là thái giám…
BÊN LỀ
Theo lịch sử, Yết Kiêu có một cô người yêu tên Vân. Nàng đã chết khi lao ra đỡ tên cho Yết Kiêu.
Vì vậy mà cả đời Yết Kiêu không quên được nàng. Trong cuộc đời, chàng đã từ chối tình cả 3 vị công chúa – Hai vị công chúa của triều Trần và một vị công chúa của nhà Nguyên gặp chàng khi đi sứ.
Sau này, công chúa nhà Nguyên đã tự sát khi nghe tin đồn Yết Kiêu chếtchết