Chiếc vòng thần kì
Chương 8 : Trị thương
Ngày đăng: 01:14 27/06/20
Tùng hồng hộc chạy về nhà, thì trời đã hơn nửa đêm. Nó cẩn thận đặt chiếc hộp xuống. Chiếc vòng bỗng lên tiếng:
– Khá lắm, vừa rồi cú nhún chân bay ra ngoài của ngươi mới đẹp làm sao. Nó làm ta nhớ tới thức thứ bảy của bộ khinh công Điểu Sơn Bình Thụ.
– Ngươi chém gió thế thì ta biết thế…. Suýt nữa mất cả mạng.
– Làm gì mất mạng, nếu ngươi bị bắt lại, cùng lắm bị nhốt lại, bị đút ăn cơm chay cho đến khi nào ngươi nói ra tại sao ngươi biết chỗ cất giấu xá lợi Phật, haha.
– Theo lời sư thầy, tâm pháp ngươi truyền ta tên là “Cẩm Sơn tâm pháp”?
– Đúng rồi.
– Vậy ông ta là ai mà sao rành quá vậy?
– Ta cũng không biết, nhưng có lẽ là một người từng tu đạo ở Núi Cấm, về sau thì đầu nhập vào Xá Lợi Tự. Dù gì tâm pháp Cẩm Sơn này cũng nổi danh ở Núi Cấm lắm, người biết nó không phải ít.
– Hóa ra ngươi cũng kém. Ta thấy mấy cao thủ trong truyện nhìn 2-3 chiêu là đoán được gốc tích lai lịch. Còn ông sư thầy này đánh ta thiếu điều gần chết mà ngươi vẫn không đoán ra…
– Lão sư thầy đó dùng mấy chiêu bình thường, sao ta nhìn ra được. Nhưng nhìn cách vận kình thì có lẽ hắn thuộc phái Thanh Diệp. Trong cách luyện công của phái này có một huyệt đạo bị ảnh hưởng rất lớn, đó là huyệt Vân Đài dưới nách.
– Thanh Diệp?
– Đúng vậy, phái này cũng có dây mơ rễ má với phái chúng ta. Nguyên trước đây Thiện Quang khi đắc đạo, liền xin trụ trì là Trí Thiền Đại Sư được rời Phi Lai Cổ Tự lên núi Cấm tu, lập ra một ngôi chùa tên là “Chùa Lá” – Môn hạ phái này tu luyện tâm pháp tên là Thanh Diệp tâm pháp. Nhà sư lúc nãy có thể là đệ tử đời thứ năm của sư Thiện Quan, là hàng chữ “Viên”.
– Dây mơ rễ má với chúng ta? – Tùng hỏi
– Phải, vì Trí Thiền Đại Sư chính là tổ sư sáu đời của ngươi. Đương thời ngài chính là thiên hạ đệ nhất tăng, võ công có thể nói là vô địch.
Một thoáng im lặng.
– Sao ngươi rành quá vậy?
– Rằm tháng giêng năm Quí Dậu, Trí Thiền Đại Sư đang luyện võ ở sân sau của chùa Phi Lai thì bị ám toán.
– Võ công vô địch mà bị ám toán…. – Trung lẩm bẩm
– Im đi, mãnh hổ nan địch quần hồ! Đúng một tháng sau – ngày rằm tháng Hai ông viên tịch. Khi viên tịch ông thấy đệ tử đắc ý nhất là Thiện Quan đã lập chi phái mới, trong số đệ tử còn lại không có ai có tư chất. Nên truyền hết võ công, tâm pháp vào ta. Lại truyền thêm ý thức cho ta, rồi giao cho đệ tử đem cho trôi nổi ở nhân gian, ai có duyên sẽ có được, cứu nước giúp đời.
– Vậy là ta với ngươi có duyên rồi – Tùng nói
– Duyên con khỉ, nợ thì có. Trong số những người có được ta thì ngươi đúng là ngu nhất!
Tùng bỗng ngáp một cái, đêm nay nó quá sức rồi….
– Thôi ta ngủ đây – Tùng nói rồi nằm xuống giường
– Ừ ngủ đi, ngươi còn phải đi lấy vài lần nữa mới mong gia tăng đạo hạnh.
Tùng mặc kệ chiếc vòng lảm nhảm, nó mơ màng chìm vào giấc ngủ. Chiếc vòng cũng lẳng lặng nằm im, tỏa ra một ánh sáng dịu nhẹ….
Tờ mờ sáng, Tùng dậy, khắp người nó ê nhức kinh khủng, tưởng như không gượng dậy được. Nhưng nó cố gắng ngồi dậy, xếp người rồi luyện tâm pháp. Cơn đau lui dần, người nó như nhẹ hẳn đi. Nhìn lại thấy tấm ra nệm lại đen như hôm đầu tiên nó luyện tâm pháp… Nó lật đật cuộn lại vứt vào máy giặt vì sợ mẹ thấy. Nó chui vào tắm để tẩy đi lớp đen hôi dính trên người, rồi xuống ăn cơm.
Cứ thế, chiếc hộp yêu cầu Tùng làm những việc ngày càng khó hơn, kinh nghiệm đánh nhau và chạy trốn của Tùng qua đó ngày càng cao. Cần biết rằng Thiên Cấm Tâm Pháp có 10 tầng, trong đó chỉ có Trí Thiện đại sư là luyện được tầng thứ 10 sơ cấp. Hiện nay Tùng đã vượt qua tầng 2, tiếng dần vào sơ cấp của tầng thứ 3. Tuy nhiên chiếc vòng vẫn nói với nó là nó còn ở tầng 1.
Thế là Tùng cứ nay trộm cái này, mốt cướp cái kia. Trải qua ba tháng, nó đã thực hiện mười một vụ. Đáng kể nhất là lần nó phải cướp một viên ngọc đặt đằng sau tượng phật ở chùa Vĩnh Nghiêm. Lần ấy chả hiểu sao mà nó vừa chạm vào viên ngọc, lập tức từ đâu 5-6 cao thủ nhảy ra bao vây nó, may mà chiếc vòng mách nước nên nó dễ dàng tấn công vào điểm yếu của các nhà sư ấy và tẩu thoát.
Nhưng lần ấy quả thật là xui, nó bị một nhà sư cho một cước vào chân, đau điếng. Nó chạy thoát thì không dám quay lại nhìn, lập tức đề khí bỏ chạy. Không ngờ nó vận khí mạnh quá, vết thương ở chân bục ra, máu chảy lênh lán. Lại thêm cước lực của nhà sư kia quá mạnh, làm xương nó bị rạn. Nó đành niệm cho thời gian ngưng đọng, rồi lếch từ từ về nhà.
Nó cắn răng ngồi luyện tâm pháp, vận khí khôi phục vết thương ở chân. Đây là lần đầu nó bị thương nặng như thế này. Dưới sự chỉ bảo của chiếc vòng, nó ngồi vận khí chữa thương, đến rạn sáng thì nó đã lành bên ngoài. Lần đấy nó mấy mấy ngày mới đi đứng bình thường được. Báo hại Loan muốn làm tình với nó, nhưng nó từ chối. Cô nàng giận quá, tưởng nó có người yêu mới. Thế là nó phải làm tình để chiều Loan. Tùng nói thật là bị thương ở chân, thế là Loan hí hửng bắt nó nằm im xuống, còn mình thì bú liếm cu của Tùng rồi ngồi lên cưỡi ngựa…
Vài ngày sau, Tùng lại vác cu đi ăn trộm một món đồ theo sự hướng dẫn của chiếc vòng, và cũng dễ dàng thành công. Lần này nó không bị thương gì cả, chỉ đánh ngã khoảng 10 sư tăng hộ tự rồi vọt đi…
Vừa về đến nhà, Tùng định đi ngủ thì chiếc vòng nói:
– Tốt lắm, vậy là đã thu thập đủ 12 linh vật của 12 đại tự. Trước giờ các tên chủ trước của ta đều không chịu đi ăn trộm, chỉ có người là có gan, hơn nữa làm một mạch hết 12 cái. Nếu bọn chúng có gan như ngươi, thì đã không chết thảm.
– Ngươi nói đây là 12 linh vật?
– Đúng vậy. Nguyên lai là khi xưa có một vị cao tăng từ Thiên Trúc qua Cao Miên, rồi qua vùng núi Cấm, thấy nơi này linh khí hội tụ nên lập am tu luyện. Trước lúc qua đây, ông ta có đem theo 12 thần khí của phật giáo Thiên Trúc. Sau khi ông ta qua đời, thì chúng cũng trôi nổi vào nhân gian.
– Vậy sao ngươi lại biết được?
– Là do Thiền Trí Đại Sư để lại kí ức cho ta. Lúc còn sống, ông ấy đã thu thập đủ 12 món thần khí này, nhưng lại không nỡ hút lấy năng lực của chúng, nên chia cho 12 ngôi chùa giữ.
– Cái gì, ngươi nói 12 món đồ tạp nham mà ta đi ăn cắp là có năng lực siêu nhiên?
– Chứ sao, hơn nữa chúng là những bảo bối mạnh nhất của Phật gia!
– Ta tưởng các bảo bối mạnh nhất của Phật gia là nằm trong Thiếu Lâm Tự?
– Không, Đạt Ma Sư Tổ khi xưa rời Thiên Trúc sang Tàu Khựa thì không mang theo thần khí gì cả. Hơn nữa sau khi vị cao tăng kia mang 12 thần khí này rời Thiên Trúc, thì Đạo phật ở đây bị đạo Hinđu lấn át, rồi dần dần thất truyền….
– Vậy ngươi nói 12 thần khí này mới đích thực là phật giáo chính tông pháp bảo?
– Đúng vậy. May là Thiền Trí Đại Sư lại giao cho 12 đám phế vật giữ, chứ không ngươi đừng hòng lấy được nửa món…..
Tung phấn khích quá, nó cướp lời chiếc vòng:
– Bớt nhảm đi, là do ta may mắn. Vậy dùng 12 thần khí này như thế nào, nói mau….
– Đừng hấp tấp. Mỗi món thần khí đều chứa đựng năng lượng vô hạn, ngươi muốn học được pháp thuật của mỗi món, mất ít nhất 10 năm mới lãnh ngộ được căn bản, rồi mới học tiếp món khác.
– Vậy mất 120 năm, lúc đó ta chết rồi!
– Vậy khỏi học…
Tùng chưng hửng, chiếc vòng nói làm nó cứng họng.
– Có cách nào khác không Vòng đẹp trai, vòng dễ thương… – Tùng nịnh nọt.
– Đương nhiên là có, nhưng mà ngươi phải hứa với ta một việc
– Mười việc cũng được, nói mau….
– Đó là ngươi phải để ta trực tiếp hấp thụ năng lực của 12 thần khí này, rồi ta sẽ truyền lại cho ngươi. Ta chỉ giữ lại 1 phần, truyền cho ngươi 9 phần, không lỗ đâu!
– Tại sao phải thế?
Chiếc vòng im lặng một lúc lâu, rồi nói:
– Chắc ngươi biết ta là do một Trí Thiền Đại Sư tạo ra, là một chiếc vòng đẹp trai và tinh thông phật pháp?
– Ờ, rồi sao?
– Vậy ngươi thấy ai tinh thông phật pháp mà lại cần hút máu để tồn tại như ta chưa….?!
Tùng chợt thấy tay chân bủn rủn…
– Ngươi…lừa ta? Ngươi là yêu khí trong truyền thuyết?
– Yêu cái đầu ngươi. Là do chủ nhân đời thứ 3 của ta trong lúc tu luyện không may bị tẩu hỏa, buộc phải luyện một bộ tà dâm tâm pháp để giữ mạng. Khi hăn chết đi thì yêu khí từ bộ tà dâm tâm pháp này nhập vào ta, không cách nào chống cự…
– Tức là ngươi sẽ dùng 12 món thần khí này để khu trừ khí tức tà dâm của ngươi…?!
– Chính xác! – Chiếc vòng nói với giọng tự hào.
– Cũng được, vậy ngươi hút nhanh đi, rồi truyền lại 9 phần cho ta…
– Con mẹ nó, hút năng lực thần khí mà ngươi làm như ăn gói mì, muốn hút là hút? Ngươi phải đợi đến ngày rằm tháng 7, khi oan hồn ngút trời. Chính những oan hồn đó sẽ kích thích năng lượng trong những thần khí này bộc phát ra, làm ngươi dễ hấp thụ hơn.
Còn ta, ta sẽ bố trí để 12 thần khí này cùng tiết ra hết năng lực một lúc, chỉ việc hút lấy một lần.
– Sao ngươi cái gì cũng biết vậy? – Tùng nhìn chiếc vòng ngưỡng mộ
– Đừng quên ta chính là thiên hạ đệ nhất vòng, là chiếc vòng đẹp trai, mạnh mẽ nhất trong thiên hạ, haha….
Tùng bất mãn nhìn chiếc vòng, rồi đi lại xem khi nào là ngày rằm tháng 7.
– Này….này…vòng!
– Sao? – Chiếc vòng ngừng cười để đáp lời Tùng.
– Ngày rằm tháng 7 là….hôm qua rồi!
– Khá lắm, vừa rồi cú nhún chân bay ra ngoài của ngươi mới đẹp làm sao. Nó làm ta nhớ tới thức thứ bảy của bộ khinh công Điểu Sơn Bình Thụ.
– Ngươi chém gió thế thì ta biết thế…. Suýt nữa mất cả mạng.
– Làm gì mất mạng, nếu ngươi bị bắt lại, cùng lắm bị nhốt lại, bị đút ăn cơm chay cho đến khi nào ngươi nói ra tại sao ngươi biết chỗ cất giấu xá lợi Phật, haha.
– Theo lời sư thầy, tâm pháp ngươi truyền ta tên là “Cẩm Sơn tâm pháp”?
– Đúng rồi.
– Vậy ông ta là ai mà sao rành quá vậy?
– Ta cũng không biết, nhưng có lẽ là một người từng tu đạo ở Núi Cấm, về sau thì đầu nhập vào Xá Lợi Tự. Dù gì tâm pháp Cẩm Sơn này cũng nổi danh ở Núi Cấm lắm, người biết nó không phải ít.
– Hóa ra ngươi cũng kém. Ta thấy mấy cao thủ trong truyện nhìn 2-3 chiêu là đoán được gốc tích lai lịch. Còn ông sư thầy này đánh ta thiếu điều gần chết mà ngươi vẫn không đoán ra…
– Lão sư thầy đó dùng mấy chiêu bình thường, sao ta nhìn ra được. Nhưng nhìn cách vận kình thì có lẽ hắn thuộc phái Thanh Diệp. Trong cách luyện công của phái này có một huyệt đạo bị ảnh hưởng rất lớn, đó là huyệt Vân Đài dưới nách.
– Thanh Diệp?
– Đúng vậy, phái này cũng có dây mơ rễ má với phái chúng ta. Nguyên trước đây Thiện Quang khi đắc đạo, liền xin trụ trì là Trí Thiền Đại Sư được rời Phi Lai Cổ Tự lên núi Cấm tu, lập ra một ngôi chùa tên là “Chùa Lá” – Môn hạ phái này tu luyện tâm pháp tên là Thanh Diệp tâm pháp. Nhà sư lúc nãy có thể là đệ tử đời thứ năm của sư Thiện Quan, là hàng chữ “Viên”.
– Dây mơ rễ má với chúng ta? – Tùng hỏi
– Phải, vì Trí Thiền Đại Sư chính là tổ sư sáu đời của ngươi. Đương thời ngài chính là thiên hạ đệ nhất tăng, võ công có thể nói là vô địch.
Một thoáng im lặng.
– Sao ngươi rành quá vậy?
– Rằm tháng giêng năm Quí Dậu, Trí Thiền Đại Sư đang luyện võ ở sân sau của chùa Phi Lai thì bị ám toán.
– Võ công vô địch mà bị ám toán…. – Trung lẩm bẩm
– Im đi, mãnh hổ nan địch quần hồ! Đúng một tháng sau – ngày rằm tháng Hai ông viên tịch. Khi viên tịch ông thấy đệ tử đắc ý nhất là Thiện Quan đã lập chi phái mới, trong số đệ tử còn lại không có ai có tư chất. Nên truyền hết võ công, tâm pháp vào ta. Lại truyền thêm ý thức cho ta, rồi giao cho đệ tử đem cho trôi nổi ở nhân gian, ai có duyên sẽ có được, cứu nước giúp đời.
– Vậy là ta với ngươi có duyên rồi – Tùng nói
– Duyên con khỉ, nợ thì có. Trong số những người có được ta thì ngươi đúng là ngu nhất!
Tùng bỗng ngáp một cái, đêm nay nó quá sức rồi….
– Thôi ta ngủ đây – Tùng nói rồi nằm xuống giường
– Ừ ngủ đi, ngươi còn phải đi lấy vài lần nữa mới mong gia tăng đạo hạnh.
Tùng mặc kệ chiếc vòng lảm nhảm, nó mơ màng chìm vào giấc ngủ. Chiếc vòng cũng lẳng lặng nằm im, tỏa ra một ánh sáng dịu nhẹ….
Tờ mờ sáng, Tùng dậy, khắp người nó ê nhức kinh khủng, tưởng như không gượng dậy được. Nhưng nó cố gắng ngồi dậy, xếp người rồi luyện tâm pháp. Cơn đau lui dần, người nó như nhẹ hẳn đi. Nhìn lại thấy tấm ra nệm lại đen như hôm đầu tiên nó luyện tâm pháp… Nó lật đật cuộn lại vứt vào máy giặt vì sợ mẹ thấy. Nó chui vào tắm để tẩy đi lớp đen hôi dính trên người, rồi xuống ăn cơm.
Cứ thế, chiếc hộp yêu cầu Tùng làm những việc ngày càng khó hơn, kinh nghiệm đánh nhau và chạy trốn của Tùng qua đó ngày càng cao. Cần biết rằng Thiên Cấm Tâm Pháp có 10 tầng, trong đó chỉ có Trí Thiện đại sư là luyện được tầng thứ 10 sơ cấp. Hiện nay Tùng đã vượt qua tầng 2, tiếng dần vào sơ cấp của tầng thứ 3. Tuy nhiên chiếc vòng vẫn nói với nó là nó còn ở tầng 1.
Thế là Tùng cứ nay trộm cái này, mốt cướp cái kia. Trải qua ba tháng, nó đã thực hiện mười một vụ. Đáng kể nhất là lần nó phải cướp một viên ngọc đặt đằng sau tượng phật ở chùa Vĩnh Nghiêm. Lần ấy chả hiểu sao mà nó vừa chạm vào viên ngọc, lập tức từ đâu 5-6 cao thủ nhảy ra bao vây nó, may mà chiếc vòng mách nước nên nó dễ dàng tấn công vào điểm yếu của các nhà sư ấy và tẩu thoát.
Nhưng lần ấy quả thật là xui, nó bị một nhà sư cho một cước vào chân, đau điếng. Nó chạy thoát thì không dám quay lại nhìn, lập tức đề khí bỏ chạy. Không ngờ nó vận khí mạnh quá, vết thương ở chân bục ra, máu chảy lênh lán. Lại thêm cước lực của nhà sư kia quá mạnh, làm xương nó bị rạn. Nó đành niệm cho thời gian ngưng đọng, rồi lếch từ từ về nhà.
Nó cắn răng ngồi luyện tâm pháp, vận khí khôi phục vết thương ở chân. Đây là lần đầu nó bị thương nặng như thế này. Dưới sự chỉ bảo của chiếc vòng, nó ngồi vận khí chữa thương, đến rạn sáng thì nó đã lành bên ngoài. Lần đấy nó mấy mấy ngày mới đi đứng bình thường được. Báo hại Loan muốn làm tình với nó, nhưng nó từ chối. Cô nàng giận quá, tưởng nó có người yêu mới. Thế là nó phải làm tình để chiều Loan. Tùng nói thật là bị thương ở chân, thế là Loan hí hửng bắt nó nằm im xuống, còn mình thì bú liếm cu của Tùng rồi ngồi lên cưỡi ngựa…
Vài ngày sau, Tùng lại vác cu đi ăn trộm một món đồ theo sự hướng dẫn của chiếc vòng, và cũng dễ dàng thành công. Lần này nó không bị thương gì cả, chỉ đánh ngã khoảng 10 sư tăng hộ tự rồi vọt đi…
Vừa về đến nhà, Tùng định đi ngủ thì chiếc vòng nói:
– Tốt lắm, vậy là đã thu thập đủ 12 linh vật của 12 đại tự. Trước giờ các tên chủ trước của ta đều không chịu đi ăn trộm, chỉ có người là có gan, hơn nữa làm một mạch hết 12 cái. Nếu bọn chúng có gan như ngươi, thì đã không chết thảm.
– Ngươi nói đây là 12 linh vật?
– Đúng vậy. Nguyên lai là khi xưa có một vị cao tăng từ Thiên Trúc qua Cao Miên, rồi qua vùng núi Cấm, thấy nơi này linh khí hội tụ nên lập am tu luyện. Trước lúc qua đây, ông ta có đem theo 12 thần khí của phật giáo Thiên Trúc. Sau khi ông ta qua đời, thì chúng cũng trôi nổi vào nhân gian.
– Vậy sao ngươi lại biết được?
– Là do Thiền Trí Đại Sư để lại kí ức cho ta. Lúc còn sống, ông ấy đã thu thập đủ 12 món thần khí này, nhưng lại không nỡ hút lấy năng lực của chúng, nên chia cho 12 ngôi chùa giữ.
– Cái gì, ngươi nói 12 món đồ tạp nham mà ta đi ăn cắp là có năng lực siêu nhiên?
– Chứ sao, hơn nữa chúng là những bảo bối mạnh nhất của Phật gia!
– Ta tưởng các bảo bối mạnh nhất của Phật gia là nằm trong Thiếu Lâm Tự?
– Không, Đạt Ma Sư Tổ khi xưa rời Thiên Trúc sang Tàu Khựa thì không mang theo thần khí gì cả. Hơn nữa sau khi vị cao tăng kia mang 12 thần khí này rời Thiên Trúc, thì Đạo phật ở đây bị đạo Hinđu lấn át, rồi dần dần thất truyền….
– Vậy ngươi nói 12 thần khí này mới đích thực là phật giáo chính tông pháp bảo?
– Đúng vậy. May là Thiền Trí Đại Sư lại giao cho 12 đám phế vật giữ, chứ không ngươi đừng hòng lấy được nửa món…..
Tung phấn khích quá, nó cướp lời chiếc vòng:
– Bớt nhảm đi, là do ta may mắn. Vậy dùng 12 thần khí này như thế nào, nói mau….
– Đừng hấp tấp. Mỗi món thần khí đều chứa đựng năng lượng vô hạn, ngươi muốn học được pháp thuật của mỗi món, mất ít nhất 10 năm mới lãnh ngộ được căn bản, rồi mới học tiếp món khác.
– Vậy mất 120 năm, lúc đó ta chết rồi!
– Vậy khỏi học…
Tùng chưng hửng, chiếc vòng nói làm nó cứng họng.
– Có cách nào khác không Vòng đẹp trai, vòng dễ thương… – Tùng nịnh nọt.
– Đương nhiên là có, nhưng mà ngươi phải hứa với ta một việc
– Mười việc cũng được, nói mau….
– Đó là ngươi phải để ta trực tiếp hấp thụ năng lực của 12 thần khí này, rồi ta sẽ truyền lại cho ngươi. Ta chỉ giữ lại 1 phần, truyền cho ngươi 9 phần, không lỗ đâu!
– Tại sao phải thế?
Chiếc vòng im lặng một lúc lâu, rồi nói:
– Chắc ngươi biết ta là do một Trí Thiền Đại Sư tạo ra, là một chiếc vòng đẹp trai và tinh thông phật pháp?
– Ờ, rồi sao?
– Vậy ngươi thấy ai tinh thông phật pháp mà lại cần hút máu để tồn tại như ta chưa….?!
Tùng chợt thấy tay chân bủn rủn…
– Ngươi…lừa ta? Ngươi là yêu khí trong truyền thuyết?
– Yêu cái đầu ngươi. Là do chủ nhân đời thứ 3 của ta trong lúc tu luyện không may bị tẩu hỏa, buộc phải luyện một bộ tà dâm tâm pháp để giữ mạng. Khi hăn chết đi thì yêu khí từ bộ tà dâm tâm pháp này nhập vào ta, không cách nào chống cự…
– Tức là ngươi sẽ dùng 12 món thần khí này để khu trừ khí tức tà dâm của ngươi…?!
– Chính xác! – Chiếc vòng nói với giọng tự hào.
– Cũng được, vậy ngươi hút nhanh đi, rồi truyền lại 9 phần cho ta…
– Con mẹ nó, hút năng lực thần khí mà ngươi làm như ăn gói mì, muốn hút là hút? Ngươi phải đợi đến ngày rằm tháng 7, khi oan hồn ngút trời. Chính những oan hồn đó sẽ kích thích năng lượng trong những thần khí này bộc phát ra, làm ngươi dễ hấp thụ hơn.
Còn ta, ta sẽ bố trí để 12 thần khí này cùng tiết ra hết năng lực một lúc, chỉ việc hút lấy một lần.
– Sao ngươi cái gì cũng biết vậy? – Tùng nhìn chiếc vòng ngưỡng mộ
– Đừng quên ta chính là thiên hạ đệ nhất vòng, là chiếc vòng đẹp trai, mạnh mẽ nhất trong thiên hạ, haha….
Tùng bất mãn nhìn chiếc vòng, rồi đi lại xem khi nào là ngày rằm tháng 7.
– Này….này…vòng!
– Sao? – Chiếc vòng ngừng cười để đáp lời Tùng.
– Ngày rằm tháng 7 là….hôm qua rồi!