Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa
Chương 130 : Thánh Nữ của Ma Hoàng 14
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Edit: Xanh Lá
Thần Ánh Sáng thấy cô ngã vào trong nước, thoáng hiện một cái, ngay sau đó liền vớt cô vào trong ngực.
Cảm giác một lần nữa hít thở không khí kia tuy tốt đẹp, nhưng Đường Khanh lại không dám ngẩng đầu, kia chính là Thần Ánh Sáng đó, mình gần đây ngày nào cũng nói bậy về hắn nha! Hắn hiện tại đến đây là để chuẩn bị tính sổ? Đạp mình sau để lấy vị trí cho nữ chính?
Thần Ánh Sáng vẫn chưa lập tức mở miệng, mà cực kỳ hảo vuốt lưng giúp cô.
Da thịt bóng loáng mịn màng khiến người ta yêu thích không buông tay, chẳng qua tay Thần Ánh Sáng lại không ở lâu trên đó. Nhưng nếu không có thánh quang, vẫn có thể nhìn ra lưu luyến cùng không nỡ trong mắt hắn.
“Sao lại không cẩn thận như vậy.”
Đường Khanh không mở miệng, bởi cô không biết nên nói gì, hiện tại đầu óc cô đều trống trơn toàn bộ.
“Thế nào, rõ ràng trước đó có nhiều điều muốn nói với ta như vậy, sao hiện tại thấy ta, lại không nói gì cả?”
Âm điệu mang theo ý cười nhẹ nhàng kia, dường như đang nói lời âu yếm vậy.
Đường Khanh dĩ nhiên không còn lời nào để nói, rốt cuộc cô đã sớm trút xong lời oán giận hết rồi, hơn nữa trước mặt hắn, đầu cô có bệnh mới nói ra những lời kia.
Nhưng Thần Ánh Sáng lại không chịu dễ dàng buông tha cô như vậy.
“Nếu không mở miệng, vậy ta nói trước nhé.”
Rõ ràng không thấy rõ mặt, nhưng Đường Khanh lại có thể cảm nhận được ánh mắt hắn đảo qua trên người mình.
“Có phải Lâm Na tức giận vì ta không tới gặp nàng không?”
“Ngài là Thần Ánh Sáng, ta nào dám tức giận.”
Rõ ràng là giải thích, nhưng lời này nói ra ngược lại khiến người ta cảm thấy như đang giận dỗi vậy.
“Quả nhiên là tức giận nha.”
Đường Khanh:……
Ngươi là thần, ngươi nói gì đều đúng.
“Vậy nàng cũng biết, vì sao ta lại không tới gặp nàng chứ.”
Đường Khanh:……
Dường như câu trả lời này rốt cuộc cũng khiến Thần Ánh Sáng vừa lòng, “Thời gian tắm gội của Lâm Na cũng đủ lâu rồi, nên đi lên, nếu không liền cảm lạnh.”
Đường Khanh lúc này mới nhớ tới, hiện tại mình không có bất cứ quần áo gì che đậy thân thể.
Mấy động tác dư thừa kiểu thét chói tai hay kinh ngạc, cô đều lười làm, rốt cuộc gia hỏa này từ rất sớm trước đây cũng đã nhìn lén cô tắm rửa.
Chẳng qua, cô cảm thấy vẫn phải cho hắn một chút cảnh cáo.
“Thần.”
“Hửm?”
“Ngài có thể tránh đi không?”
Dứt lời, Đường Khanh dường như nghe được một tiếng cười khẽ, nhưng nếu cẩn thận nghe lại, dường như hoàn toàn không có gì.
“Được.”
So sánh với Thần Bóng Tối, Thần Ánh Sáng vẫn rất biết nghe đạo lý, tuy rằng vị thần biết nghe đạo lý này vẫn như cũ khiến cô sụp đổ.
Mặc quần áo xong, vốn cho rằng Thần Ánh Sáng sẽ rời đi, kết quả gia hỏa này thế mà lại ở cạnh cô suốt một ngày, đến tận lúc trời tối.
“Lâm Na, có một việc ta phải nói cho nàng. Nàng là độc nhất vô nhị, không cần lấy lòng bất luận kẻ nào hết.”
Đường Khanh đang uống trà, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Thần Ánh Sáng, nhưng không đợi cô hiểu được, hắn lại biến mất trước mặt mình, tiếp theo, một bóng đen ập tới, cô thấy được Ma Hoàng.
“Lâm Lâm, có nhớ ta không nào?”
Vẫn là nụ cười yêu nghiệt kia, Đường Khanh nhìn mà hận không thể hắt trà nóng trong tay vào mặt hắn.
“Nhớ, nhớ chết đi được.”
Rõ ràng là lời nghiến răng nghiến lợi nói ra, nhưng Ma Hoàng lại nghe cực kỳ vui vẻ, “Ta cũng rất nhớ Lâm Lâm nha. Tới đây, ôm một cái.” Nói xong, hắn mở hai tay ra.
“Ôm cái đại đầu quỷ nhà ngươi đấy!” Lúc này, trà nóng trong tay không chịu khống chế, hắt thẳng về phía hắn.
Trà nóng vốn sắp hắt lên mặt đối phương, đột nhiên ngừng lại, tiếp theo liền ở giữa không trung biến thành một dòng nước nhỏ, thong thả chảy vào miệng Ma Hoàng.
“Ừm, trà Lâm Lâm uống qua, thật là mỹ vị.”