Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa

Chương 131 : Thánh Nữ của Ma Hoàng 15

Ngày đăng: 11:35 30/04/20


Edit: Xanh Lá



Đối lập với Thần Ánh Sáng còn có chút vẻ thân sĩ, Ma Hoàng quả thực bá đạo không nói lý đến mức tận cùng.



Cuối cùng, Đường Khanh to cả đầu, người cũng bị chọc tức, kết quả gia hỏa này vẫn ăn vạ một bước cũng không chịu rời đi.



“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào!”



Ma Hoàng cười rất vô tội, “Đều đã trễ thế này, dĩ nhiên là tới ngủ nha.”



Không thể trêu vào, ta còn không trốn được chắc, Đường Khanh hít sâu một hơi, “Được, vậy ngươi ngủ đi, ta không quấy rầy.” Nói xong, liền đi về phía cửa, nhưng ngay khoảnh khắc cô xoay đi, người lại bị hắn đột nhiên ôm vào trong ngực.



“Thân thể Lâm Lâm không tốt, không thể ngủ muộn được.” Nói xong, cũng không cho cô cự tuyệt, hắn cứ như vậy ôm cô lên giường.



Đường Khanh sao có thể là đối thủ của hắn, mặc dù nội tâm không vui, cô cũng chỉ có thể tùy hắn xử trí, rốt cuộc nếu như cô phản kháng, không chừng còn phải chịu thêm chút tội.



Giường lớn vốn còn tính là rộng, nhưng sau khi Ma Hoàng leo lên, nháy mắt liền cảm thấy chật không ít.



Đường Khanh mặt không biểu cảm co người vào bên trong, vốn tưởng Ma Hoàng đáng chết này sẽ không dễ dàng buông tha mình, rốt cuộc ký ức trước đó cũng khắc quá sâu, muốn quên quá khó, ai ngờ, gia hỏa này thế mà lại hiếm khi có phong độ, rõ ràng nằm ở bên cạnh cô, nhưng lại quy củ cực kỳ.



Ma Hoàng thấy trong mắt cô hiện một tia kinh ngạc, đột nhiên cười hỏi: “Sao Lâm Lâm lại nhìn ta như vậy?”



“Có ai từng nói với Ma Hoàng đại nhân, ngài đẹp đến mức giống một cô nương chưa vậy?” Đường Khanh nói lời này là đang cố ý khiến hắn khó chịu, đường đường là Thần Bóng Tối lại bị người ta nói đẹp giống một cô nương, đó quả thực là đang vũ nhục hắn.



Tuy nhiên, Ma Hoàng đại nhân của chúng ta không chỉ không tức giận, ngược lại cười tủm tỉm hỏi: “Vậy Lâm Lâm thích không?”



Đường Khanh trực tiếp nghẹn lời, cuối cùng cô cắn răng nói: “Thích, lắm.”



“Lâm Lâm thích là tốt rồi.”



Nhìn vẻ mặt thỏa mãn kia của Ma Hoàng đại nhân, Đường Khanh thật sự cảm thấy mình gặp quỷ, đây ‘con mèo nhà nó’ không giống Ma Hoàng trong nguyên tác nha!



Đã bảo hắn không gần nữ sắc cơ mà?



Đã bảo trong mắt hắn chỉ có Thần Ánh Sáng cơ mà?
“Có thể trị bách bệnh, kéo dài tuổi thọ, vĩnh viễn thanh xuân, thậm chí……”



Nói đến trọng điểm đột nhiên tạm dừng, điều này khiến Đường Khanh có chút phát điên, “Thậm chí cái gì?”



“Nghe đồn, gom đủ năm quả, dù là người thường cũng có thể trực tiếp thành thần luôn.”



Đường Khanh lại không muốn làm thần linh gì đó, chỉ cảm thán một câu, “Lợi hại.”



Hệ thống lại nói: “Nhưng ngươi không phải người thường, ngươi là Thánh Nữ có thần lực mạnh nhất từ trước tới nay trên đại lục Ánh Sáng.”



“Cho nên ý ngươi là?”



“Cho nên ngươi có khả năng không cần đến năm quả.”



Đường Khanh nghe có chút trợn mắt há hốc miệng, đương nhiên, đây chỉ là cảm xúc trong nội tâm, ngoài mặt cô vẫn là Thánh Nữ đại nhân thanh nhã như cũ.



“Thần, thứ quý trọng như thế, ta không dám nhận.”



“Thần cũng không thu lại đồ vật đã tặng ra.”



Rõ ràng là giọng nói ôn nhu, nhưng Đường Khanh lại nghe ra trong đó có sự cường thế không cho phép cự tuyệt.



Cuối cùng, cô quy củ nhận lấy hai trái cây này, sau đó trước mặt Thần Ánh Sáng, ăn chúng vào bụng.



Nói đến trái cây này, rốt cuộc cũng là thần quả, hương vị quả thực ngon cực kỳ, cô dám khẳng định đây là thứ trái cây mỹ vị nhất cô từng ăn.



Đợi cô ăn xong toàn bộ, Thần Ánh Sáng hỏi: “Có cảm giác gì không?”



“Cảm giác……” Đường Khanh trầm ngâm một lát, “Thần lực tăng cường.”



“Còn gì nữa?”



“A……” Ngay khi cô muốn lần nữa cảm giác lại, phần lưng đột nhiên đau như bị xé rách.