Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại
Chương 31 : Tâm Quý Nguyên thật mềm 1
Ngày đăng: 16:42 19/04/20
Sau khi Trần Phàm Kiều về, Quý Nguyên bớt thời gian lại nhìn kịch bản lần nữa.
Bộ này tên là 《 gió xuân say 》 phim cổ trang, Quý Nguyên từng nghe nói qua, là một bộ phim chỉ thu hút bình thình nhưng trong giới lại nhận được không ít lời khen ngợi. Một trong những nguyên nhân mà tỉ lệ người xem TV giảm đi đó là bởi vì thiếu đề tài phù hợp với phần lớn giới trẻ, nhưng mà lúc này diễn viên tham gia cũng không tính là vui vẻ. Về sau cũng không có đề tài để truyền ra, đương nhiên là tỉ lệ người xem trên TV cũng không tăng.
Nội dung vở kịch liên quan đến chuyện xưa cũng không phức tạp lắm, một bộ phim truyền hình về đề tai võ thuật, vai diễn của Quý Nguyên chính là vai phụ Lương Tề, Lương Tề xuất thân danh môn thế gia, nổi tiếng trong giang hồ là công tử tao nhã, mặc dù tinh thông dược lý nhưng tất cả đều trôn vùi trong con đường nghiên cứu độc thuât.
Vai nam chính là người của một môn phái lớn đã suy tàn, trên người lại có mang mội mối thâm thù đại hận từ đời trước, xuất thân khác nhau một trời một vực với Lương Tề. Lương Tề là người tính tình cao ngạo lại độc ác, nam chính lại hứng thú với anh ta, thậm chí sau khi gặp nữ chính, tình cảm cũng tự giác muốn thối lui. Nhưng không nghĩ đến sau hỏi thăm giang hồ, phát hiện Lương gia chính là đầu sỏ hại cả nhà anh ta năm đó, mà Lương Tề cũng hoàn toàn làm trái với giang hồ chính phái, làm việc quyết tuyệt. Cuối cùng mâu thuẫn giữa hai người bộc phát, nam chính tự tay giết chết Lương Tề.
Cả nội dung kịch bản trừ mâu thuẫn của hai nhân vật chính ra, mặt khác chỗ hấp dẫn nhất với mọi người là sự miêu tả đa dạng về giang hồ. Trong đó thoải mái ân cừu, tuổi trẻ khinh cuồng, hay là già thì trầm ổn không nề hà gì.
Lúc trước là vội vã xem qua về sau Quý Nguyên lại cảm thấy vô cùng thích cái kịch bản này, hiện tại đọc kỹ một lần, càng thêm cảm thấy yêu thích không buông tay. Nhân vật Lương Tề này Quý Nguyên rất hài lòng.
So với nhóm người nam chính như đúc ra từ trong khuôn mẫu của phim giang hồ, thậm chí tên vai phụ phản diện xuất sắc trong phim cũng không hiếm thấy, trong《gió xuân say》Lương Tề cũng là như thế.
Cẩn thận cầu kỳ, từ đầu tới đuôi Lương Tề cũng không có làm ra những chuyện thập ác bất xá (mười tội nặng nhất) gì. Anh ta chỉ là xa rời chính đạo, hành động làm ra lúc đó cũng không như mọi người mong đợi mà thôi. Tính cách anh ta tiêu sái, lại tiêu dao tự tại, chẳng qua hành động hơi quá đáng một chút chính là vì tự kiêu tự đại trong mắt không có người khác mà thôi.
Thay vì xác định đây là nhân vật phản diện, chẳng bằng nói là một thằng xui xẻo.
Chu Diễn dọn dẹp xong nhà bếp, bưng trái cây đi ra.
Quý Nguyên nằm trên ghế sa lon, chống bụng tiêu thực. Chu Diễn đi sang ngồi bên cạnh đưa tay xoa xoa bụng Quý Nguyên, không biết làm sao lại nghĩ đến mấy ngày trước nhìn thấy cái quảng cáo, trong đó có một đoạn quảng cáo sữa bột có cảnh đứa trẻ tầm ba tuổi sờ bùng bà mẹ trẻ.
Dùng cái tưởng tượng này một chút, khiến trong lòng Chu Diễn rạo rực lên, khóe miệng nhịn không được mà lộ ra một nụ cười bí ẩn.
Tay Quý Nguyên đi theo thả vào trong tay Chu Diễn, cũng không đẩy ra, mắt vẫn nhìn kịch bản trên tay như cũ, tay của mình để trên mu bàn tay của Chu Diễn, trong miệng từ từ phát ra một câu nghi vấn: "Hả?"
"Anh đào, rửa xong rồi." Chu Diễn không có nói với anh là chính mình nghĩ tới rồi cái gì, bằng không nhất định Quý Nguyên sẽ nhảy dựng lên cắn người, cậu chỉ đẩy trái cây trước mặt mình tới trước mặt Quý Nguyên, lại cầm lên một quả anh đào mọng nước, nắm chuôi đưa đến khóe miệng Quý Nguyên.
Quý Nguyên mắt nhìn thẳng, há to miệng hơi lộ ra đầu lưỡi, đưa quả anh đào kia lên rồi cuốn vào trong miệng.
Cổ họng Chu Diễn nóng lên, chợt rất muốn cúi người xuống để nếm thử mùi vị anh đào trong miệng Quý Nguyên một chút.
Cậu sửng sốt, Quý Nguyên ở bên kia cũng đã ăn xong anh đào ăn rồi, Quý Nguyên thuận thế ngồi nghiêng xuống, bỏ kịch bản trong tay ra một bên, một tay nâng lên miệng của mình, rồi nhổ hạt anh đào ra tay, mở miệng nói chuyện phiếm với Chu Diễn: "Đúng rồi, em đã bao giờ xem vui vẻ lớn hơn trời chưa?"
Vui vẻ lớn hơn trời được phần lớn người trẻ tuổi hoan nghêng, Chu Diễn xem qua không kỳ lạ, chưa xem mới là kỳ la.
Thừa dịp trong nháy mắt Chu Diễn sững sốt, Quý Nguyên lại cúi đầu hôn mặt Chu Diễn một cái, cũng điều chỉnh lời nói của mình: "Coi như về sau diễn cảnh hôn, nhưng anh cũng không thích bọn họ, anh thích chính là em."
Một câu nói thật đơn giản, lập tức đánh tan ba phần ma chướng trong lòng Chu Diễn.
Nhìn Chu Diễn thả lỏng ra, thậm chí trên mặt còn mang theo nụ cười, trong lòng Quý Nguyên thở phào nhẹ nhõm.
Thích mềm không thích cứng, Quý Nguyên cầm sách vở ghi tạc trong đầu.
Có đường dù sao cũng tốt hơn không có đường.
"Lặp lại lần nữa." Chu Diễn chống lên nửa người trên, từ trên cao nhìn xuống người Quý Nguyên đang ở phía dưới, cúi đầu lại đụng vào môi Quý Nguyên như đứa bé, động tác lần này chỉ có thân mật và hưng phấn, "Lặp lại lần nữa anh yêu em."
Nhìn kẻ ngu này, trong lòng Quý Nguyên châm chọc, nhưng khi nói chuyện miệng vô cùng khéo léo: "Chỉ thích em, rất thích em."
Những thứ khác không nói, chỉ cần Chu Diễn không điên, mọi phương diện để trở thành bạn trai cực kỳ phù hợp, Quý Nguyên nói ra những lời này không có nửa điểm trái lương tâm. Duy nhất chỉ là bởi vì mới vừa rồi động tác của Chu Diễn thô bạo kích động muốn dùng chùy đập đầu chó của Chu Diễn.
Vào lúc này nhưng sóng to gió lớn đang nâng lên trong lòng Chu Diễn bỗng hóa thành một cánh hoa sen mỏng manh, mấy chữ thổ lộ trong miệng Quý Nguyên giống như chè vậy, thành đốn đổ vào khiến những thứ kia đều hóa thành một hồ nước đường.
Cậu nhìn lại dưới người Quý Nguyên, trong mắt cũng chỉ có cười.
"Không tức giận?" Quý Nguyên hỏi.
"Ừ, " Chu Diễn cúi đầu, dùng gương mặt cọ xát Quý Nguyên, dùng tâm tình vui vẻ đáp lại lời thổ lộ mới vừa rồi của Quý Nguyên, "Em yêu anh."
Lúc này đổi lại Quý Nguyên ngây ngẩn cả người, giọng nói và vẻ mặt của Chu Diễn không phải là giả, cậu nói ra ba chữ này thực sự chính là cái ý tứ này.
Hai chữ thích hoàn toàn không đủ để giải thích độ mạnh yếu tình cảm của Chu Diễn, thậm chí ngay cả cái từ "Yêu" này, cậu cũng cảm thấy hoàn toàn không có cách nào miêu tả hết sự yêu thích của cậu với Quý Nguyên. Cái loại cảm giác ham muốn chiếm giữ tràn đầy trời đất, quý trọng cảm giác cùng bởi vì anh mà biến hóa tình cảm, tất cả đều chỉ vì một người là Quý Nguyên mà thôi.
Tâm Quý Nguyên nặng nề mà rạo rực, lồng ngực hai người dán chặt, quần áo lại mỏng manh, Chu Diễn cảm nhận được rõ ràng sự thay đổi này trong lòng anh. Loại thay đổi này là bởi vì mình lên, miệng Chu Diễn hơi cười, cúi đầu hôn một cái lên mí mắt Quý Nguyên, giọng nói trầm thấp lại nói một lần: "Em yêu anh."
"Làm sao em lại không biết xấu hổ như vậy, " Quý Nguyên nói xong mặt đỏ au, anh xoay đầu đi không muốn nhìn thẳng vào mắt Chu Diễn, quay đầu đi nhịp tim lại càng đập nhanh đến không khống chế được.
Không khí giữa hai người đã trải qua mưa to gió lớn, rốt cuộc lúc này cũng coi như là sau cơn mưa trời lại sáng, mặt trời lên rồi.