Cho Tôi Một Bát Cháo

Chương 16 : Đứa nhỏ bị mua chuộc

Ngày đăng: 11:16 18/04/20


Chu Châu suy nghĩ một lúc, cuối cùng dưới ánh mắt mong chờ của hai cha con họ Long, mỉm cười gật đầu, ngồi xuống.



Tiểu Diễn ngồi đối diện, Long Hành Thiên để Chu Châu ngồi bên cạnh mình, giống như người một nhà dùng chung bữa tối, bấu không khí ấm áp mà hài hòa.



Long Diễn thích bát cháo trứng muối thịt nạc đến chẳng nỡ rời, nâng trong lòng bàn tay nhìn chăm chăm thật lâu, rồi cầm muỗng chậm rãi nhấm nháp từng miếng một, làm Long Hành Thiên thấy hơi xấu hổ, làm như mình bỏ đói nó cả năm ấy, thằng quỷ này làm mất hết mặt mũi.



“Chú Chu, cháo chú nấu ngon quá.” Long Diễn khen ngợi.



Long Hành Thiên thử mấy miếng đậu hủ, cũng mỉm cười nói: “Ăn ngon lắm.” Trong lòng thầm nghĩ chừng nào có thể ăn đậu hủ của Chu Châu thì càng hoàn mỹ.



Chu Châu cười nói: “Làm nhiều năm, có kinh nghiệm.”



“Hôm nay thật sự là vất vả cho cậu, chơi với thằng bé cả ngày, còn phải nấu cơm cho tôi.” Long Hành Thiên nói.



Nói xong mới cảm thấy lời này mập mờ quá, giống như đang nói với vợ, không khỏi xấu hổ sờ mũi, trái lại Chu Châu vẫn như thường, vẻ mặt bình thản thưởng thức món ngon.



Một bữa cơm hết nửa tiếng, Long Diễn cảm thấy mỹ mãn chạy đi làm bài tập, Long Hành Thiên thì chủ động đứng lên, muốn thu dọn bát đũa.



“Tôi giúp.” Chu Châu nói.



“Như vậy sao được.” Long Hành Thiên từ chối ngay.



Hai người đồng thời vươn tay, khẽ chạm nhau —— như có một luồng điện mạnh lẻn qua ngón tay, Long Hành Thiên cừng đờ ngón tay, Chu Châu lẳng lặng rụt tay về.



“Tôi qua tiểu Diễn trước.” Chu Châu cười rời khỏi.



Long Hành Thiên thấy lạ tại sao cậu không nói trở về, mà thay vào đó ở lại với tiểu Diễn? Cũng không phải muốn cậu đi, hắn rất hy vọng cậu có thể lưu lại, chỉ là trong lòng thấy hơi ngờ ngợ.



Thế cũng tốt, cậu chủ động ở lại, mình khỏi mặt dày khuyên cậu.



Long Hành Thiên thức thời không có hỏi nhiều, tự vào nhà bếp rửa chén, trên đầu ngón tay còn lưu xúc cảm cùng nhiệt độ của cậu.



Mới rồi thật sự rất muốn nắm tay cậu không buông, nếu là người yêu, chắc chắn sẽ không hề do dự, đáng tiếc, hiện giờ chỉ có thể vì một lần ma xát rất nhỏ mà lòng rộn ràng.



Rộn ràng một chốc lại cúi đầu thở dài bất đắc dĩ, tiếp tục rửa chén.



Đến tuổi này rồi, sao vẫn như những cô cậu mới yêu lần đầu?



Long Hành Thiên bó tay với trái tim đập loạn của mình, nhưng phải nói rằng, cảm giác tim đập dồn dập tuy khiến người ta phát điên, song cũng rất ngọt ngào.



Long Hành Thiên vừa rửa chén xong, thấy Chu Châu bước ra từ phòng ngủ tiểu Diễn.



“Tiểu Diễn ngoan lắm, đang làm bài tập.”



“Ừ.”



“Tôi có lời muốn nói với anh.”




Chờ Long Hành Thiên đi rồi, Chu Châu mới nói với Tiểu Diễn: “Nếu ba con nói, con không cần nghe toàn bộ, nghe thầy giáo chính xác hơn.”



Tiểu Diễn gật đầu, hướng vở cho Chu Châu, “Chú dạy con, thầy bọn con nói con vô dụng, đặt câu toàn ra ý xấu.”



“Tốt.” Chu Châu sờ sờ đầu Tiểu Diễn, giúp nhóc sửa lại mấy chỗ sai, sau đó nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Diễn, con thích chú không?”



“Thích!” Liều mạng gật đầu, “Càng thích cháo chú làm.”



Chu Châu nở nụ cười, “Ba con thì sao?”



“Chú tốt hơn ba nhiều.”



“Sau này chú rảnh sẽ nấu cháo cho con, được không?”



“Hay quá! Cháo trứng muối thịt nạc ngon hơn nhiều món cháo chưa chín của ba con, cảm ơn chú!”



“Ngoan.” Chu Châu sờ sờ đầu Tiểu Diễn, cười hàm ý sâu xa.



Long Hành Thiên còn trong nhà tắm, vừa tắm vừa ngâm nga, hoàn toàn không hay biết, con của mình, đã dễ dàng bị thu mua bởi một chén cháo.



Chu Châu cùng Long Diễn hòa thuận trong phòng ngủ, ánh đèn bàn nhu hòa thêm vài phần ấm áp, Chu Châu sửa lấy những bài toán nhóc tính sai, sau lấy sách bài tập ra, đều là những câu viết rải rác.



“Ba ngồi trên ghế sa lon, mông bự giống như bí đỏ trong vườn rau.”



“Khi ba đọc sách sẽ đeo cặp kính đổi màu, giống như một con gấu trúc lớn.”



Chu Châu vừa đọc vừa cười, cảm thấy tiểu Long Diễn thật sự là có tài, viết câu nào câu nấy buồn cười, còn toàn lấy ba nhóc làm ví dụ.



Không nhịn được hỏi: “Sao con toàn lấy ba con đặt câu?”



Long Diễn giọng điệu đương nhiên “Bởi vì con chỉ có mình ba, không có mẹ.”



Chu Châu lòng mềm nhũn, không khỏi sờ đầuTiểu Diễn dịu dàng, nhẹ giọng nói: “sách bài tập của con tốt nhất đừng cho ba con xem, ba sẽ đánh con đó.”



Long Diễn rụt cổ, gật đầu nghiêm túc.



Long Hành Thiên tắm rửa xong quay lại, nhìn hình ảnh hạnh phúc ấm áp bên ấy, Chu Châu vẻ mặt dịu dàng, tiểu Long Diễn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cậu, mang theo biểu tình sùng bái, vô cùng chăm chú nghe cậu giảng.



Trong lòng không khỏi thấy ấm áp, đồng thời lại dâng lên một chút bất đắc dĩ.



Bình thường mình bận làm ăn, rất ít dành thời gian chăm thằng bé, tuy tiểu Diễn ngoài miệng không nói, nhưng nhiều lần về nhà, anh thấy nhóc ló đầu nhìn mình tột nghiệp, cũng không khỏi thấy buồn.



Nhìn ra Chu Châu rất thích thằng bé, đáng tiếc, bây giờ chưa cưa được cậu.



Có lẽ phải cố gắng hơn nữa, thổ lộ tình cảm bản thân về cậu nhiều hơn nữa mới được.