Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 1690 : Giải pháp thỏa đáng nhất
Ngày đăng: 18:08 01/05/20
Quan Tử Dao đứng bên cạnh dịu dàng khuyên bảo: "Dì à, dì bình tĩnh lại một chút đi, chú nói rất có lý, nếu như chúng ta nói cho Đình Kiêu bây giờ, vậy thì sẽ khiến anh ấy rối lên. Nhỡ đâu đến lúc đó bọn họ vừa đạt được mục đích lại không muốn buông tha cho Tiểu Bảo thì làm sao đây…"
"Cô im ngay cho tôi!" Giờ khắc này trong lòng Nhan Như Ý đã hoàn toàn bị nỗi sợ hãi Tiểu Bảo sẽ gặp nguy hiểm bao trùm, không thèm nể nang mà quát thẳng vào mặt Quan Tử Dao.
Quan Tử Dao từ trước đến nay chưa bao giờ bị Nhan Như Ýquát nạt như thế cả, nhất thời mặt tái mét lập tức tỏ ra ấm ức đầy tủi thân.
"Lục Sùng Sơn, ông không nói đúng không? Được! Vậy thì tôi tự đi tìm Đình Kiêu!" Nhan Như Ý gạt đám người xung quanh ra, sau đó nhanh chóng chạy về phía thang máy chuyên dụng.
Vừa mới đi đến cửa thang máy, Nhan Như Ý bỗng lảo đảo, bất ngờ đổ gục, ngã sõng xoài xuống đất.
Hôm nay, bà đã phải chịu sự kích thích quá lớn, có thể chống chọi được đến tận bây giờ đã là cực hạn…
"Như Ý!"
"Dì Lục!"
"Phu nhân!!!"
Ba người vội lao đến đỡ bà dậy.
"Chủ tịch, chuyện này…" Trình Phong vẻ mặt hốt hoảng.
…
Trước đó không lâu.
Trong tòa nhà của công ty đầu tư mạo hiểm Ức Lam.
Trong phòng làm việc mờ tối, màn hình máy tính hắt thứ ánh sáng xanh lên gương mặt sa sầm và máu tóc màu trắng của người đàn ông đối diện.
Anh ta đang xem từng tấm ảnh một, toàn bộ đều là những cảnh chung sống ấm áp thường ngày của Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu. Còn có cả những bức ảnh một nhà ba người với Tiểu Bảo nữa, tất cả đều là chụp trộm, nhưng lại chân thực vô cùng, chỉ thông qua những bức ảnh thôi là có thể cảm nhận được tình cảm đầy tràn trong đôi mắt của cô gái.
Trên giao diện email, hiển thị tên người gửi ảnh đến không phải là nặc danh mà là được đường hoàng gửi đến: Lục Cảnh Lễ!
Khỏi nghi ngờ, chuyện này rất phù hợp với tính cách của Lục Cảnh Lễ.
Mỗi ngày anh trai yêu quý của anh đều bị mấy tấm ảnh này kích thích, anh đương nhiên phải chơi trò gậy ông đập lưng ông lại rồi! Ai sợ ai chứ!
"Lão Đại… không! Không hay rồi!" Lúc này đột nhiên có người hốt hoảng chạy vào.
"Gọi tôi cái gì?" Ánh mắt u ám của người đàn ông ngước lên nhìn người tới.
"Tổng… tổng giám đốc! Tổng giám đốc đại nhân! Không hay rồi! Đơn hàng của chúng ta với Gia Hành bên kia có vấn đề, bây giờ phải bồi thường cho họ 3 tỷ USD…"
"Thế thì bồi thường đi."
"Nhưng mà… hết tiền rồi ạ!"