Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 113 : Đi tra giúp tôi đứa bé này có thân phận đứa bé gì

Ngày đăng: 17:38 19/04/20


Dụ Thiên Tuyết nâng đôi mắt như nước hồ thu lên, trong veo động lòng người: “Không giống nhau, tôi nói là mảnh đất này, không có nói là người sinh thằng bé nhưng không có nuôi dưỡng nó, không cần tôi nói, Tiểu Ảnh cũng sẽ không yêu quý.”



Trong lòng Bùi Vũ Triết ổn định lại một chút, đưa tay muốn ôm cô vào lòng, lại bị một tiếng “Aiz” của cô ngăn lại.



“Anh không nên lộn xộn a, trên người tôi ướt nước mưa, anh phải chờ tôi lau khô sạch sẽ mới được.” Dụ Thiên Tuyết lui về sau một bước, cười cười ngăn anh đến gần.



“Trên người em là cái gì cũng không quan hệ…..” Bùi Vũ Triết cúi đầu nói, vẫn lại tiến lên ôm cô vào lòng.



Đang ở trên sofa xem CD, Tiểu Ảnh nghiêng đầu qua nhìn hai người ôm nhau thì chậc chậc hai tiếng, xem ra, ngoài ở chỗ của mình thì không cách nào ngăn cản được tình cảm nồng nàn của chú Bùi, mẹ, ráng chống đỡ! Mẹ không chịu nổi nữa sẽ đến lượt con tới quấy rối!



Ở trong lồng ngực ấm áp của anh Dụ Thiên Tuyết có chút không thích ứng, thở dài nói: “Anh vừa mới xuống máy bay không mệt mỏi sao? Nhanh chóng nghỉ ngơi đi, hội diễn tấu ngày mai nhất định là hai đến ba tiếng đồng hồ, anh phải chống đỡ mới được.”



“Ngày hôm qua anh đã ngủ bù.” Bùi Vũ Triết nhàn nhạt nói, hôn lên trán cô một cái: “Không mệt.”



Dụ Thiên Tuyết né tránh anh đụng chạm, theo bản năng nhìn nhìn Tiểu Ảnh, cậu bé ngồi trên sofa chuyên chú nhìn CD, cũng không biết là đang nói về kiến thức gì, tóm lại cô cũng không nghe được.



“Trước tiên tôi sẽ ở đây hai ngày, mấy ngày nữa tôi sẽ ra ngoài tìm việc làm, sau khi tìm được sẽ dẫn theo Tiểu Ảnh chuyển đi, không quấy rầy anh nữa.” Giọng nói của Dụ Thiên Tuyết ngọt ngào mà trong trẻo, quyết định sớm nói rõ ràng với anh. Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon



Thân thể Bùi Vũ Triết có hơi cứng đờ.



“Nơi này không tốt?”



“Không có gì không tốt, chỗ nào cũng tốt vô cùng.”



“Vậy tại sao muốn dọn đi?”
Hạnh phúc, vào năm năm trước, tại khoảnh khắc cô bước vào phòng giải phẫu kia, cũng đã bay xa không thể chạm tới.



*****



Hội diễn tấu Piano God- Garden, được tổ chức trình diễn ở đại sảnh hào hoa cực lớn ở tầng năm khách sạn Warner.



Vé vào cửa ‘ngàn vàng khó cầu’, có thẻ Vip kim cương trên người thì có thể dễ dàng đi vào.



Nam Cung Kình Hiên vừa mới từ rời khỏi một buổi đấu thầu, gương mặt anh tuấn lộ ra mấy phần khắc nghiệt tàn ác, từ từ tản đi, bắt tay với người phụ trách hạng mục đang khen ngợi không dứt lời, dùng tiếng Anh chuẩn giọng Luân Đôn lớn tiếng than thở, Nam Cung Kình Hiên dừng lại nói với anh ta hai câu, trực tiếp đi vào thang máy lên lầu năm.



“Tôi nghe nói người đảm nhận hội diễn tấu này vợ chưa cưới của anh, La Tiểu thư, phải hay không?” Người đàn ông tóc xanh mắt xanh hỏi.



Nam Cung Kình Hiên ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới chuyện La Tình Uyển mời anh tham gia hội diễn tấu, anh lại có thể quên mất không còn một mống.



“Đúng, là Tình Uyển.” Nam Cung Kình Hiên nhàn nhạt lên tiếng.



“A, thật sự quá thần kỳ rồi, phu nhân của tôi cực kỳ thích nghệ sĩ dương cầm đến từ Trung Quốc này, không biết có cơ hội nào có thể giới thiệu thu nhân của tôi gặp mặt cùng nghệ sĩ dương cầm này hay không? Vợ tôi rất sùng bái anh ấy!”Người đàn ông tóc xanh mắt xanh rất hưng phấn.



Nam Cung Kình Hiên giơ tay lên nhìn đồng hồ, lễ phép nói: “Tôi sẽ nói với Tình Uyển một tiếng, yên tâm, có tin tức tôi sẽ thông báo cho anh và phu nhân của anh.”



Người đàn ông sau lưng vẫn còn đang cảm thán, ngỏ lời cám ơn, Nam Cung Kình Hiên đã sải bước chân.



Hôm nay, hẳn là không đi được rồi.