Chồng Trước Có Độc
Chương 13 : Lại gặp nhau
Ngày đăng: 17:17 30/04/20
Editor: Nam Cung Nguyệt
Beta-er: Cẩm Tú.
Từ Thi Thi nhìn cô, cười cười, sau đó đi từng bước từng bước tiến lại gần đôi nam nữ kia.
Sắc mặt Đặng Tử Mộ tái xanh, hô hấp dồn dập
Cho dù như thế nào hắn cũng không thể ngờ được vợ mình lại đột nhiên xuất hiện, cho nên nhất thời tay chân luống cuống. Mà sắc mặt của cô Andy đó càng thêm tái nhợt, khuôn mặt son phấn dày cộm giờ đã đáng sợ như Trinh Tử rồi.
“Thi Thi...... Anh......” Đặng Tử Mộ lắp bắp, “ Anh vừa rồi......”
Từ Thi Thi nhìn hắn một chút, lại liếc nhìn Andy thu mình lại trong lòng của hắn, thản nhiên cười.
Sau đó, cô nâng bàn tay lên, nặng nề cho một cái tát ở trên mặt của Đặng Tử Mộ.
Du Du ngây người, Andy cũng như vậy
Đặng Tử Mộ sững sờ vuốt gò má nóng ran của mình, ánh mắt trống rỗng nhìn người vợ từ trước đến giờ luôn điềm đạm hiền lành của mình.
Cô ấy cũng sẽ có sức lực lớn như thế để đánh người? Hơn nữa người cô ấy đánh là mình!
“Đặng Tử Mộ, chúng ta ly hôn!” Từ Thi Thi cười nhạt một tiếng, sau đó xoay người đi không hề quay đầu lại.
Du Du cũng vội vàng đi theo ra ngoài.
=== ====== ====== =========
Chuyện Đặng Tử Mộ cùng Từ Thi Thi ly hôn rất nhanh truyền khắp cả Hương thành. Các tờ báo lớn cùng tạp chí bát quái đều rối rít đăng tin toàn bộ quá trình hai người thỏa thuận ly hôn, thậm chí cá biệt còn có người “Dự đoán” vài nguyên nhân khiến hai người bọn họ ly hôn.
Mà mọi người đều nhận thức Từ Thi Thi từ xưa đến nay là cô thiên kim hiền lành ôn nhu mảnh mai bây giờ lại lớn mật nói muốn ly hôn mà cảm thấy kinh ngạc, thậm chí còn có người âm thầm nói cô tuyệt đối là đang bắt chước cách làm của Đường Du Du.
Khi Du Du nghe đến mấy cái tin tức này, hận không thể vỗ bàn một cái: “Phụ nữ chính là muốn vì mình mà sống, chẳng lẽ có lỗi sao?”
“Ha ha, tớ nhưng không có ý tứ như vậy! Là cậu tự nói đấy!”
Du Du đưa tay véo vào hông của hắn: “Khốn kiếp! Phạt cậu uống thêm 3 ly nước cà chua!” Nói xong cũng phất tay gọi nước.
“Tha cho tớ! Đại tiểu thư! Không, chị!” Kha Triết Nam bị dọa sợ đến vội vàng cầu xin tha thứ.
Mà bên kia, Bạch Ngôn Sơ đang lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ, trong mắt chất chứa cảm xúc gì đó làm cho người khác cảm thấy run sợ.
=== ====== ====== ======
Tầng 17 tòa nhà Bích Nhã vịnh Thanh Hà là chỗ ở của Giang Tâm Di.
Bạch Ngôn Sơ đi theo Giang Tâm Di vào cửa, trên mặt là vẻ mệt mỏi.
Phỉ Dung Tracie đi tới, cười nói: “Tiểu thư đã trở lại? Chào Bạch tiên sinh!”
Giang Tâm Di có chút phiền lòng nôn nóng phất tay lên, ném túi xách lên ghế salon, nói: “Đưa tổ yến tới đi!”
Tracie “Vâng” một tiếng sau đó liền lui xuống.
Bạch Ngôn Sơ châm điếu thuốc lá, tựa vào tủ rượu, trầm giọng nói: “Tâm Di, về sau ít lộ diện ở nơi công cộng đi! Tốt nhất đừng nên đi làm.”
Giang Tâm Di đứng bật dậy, hỏi: “Bụng của em còn chưa lớn lắm!”
Bạch Ngôn Sơ nhả ra một vòng khói: “Em cứ như vậy không tốt cho thai nhi. Đến lúc đó nhỡ xảy ra chuyện gì, anh không thể đi cứu em trước tiên.”
Giang Tâm Di hoàn toàn phiền não: “Anh rốt cuộc muốn sao? Anh sao lại lo sợ Đường Du Du? Anh căn bản không có mắc nợ gì nhà bọn họ, anh cũng vì Đường Hạc Lễ làm nhiều chuyện như vậy rồi! Anh đã ly hôn, không có quan hệ gì với cô ta nữa! Sao mỗi lần nhìn thấy cô ta, anh luôn có dáng vẻ tâm thần bất định!”diénanlryudobn
Bạch Ngôn Sơ yên lặng nghe xong những lời này, lạnh lùng nói: “Sau này em vẫn nên lộ diện ít thôi. Đối với em, đối với đứa bé đều tốt.” Nói xong, anh cúi đầu gạt gạt tro thuốc lá vào trong gạt tàn thủy tinh.
Lời người beta: Có ai đọc xong chương này mà tức con tiểu tam ko, đã ăn cướp lại còn la làng