Chồng Trước Có Độc

Chương 59 :

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Editor: Nam Cung Nguyệt



Bị đấm hai cú đấm, Kha Triết Nam triệt để nằm ở trên gối, máu ở khóe miệng rỉ xuống. Hắn vẫn chưa tỉnh hẳn nên căn bản không thể phản kháng được, chỉ rên rỉ mấy cái, sau đó gắng sức mở mắt ra, hình như muốn nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra.



Đúng lúc Bạch Ngôn Sơ tức giận đùng đùng giơ lên nắm đấm lần nữa thì Du Du rốt cuộc kêu gào đứng lên: "Không được đánh! Anh đừng nổi điên nữa......"



Anh xoay người về phía cô thét lên: "Đã lên giường với hắn! Đường Du Du, em không muốn sống phải không?"diendanlequydon



Đáy lòng Du Du đau như bị xé rách. Anh không tin cô, anh không những không quan tâm cảm thụ của cô, mà còn vì tôn nghiêm đàn ông của anh bị chà đạp lên cô.



"Chúng ta đã ly hôn! Tôi lên giường với ai không có quan hệ gì với anh!" Cô cuối cùng cũng hét lên câu này.



Bạch Ngôn Sơ đứng lên, cả người phát run, trong mắt hằn tia máu, gương mặt tuấn nhã thường ngày cũng bởi vì tức giận mà trở nên vặn vẹo, làm người khác nổi da gà.



"Em lặp lại lần nữa xem!" Anh đưa tay chỉ về phía ấn đường của cô, cứng rắn hỏi. Lửa giận trong mắt dường như sẽ đốt cô thành tro bụi.



Anh rất lo lắng một giây kế tiếp mình sẽ xông tới bóp nát xương của cô.



Nước mắt của Du Du rơi như mưa: "Có phải anh muốn đánh cả tôi phải không? Được! Đánh đi! Giết chết tôi thì càng tốt!"diendanlequydon



Mà Bạch Ngôn Sơ đột nhiên quay người đi, giống như một cơn gió.



Mà Kha Triết Nam rốt cuộc cũng tỉnh lại, cảm thấy đau đớn, liền kêu một tiếng: "Thật là đau...... Chuyện gì vậy?" Sau đó mới thấy bên cạnh là Du Du dùng chăn che kín thân thể, tóc tai bù xù.



"Du Du? Cậu...... Tớ?" Hắn lúc này mới phát hiện ra mình cũng trần truồng nằm ở trên giường, sợ đến toàn thân phát run.



Du Du rưng rưng nói: "Cậu đừng hỏi, chúng ta bị người khác bày kế rồi."



Cô dĩ nhiên không tin mình thật sự xảy ra quan hệ với Kha Triết Nam. Mọi thứ tối hôm qua, thật sự là một kế hoạch tỉ mỉ.



Rốt cuộc ai là chủ mưu đứng sau chuyện này! Việc trước mắt cô muốn làm nhất, chính là muốn tìm ra người này!diendanlequydon



"Du Du, tớ...... Chúng ta...... Chúng ta......" Kha Triết Nam chưa bao giờ gặp chuyện như vậy, bối rối đến nỗi nói năng lộn xộn, mặt cũng đỏ như máu.



Lúc trước bị một cú đấm kia, đã làm cho xương gò má của hắn sưng lên, không khỏi đưa tay sờ sờ.



"Cậu nhanh chóng mặc quần áo, đứng lên! Nhanh lên!" Du Du lau lau nước mắt, nói.



Kha Triết Nam vội vàng nói: "Được! Tớ...... Tớ làm ngay!" Liền luống cuống cầm quần áo dưới giường lên, mặc vào bằng tốc độ nhanh nhất.



Hắn dần dần mới ý thức được chuyện gì xảy ra, liền nói: " Du Du, tớ tránh trong toilet một chút, cậu nhanh chóng mặc quần áo tử tế đi! Tớ cũng cảm thấy chúng ta bị kẻ nào đó tính kế rồi."diendanlequydon



=== ====== =========
Anh thấy cô vẫn ương ngạnh, liền cười lạnh lùng: "Vẫn không muốn nói? Vậy được rồi, vậy em nói xem rốt cuộc là anh tốt hơn hay hắn ta tốt hơn?"



Anh liền đưa tay đến giữa hai chân cô, dùng sức kéo, trực tiếp kéo quần lót của cô xuống. Cảm giác lành lạnh khiến cả người Du Du run lên, kêu gào đứng lên: "Bạch Ngôn Sơ! Anh không phải là người!"



Tại sao trong lúc này vẫn có thể hành hạ cô? Tại sao mỗi một lần đều không để ý đến cảm nhận của cô?



Anh ở trên người cô gầm nhẹ: "Rốt cuộc em có nói rõ ràng hay không? Em có cùng hắn hay không?"



Anh hung hăng nâng hai chân của cô lên, làm cho cô đau đớn.



Trong mắt Du Du ngập nước, sắc mặt ửng hồng, nhìn qua làm cho người ta thương yêu nhưng vẫn mang theo mười phần hấp dẫn. Lý trí của Bạch Ngôn Sơ dần dần bị xé tan, liền dùng sức đi vào trong cơ thể cô



Du Du cảm thấy như máu xộc thẳng lên mặt, liền nói: "Anh không phải là người!"



Nước mắt từ khóe mắt chảy xuống. Sâu trong thân thể bắt đầu tràn ra chất lỏng, càng làm cho cô vô cùng lo lắng mà đau đớn.



Ở giữa cơn mê loạn, cô níu lấy tia lý trí cuối cùng mà ngẩng đầu lên, hung hăng cắn vào cổ anh.



Bị cắn đột ngột làm Bạch Ngôn Sơ cảm nhận được cơn đau, liền ngẩng đầu lên, hung hăng đưa tay nắm lấy eo của cô, dùng đầu gối mạnh mẽ tách hai chân của cô ra một lần nữa, sau đó dùng tay hung hăng nâng cằm của cô lên, buộc cô phải nhìn mình.



Nhưng cô lại dùng sức nghiêng đầu, cố gắng thoát khỏi gông xiềng của anh.



Anh thở nhẹ nói: "Có muốn so sánh cảm giác khi anh ở trong cơ thể em với cảm giác khi hắn làm chứ?"



Du Du cảm thấy ngực mình như muốn nổ tung. Cô biết anh cố ý hành hạ mình, anh muốn nhìn thấy cô trầm luân, nhìn cô mất trí, muốn nhìn thấy dáng vẻ cô bị anh chinh phục.



Cô cắn răng, nhắm mắt thật chặt, chỉ cần không nhìn thấy, có lẽ có thể làm cho lý trí của mình duy trì nhiều hơn 1 giây. Bạch Ngôn Sơ đè ở trên người cô cuối cùng cũng không khống chế được dục vọng, rốt cuộc dùng sức tách hai chân của cô, bộc phát hoàn toàn ở trong cơ thể cô.



Cô cảm nhận được cơn đau, liền nói: " Bạch Ngôn Sơ! Anh không bằng cầm thú!"



Anh gần như dùng tất cả sức lực, hung hăng đâm vào. Một lần lại một lần, Du Du rốt cuộc cũng hét lên, sau đó kịch liệt thở dốc, một tay ôm gáy của anh thật chặt.



Bạch Ngôn Sơ cúi đầu xuống, dùng đầu lưỡi hung hăng cạy đôi môi đang mím chặt của cô ra. Được thôi, cô không muốn mở miệng, anh càng muốn mở miệng của cô.



Nhưng, Du Du cắn chặt răng, giữ vững phòng tuyến cuối cùng. Mặc kệ anh hành hạ thế nào, cô cũng không mở miệng.



Hai người đều mạnh mẽ tấn công, không ai nhường ai.



Anh buông tha, dời đôi môi nóng rực đi. Anh chính là nghĩ hành hạ cô, chính là muốn cho cô chịu đựng không nổi mà điên cuồng vì anh.



Anh khàn giọng hỏi: "Em còn muốn ương ngạnh đến lúc nào? Muốn em nói rõ ràng lại khó khăn như vậy sao?