Chồng Trước Có Độc

Chương 60 :

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Editor: Nam Cung Nguyệt



Sắp đến cao trào như lửa thiêu đốt, Bạch Ngôn Sơ hết sức chịu đựng, cả người căng thẳng, da nóng đến kinh người.



Rốt cuộc trước khi thân thể của mình hoàn toàn hỏng mất, cũng là trước khi anh bùng nổ thì cô tuyệt vọng hét lên: "Tôi bị người khác bày kế! Ngày đó tôi nhận được một cuộc điện thoại!"díehgifghfuon



Nói xong câu này, cô hoàn toàn thả lỏng cơ thể ra, buông lỏng vòng tay ở cổ anh, suy yếu nằm ở trên giường.



Bạch Ngôn Sơ nghe lời này xong, thân thể căng thẳng chợt buông lỏng. Anh khẽ cắn răng, để cho mình hoàn toàn đi ra khỏi cơ thể cô. Ngồi dậy, chỉnh sửa lại quần áo của mình.



Thời điểm kia, Du Du cảm thấy dòng chất lỏng tràn ra từ sâu trong cơ thể mình. Nhưng cô không có sức khống chế thân thể của mình, mặc cho chất lỏng ở bên trong tràn ra giữa đùi, cũng không đoái hoài tới việc xấu hổ.



Thân thể của cô có phản ứng mãnh liệt với anh. Trong lòng cô là một hồi chua xót.



Bạch Ngôn Sơ từ trên người cô bước xuống, xuống giường đi vào phòng tắm.



Du Du nằm ở trên giường nước mắt không ngừng chảy xuống. Nước mắt mang đi sức lực của cô, để cho cả người cô sức cùng lực kiệt.



Ước chừng mười phút sau, Bạch Ngôn Sơ từ trong phòng tắm đi ra. Trên mặt còn dính vài giọt nước, hơi nước ấm áp có mùi bạc hà, khoác trên người áo choàng tắm màu trắng.



Anh đi tới bên giường, lần nữa đưa tay chạm vào thân thể của cô, chỉ là động tác dịu dàng hơn rất nhiều. Du Du vẫn còn khóc khẽ, trên gối đã ướt một mảng lớn.



Bạch Ngôn Sơ than nhẹ: "Đồ ngốc, đừng khóc. Đi tắm rửa sạch sẽ đi!"



Nhìn cô như vậy, tim của anh lại bắt đầu đau đớn.



Anh vỗ nhẹ lưng của cô, dùng giọng nói giống như đang dỗ dành trẻ con hỏi, "Nói cho anh biết, cuộc điện thoại kia nói như thế nào?"díehgifghfuon



Du Du hít một hơi, "Gọi tôi đi tới nghĩa trang Thiên Thủy, nói Tiểu Nam ở trong tay bọn họ, không đi thì cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm."



Cô vẫn nói cho anh. Mặc kệ anh tin hay không tin, dù sao cô vẫn chưa làm việc kia.



Nghĩa trang Thiên Thủy? Mộ của Giang Thải Bình, mẹ của Giang Tâm Di là ở chỗ đó. Mày kiếm của Bạch Ngôn Sơ nhíu chặt: "Ừ, sau đó thì sao? Em đi ngay sao? Đã xảy ra chuyện gì?"díehgifghfuon



"Tôi đi đến nghĩa trang Thiên Thủy nhưng không thấy ai, sau đó bị người nào đó chụp thuốc mê."



Bạch Ngôn Sơ vừa nghe thấy nơi này vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, liền nhẹ nhàng giang tay ra ôm lấy cô vào trong ngực của mình, đặt cằm lên trán của cô. Du Du bị động tác này làm cho hoảng sợ, cả người ở trong chăn run lên, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.



Ý thức được bả vai cô khẽ run, anh cười cười: "Đừng sợ, cô bé ngốc. Vừa rồi là anh quá nóng lòng, mới dữ với em như vậy."



Nụ hôn của anh dịu dàng rơi vào ấn đường của cô, mới làm cho cô bình tĩnh lại.
Cửa đột nhiên bị mở ra, một người phụ nữ trẻ tuổi nhuộm tóc vàng bị một người đàn ông cao to lôi đi, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết.



Người đàn ông kia hung hăng đẩy cô ta, vừa lúc đẩy tới sau lưng Du Du: "Gái điếm chết tiệt!"



Du Du xoay người, tháo kính xuống, quan sát mấy lần cô gái thoa mắt màu xanh dương đậm, mang theo hoa tai dài, sau đó lạnh lùng hỏi: "Cô chính là Hồng Mân? Được gọi là ‘Hoa hồng hương’?"



Cô gái gọi là Hồng Mân đã biết mình bị người khác bắt tới, liền sợ hãi gật đầu một cái, nói: "Đúng!"



"Tôi chính là người bị cô bày jế! Thế nào, không muốn ngẩng đầu nhìn tôi kỹ một chút sao?" Du Du chịu đựng tâm tình chán ghét, cố ý thong thả ung dung nói.



Hồng Mân đã sợ đến mặt như màu đất, liền há miệng run rẩy nói: "Đường tiểu thư! Là có người xúi giục tôi, nói tôi gọi điện thoại cho Kha tiên sinh! Chuyện còn lại cái gì tôi cũng không biết!"



Du Du đến gần một bước, hỏi: "Cô biết Giang Tâm Di? Cô ta là gì của cô!"



Nghe được cái tên này, vẻ mặt Hồng Mân càng thêm phức tạp, cắn môi rồi mới nói: "Cô ta, cô ta là tiền bối của tôi! Trước kia chúng tôi cùng nhảy trên một cái sàn nhảy, nhưng sau đó cô ta lại đi Đài Truyền Hình! Trước kia cô ta có một biệt hiệu gọi là ‘Kim Hồ Điệp’, còn tôi là ‘Hoa hồng hương’."



Du Du đến gần cô ta, nhìn chằm chằm vào mắt của cô ta, lạnh lùng hỏi: "Là cô ta nói cô làm sao? Có phải hay không?"



Hồng Mân nhắm mắt lại, hung hăng gật đầu: "Cô ta biết bạn trai của tôi đánh bạc thiếu nợ đang cần tiền, tìm tôi giúp cô ta làm việc, sau khi chuyện thành công sẽ cho tôi tiền! Nhưng còn kế hoạch cụ thể của cô ta là gì thì tôi không biết!"



Du Du không nói gì, vẻ mặt dần dần trở nên rét lạnh. Mà Mai Tuyết đứng sau lưng cô lại nở nụ cười đi về phía Hồng Mân, sau cơn buồn bực, sắc mặt Mai Tuyết đột nhiên trở nên hung ác, một tay nắm tóc Hồng Mân kéo về phía sau.



"A...... A......" Hồng Mân hét lên.



Mai Tuyết không buông tay, mà là lại dùng cùi chỏ ở tay phải dùng sức đập một cái phía sau cổ cô ta. Hồng Mân hét lên một tiếng lần nữa, ngã trên mặt đất, đau đớn rên rỉ, thân thể co quắp lại thành một cục.



Du Du nhìn người phụ nữ dưới đất, lạnh lùng ra lệnh: "Nhanh cút đi! Lần sau mà giúp tiện nhân đó làm chuyện xấu, tôi sẽ để cho bạn trai của cô trở thành chuột chạy qua đường, cho cô được trải qua những thứ dơ bẩn nhất đấy!"



Hồng Mân quỳ trên mặt đất kêu gào: "Cầu xin Đường tiểu thư! Tha thứ cho tôi! Tôi không dám nữa đâu!"



Mai Tuyết ở một bên khom lưng dặn dò cô ta: "Chuyện ngày hôm nay cô không được nói với người khác! Nếu không, tôi sẽ để cho cô cởi truồng không có cả quần lót mà mặc đi trên đường!"



Hồng Mân sao lại có thể không đáp ứng? Không ngừng gật đầu: "Tôi nhất định sẽ không nói!"



Mai Tuyết vung tay lên, nói cô ta mau rời đi. Hồng Mân lau nước mắt, liền chạy đi.



Lúc này, điện thoại di động của Du Du vang lên, là Kha Triết Nam gọi tới.



Kha Triết Nam nói cho cô biết: " Du Du, bên tớ đã ok rồi. Con gái NyNy của Giang Tâm Di đã lên xe thuộc hạ của tớ!"