Chồng Trước Có Độc

Chương 68 :

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Bạch Ngôn Sơ và Mary vội vàng chạy về phía cửa say của quán bar, để lại mấy tên đó ở phía sau.



Ra khỏi cửa sau, là ngõ hẻm chật hẹp. Mary vừa điênđanlqqqddsđ chạy vừa móc ra từ trong túi xách màu vàng khẩu súng lục nhỏ, kêu lên: "Ngôn Sơ, cậu chạy lên đầu phố trước đi! Nơi này giao cho tôi!"



Bạch Ngôn Sơ thở hổn hển, liền lập tức chạy như bay ra khỏi đầu ngõ.



Mà phía sau lưng anh truyền đến tiếng súng của Mary.



Nhưng, anh vừa định rẽ bên phải đầu phố thì lập tức bị bốn, năm tên đàn ông chặn lại, vừa nhìn thấy anh liền hét lên: "Là Bạch Ngôn Sơ! Đi!" Sau đó, lấy từng con dao ra.



Dưới ánh trăng, con dao càng bộc phát vẻ yêu dã đến kì lạ. Hơi thở dữ dội tràn đầy chết chóc tràn ngập bốn phía.



Bạch Ngôn Sơ không chậm trễ chút nào, xoay người nhảy vào một con hẻm nhỏ khác.



=== ====== ===



Du Du ngồi trên ghế sa lon, cầm điều khiển TV lên nhấn nút. Là bộ phim truyền hình Hàn Quốc đang chiếu đến cảnh nam nữ chính cãi nhau.



"Em không tin anh! Vậy coi như xong!" Vai nam chính rất là kích động, sau đó sập cửa đi.



Chỉ còn lại nữ chính ngồi dưới đất khóc rống.



Trong lòng Du Du đột nhiên dâng lên cảm giác hốt hoảng rất mãnh liệt.



Lúc này Bạch Ngôn Sơ đang làm gì?



Tối hôm qua lúc ở hành lang bệnh viện anh đã nói "Có một số việc, anh sẽ đi làm", ý là như thế nào?



Anh sẽ đi tìm Giang Tâm Di? Sau khi tìm được rồi thì sao?



Chẳng lẽ anh sẽ giết cô ta?



Trong lòng càng ngày càng loạn, liền đưa tay cầm điện thoại di động lên, tìm đến một sôa.



Cô chỉ muốn hỏi anh bây giờ đang làm gì mà thôi.



Bên kia không bắt máy. Trong lòng cô run lên, tiếp tục nhấn gọi, nhưng hai phút tiếp theo vẫn như vậy.



Xảy ra chuyện gì chứ?



Lần đầu tiên Bạch Ngôn Sơ không nhận điện thoại. Dù là thời điểm lúc hai người bọn họ chưa ly hôn, anh cũng chưa từng như vậy.



Mà trên TV bắt đầu chiếu đến tin tức.
Chỉ trách, anh vì công ty của gia tộc mà lựa chọn cưới cô.



Chỉ trách, giữa bọn họ, chưa bao giờ có thể mở rộng nội tâm mà yêu thương nhau một ngày.



Giữa bọn họ, có lẽ luôn còn thiếu một chút. Thế nhưng một chút này, cũng đủ để cho bọn họ lỡ mất nhau.



Đi tới trước giường bệnh thì Bạch Ngôn Sơ hỏi cô: "Du Du, là Lâm Như Nguyệt sao? Bà ấy nói gì?" Trong giọng nói có chút nghi ngờ.



Bạch Ngôn Sơ là người khôn khéo, sao có thể không tưởng tượng được một số việc xảy ra?



Du Du cười nhạt nói: "Không có việc gì, anh nghỉ ngơi đi! Tôi đi một lúc rồi sẽ trở lại."



Đang lúc cô xoay người rời đi, Bạch Ngôn Sơ lại đột nhiên gọi cô lại: "Du Du."



Cô đứng lại, nghe được anh nói một cách sâu sắc: "Gả cho anh đi!"



Du Du chịu đựng ánh mắt nóng bỏng đó, nói một câu: "Tôi sẽ quay trở về." Rồi rời khỏi phòng bệnh, bước nhanh về phía cửa của bệnh viện.



Cô và anh cần phải làm một cái kết.



Chỉ là, cô không muốn làm tổn thương đến người phụ nữ vô tội. Cô muốn đi cầu xin Lâm Như Nguyệt thả Chu Tuyết Phi ra.



=== ====== ======



Trong một căn nhà nhỏ ở thôn Kim Quế nằm ở ngoại ô phía tây Thanh Thủy, Du Du gặp được Niên thúc cùng với mấy người đàn ông khác.



Mà Lâm Như Nguyệt ngại ở lại nơi bẩn thỉu này, đi về trước. Còn lại Niên thúc và mấy người đàn ông đứng canh gác.



Du Du vội vàng hỏi Niên thúc: "Niên thúc, mẹ của Bạch Ngôn Sơ đang ở đâu?"



Niên thúc nhẹ nhàng nhìn cô, nhỏ điênđanlqqqddsđ giọng nói: "Trong phòng ngủ ở lầu hai." Lại hỏi thêm một câu, "Du Du, Bạch Ngôn Sơ đâu? Cháu nói với cậu ta chưa?"



"Anh ta bị người khác truy sát, hiện tại đang nằm viện."



"A, là ai làm?"



"Là người của  ‘Đông Hưng’. Nói chính xác hơn, là Giang Tâm Di."



"Giang Tâm Di phái người đi truy sát Bạch Ngôn Sơ?" Niên thúc nghe lời này giống như phát hiện được một vùng đất mới ngoài ý muốn.



Du Du kết thúc đề tài này: "Niên thúc, tôi đi lên xem bà ấy." Sau đó liền đi lên lầu.