Chồng Trước Có Độc

Chương 69 :

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Editor: Nam cung Nguyệt



Trên lầu hai, Du Du thấy Chu Tuyết Phi nằm ở trên chiếc giường gỗ nhỏ. Có lẽ là do mới từ bệnh viện ra ngoài, sắc mặt của Chu Tuyết Phi trông thật chán nản, ngay cả đôi môi cũng trắng bệch.



Thân thể của người phụ nữ này từ trước đến nay cũng rất yếu, lại trải qua cái ngày kinh sợ đó, không chịu nổi cũng là bình thường.



Nghĩ tới đây, Du Du cảm thấy có một chút áy náy.



Trên chiếc bàn cạnh mép giường để một chai nước lọc cùng một cái túi đựng bánh mì, đoán chừng là chuẩn bị cho Chu Tuyết Phi ăn uống.



Có lẽ là nghe được tiếng động, Chu Tuyết Phi vốn đang ngủ lại mở mắt ra, thấy Du Du đứng ở bên giường, ngồi dậy, kinh ngạc hỏi: "Du Du, con đến rồi?"duyienbjdflion



Du Du gật đầu một cái, miễn cưỡng cười cười, sau đó ngồi xuống nói: "Thật xin lỗi, đã khiến bác chịu khổ."



Chu Tuyết Phi lại nhu hòa cười một tiếng: "Bác hiểu rõ chuyện này không có quan hệ gì với con. Bọn họ cũng là nóng nảy mới đưa ta tới đây." Sau đó lại kéo tay Du Du, thở dài: "Du Du, con gầy đi rồi."



Du Du cảm giác trong lòng chua xót. Người phụ nữ này thật sự rất tốt bụng, chính mình bị ép buộc vẫn quan tâm người khác như vậy.



"Bác gái, ngày đó là con đã làm bác sợ. Thật xin lỗi! Nếu không phải do con, bác sẽ không phải nằm viện."duyienbjdflion



Nếu như bác ấy không ở trong bệnh viện, như vậy thì Niên thúc cũng sẽ không dễ dàng mang bác ấy tới nơi hoang vắng này để phải chịu lạnh chịu đói như vậy.



"Du Du, đừng nói như vậy. A Sơ nhất định là đã chọc giận con, con còn lâu mới nguyện ý cùng nó tái hôn đấy! Con đừng giận nó nữa được không, nó không phải cố ý." Chu Tuyết Phi tiếp tục dịu dàng nói.



Hốc mắt Du Du đã ươn ướt: "Bác gái, thật ra thì con đã không còn giận anh ấy từ lâu rồi."duyienbjdflion



"Du Du, có một số việc bác nên nói cho con. Khụ khụ......" Chu Tuyết Phi đang muốn nói, lại ho khan mấy tiếng. Du Du vội vàng cầm chai nước lên, mở nắp, đưa cho Chu Tuyết Phi uống.



Chu Tuyết Phi uống một hớp nước, nói tiếp:  Du Du, con có biết tại sao A Sơ vẫn bảo vệ Giang Tâm Di cùng con gái của cô ta không?"duyienbjdflion



Trong lòng Du Du chấn động.



Đây chính là vấn đề mà cô muốn biết. Bạch Ngôn Sơ vẫn không hạ được quyết tâm đối với Giang Tâm Di, tìm mọi cách dung túng, cuối cùng tạo thành hậu quả xấu. Nhưng, rốt cuộc nguyên nhân gì khiến anh làm như vậy?



"Lúc trước Giang Tâm Di đã cứu bác! Khi đó, cô ta còn là bạn gái của A Sơ. Nhưng, ngay từ đầu bác đã không đồng ý mối quan hệ của hai đứa chúng nó. Lần đó bác  ở trong nhà bị phát bệnh hen, đúng lúc Giang Tâm Di tới nhà bác tặng đồ, phát hiện bác thở gấp, cõng bác đi tới phòng khám Trung y ở đối diện. Sau lần đó, bác liền đồng ý cho chúng nó lui tới. Nhưng không lâu sau bọn nó chia tay, nói là bởi vì Tâm Di yêu thiếu gia nhà giàu."
Ngày sáu tháng năm, là ngày đời trước cô ngã chết. Chuyện này cô chưa bao giờ tiết lộ cho người ngoài, nhưng lại chợt bị nhắc tới trong mộng, không khỏi làm cô hoảng sợ.



Mắt của Đường Hạc Lễ từ từ mở ra, chậm rãi nhìn về phía cô. Khi ánh mắt chạm vào trên mặt của con gái thì khóe miệng của ông đột nhiên có chút co rúm lại.



Du Du đi qua, thân thiết hỏi: "Cha, Cha đã tỉnh rồi sao? Có phải cha muốn nói chuyện hay không?"duyienbjdflion



Trong ánh mắt đều là tha thiết chờ đợi. Cô rất hy vọng, cha có thể nói một câu đầy đủ với cô.



"A...... Du Du...... Du Du......" Đường Hạc Lễ cố hết sức nói ra mấy chữ.



Cha kêu tên mình! Đây là lần đầu tiên cha kêu tên mình kể từ khi cha nằm viện gần một tháng tới nay. Trong mắt Du Du đau nhói, nước mắt chảy xuống.



Không nhịn được đưa tay nắm chặt lấy bàn tay có chút lành lạnh của ông, đứng lên: "Cha, cha kêu con sao?"



"Ơ, ưm, Du......" Đường Hạc Lễ nhìn con gái, lần nữa khó khăn nói ra mấy chữ. Nói xong mấy chữ này, miệng của ông vẫn mở ra, vài giây sau mới khép lại.



Ông đã có thể nói rõ ràng các từ ngữ rồi. Mặc dù chỉ có thể nói một hai lần, nhưng lại đã chứng minh ông đã có chuyển biến tốt.



Du Du vui mừng, gối đầu ở trước ngực ông.



=== ====== ====== ===



Hải Cảng vào đêm im ắng, ánh đèn ở cảng lại giống như ánh mắt sắc bén, cực kỳ sáng ngời ở trong bóng tối.



Trên mặt biển có một chiếc du thuyền nhỏ màu trắng. Trên du thuyền, Bạch Ngôn Sơ cùng Mary cầm ly rượu ngồi.



Mary khẽ nhìn anh một cái, khuyên nhủ: "Không phục phải không? Không có việc gì, tôi đã cho người chuẩn bị cho tiện nữ đó. Tối mai cậu chờ xem kịch vui đi!"



Bạch Ngôn Sơ đặt ly rượu xuống, lạnh lùng nói: "Vậy làm phiền  chị Mary."



"Sẽ thành công thôi. Lục Phi thích nhất chính là mặt mũi, nếu sự kiện kia xảy ra, Giang Tâm Di nhất định sẽ phải chết."



Lúc này, một người đàn ông có vóc dáng cường tráng đi ra từ bên trong khoang du thuyền. Đầu trọc, da thịt màu đồng, một đôi mắt khỏe mạnh có hồn. Dĩ nhiên, làm người khác chú ý nhất vẫn là vết dao bên má trái của hắn.