Chồng Yêu Là Quỷ
Chương 45 : Bậc thầy điêu khắc
Ngày đăng: 17:00 19/04/20
“Làm sao để thu nhận anh?” Tôi nghe mà không hiểu Đường Dũng có ý gì.
“Cưới anh, cho anh làm chồng em, không phải là nhận anh... Au ui!”
Anh ta nói được một nửa, Tô Mộc đột nhiên đấm cho anh ta một cái không kịp phòng bị, khiến vành mắt anh ta chợt tím bầm lên.
Diệu Diệu thấy chủ nhân bị thương, lập tức nhe răng gầm gừ với Tô Mộc, trông vô cùng hung ác, chỉ là đợi đến khi Tô Mộc nhìn về phía thằng bé, Diệu Diệu lại rụt cổ lại, chợt thu lại vẻ gầm gừ, còn cố ép ra một nụ cười.
Cái vẻ giận mà không dám nói đó, quả thực đáng yêu chết đi được!
Tôi cười khoát khoát tay, khuyên giải: “Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, việc chính bây giờ là biến đứa bé kia thành tiểu quỷ đã.”
Ai dè Đường Dũng lại hếch mặt lên, không vui nói, “Các người tới tìm tôi giúp, không cung phụng tôi thì thôi, còn dám đánh tôi, hôm nay nếu lão ma già này không xin lỗi tôi thì tiểu quỷ này tôi sẽ không luyện đâu!”
“Anh không luyện thì tôi sẽ quăng anh cho tiểu quỷ cắn nuốt hết.” Tô Mộc cười lạnh lùng, lên tiếng uy hiếp.
“Được rồi được rồi, hai người đừng ồn ào nữa, tôi xin lỗi anh thay anh ấy được chưa, xin lỗi, Tô Mộc không nên đánh anh, lần này người mời anh tới giúp là tôi.” Tôi đau cả đầu, vội vàng hoà giải.
Nhưng Đường Dũng căn bản không phản ứng với tôi, chỉ vào vành mắt tím bầm mà trừng mắt khiêu khích Tô Mộc.
Tôi gấp chết đi được, cứ tưởng bọn họ sẽ tiếp tục giằng co như vậy, ai dè Lục Nhĩ vẫn ngồi xổm trên vai tôi đột nhiên ra tay, lại tóm lấy Diệu Diệu, mở miệng ra cắn.
“Mẹ nó!” Đường Dũng mặc dù đang giằng co cùng Tô Mộc, nhưng vẫn chú ý tới động tĩnh bốn phía, thấy Diệu Diệu gặp nạn, lập tức xông tới.
Lục Nhĩ thấy Đường Dũng tiến lên, lập tức văng ra, trở lại trên vai tôi, đồng thời toét miệng cười to, dường như vừa rồi là cố ý hù dọa Diệu Diệu cho vui vậy.
“Hồn vía không đầy đủ, thì không thể luyện tiểu quỷ đúng không?” Thẩm Mai Chi nói.
Đường Dũng trực tiếp ha ha cười gằn, mắt lạnh nhìn Thẩm Mai Chi: “Bà nói xem, thằng bé này hồn vía còn lại của nó ở đâu, có phải bà nên giải thích với tôi một chút không?”
“Tôi không biết, cháu tôi vẫn luôn ở cạnh tôi, chẳng bao giờ rời đi, tôi vẫn dùng âm khí của chính mình để nuôi nó, hay là vì âm khí của tôi quá ít, không thể hoàn toàn đạt được yêu cầu của nó, nên nó sắp tiêu tan?” Thẩm Mai Chi nói rồi cau mày, dường như rất lo lắng cho tình hình cháu trai bà ta.
Ánh mắt Đường Dũng lại càng ngày càng trở nên nghiêm khắc, nói thẳng: “Hàm hồ! Bà cũng là một đời pháp sư, sao có thể không giữ được cả một con ma mới chứ, thành thật nói xem, có phải bà đã dùng thuật pháp gì, chuyển dời hồn vía của cháu bà đến nơi khác đúng không!”
“Không, tôi nếu có bản lĩnh ấy, thì còn phải đi xin cậu tới luyện nó thành tiểu quỷ sao...” Thẩm Mai Chi tỏ vẻ oan khuất, khi đang nói chuyện còn hàm chứa nước mắt.
Có điều nói đến thuật pháp, tôi lại nhớ tới phương pháp cướp xác kia, liền thử thăm dò nhắc nhở Thẩm Mai Chi: “Dì à, lúc trước không phải bà từng thử dùng cách cướp xác để hồi sinh cháu bà sao, có phải khi đó, hồn vía của cháu bà đã bị tách ra một ít rồi không...”
Không đợi tôi nói xong, Thẩm Mai Chi mới vừa rồi còn tỏ vẻ oan ức đã đột nhiên quay đầu nhìn tôi, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt hận không thể biến thành dao nhỏ tới đâm tôi!
Mà Đường Dũng cũng chợt hiểu ra, cả giận nói: “Cướp xác! Không ngờ trông bà thoạt nhìn thì trung thực mà lại độc ác như thế, lại dám dùng phương pháp cướp xác để hồi sinh cháu bà, bây giờ chuyện bà xin tôi luyện cháu bà thành tiểu quỷ là giả, chẳng qua là bà đang kéo dài thời gian, để cháu bà tranh thủ đi cướp xác, để nó mượn dùng cơ thể người khác rồi hồi sinh thành công!”
Thẩm Mai Chi lúc trước còn tỏ vẻ hai mắt đẫm lệ mông lung, dường như ủy thác tất cả hy vọng vào Đường Dũng, bây giờ bị Đường Dũng vạch trần, cũng chẳng buồn ngụy trang tiếp, lạnh lùng nói: “Phải thì thế nào? Tiểu quỷ làm sao có thể so với đứa cháu sống sờ sờ của tôi được? Cả đời bà già này trông cậy vào nó, cho dù tôi phải liều mạng, cũng muốn hồi sinh nó thành công, dù là một mạng đổi một mạng, già đây cũng chịu! Cậu đừng hòng muốn ngăn cản kế hoạch của tôi!”
Nói đoạn, bà ta đã cố sức xông về phía Đường Dũng, trong tay còn cầm một con dao găm sắc bén.
Tôi có chút giật mình, mặc dù là thầy phong thủy, có khả năng hô mưa gọi gió, khi chính thức tức giận, cũng sẽ dùng thứ đồ như dao găm.
Chỉ là bà ta quá coi thường Đường Dũng, cho dù có giận đùng đùng trước mặt Tô Mộc, Đường Dũng cũng có thể bình thản tỏ ra chuyện trò vui vẻ, tôi không biết cụ thể anh ta có thực lực gì, nhưng tôi tin tưởng, thực lực của anh ta tuyệt đối trên cơ Thẩm Mai Chi.