Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 55 : Bò cái mang thai

Ngày đăng: 17:00 19/04/20


“Tránh sang một bên, tôi tới tìm anh có việc, anh mặc quần áo vào đi.” Không muốn lại bị Đường Dũng đùa giỡn, tôi trực tiếp ngắt lời.



“Ngực to chính là việc cần bàn còn gì, còn có chuyện gì quan trọng hơn chuyện ngực của con gái chứ?” Đường Dũng thô thiển nói.



Nhưng tôi vẫn nghe được tiếng sột soạt phía sau, chắc là anh ta mặc quần áo vào rồi.



“Được rồi, hiếm khi em chủ động đến tìm anh như vậy, nói đi, lần này lại có chuyện gì?” Mặc quần áo xong, anh ta đi tới trước mặt tôi, cuối cùng cũng thu lại điệu bộ đùa cợt.



“Trịnh Lâm đói rồi, tôi phải làm gì đây?”



“Đút cho nó ăn.”



Đường Dũng nói, nói xong dường như đột nhiên anh ta nhớ ra điều gì, xoay người lục tìm trong túi, sau một hồi tìm kiếm, anh ta đưa cho tôi một chiếc hộp làm bằng ngọc, nói: “Tuy Trịnh Lâm tu luyện xong sẽ thành ác quỷ, nhưng cơ thể nó quá yếu, tùy tiện ăn đồ ăn ở cõi dương sẽ bị đả thương, cho nên phải phối hợp với việc đốt hương phủ âm này, chỉ cần thắp hương để phủ âm lúc ăn cơm, sau đó cho khói xông qua thức ăn của Trịnh Lâm là được, có điều cần phải chú ý, thức ăn đã bị hương phủ âm xông qua cô tuyệt đối không được ăn.”



Tôi gật đầu, cảm ơn Đường Dũng, nhận chiếc hộp xong định rời đi luôn.



Ai ngờ Đường Dũng lại không buông tay đưa chiếc hộp cho tôi, giật chiếc hộp về, nhìn tôi với vẻ không hài lòng: “Dương Dương, em thật sự xem anh như người ngoài thế sao, cũng chỉ là một hộp hương phủ âm thôi mà, cần gì phải cảm ơn, đợi sau này hai ta kết hôn, mọi thứ của anh đều là của em... “



Thấy anh ta lại bắt đầu lên cơn, tôi vội vàng đoạt lấy chiếc hộp rồi đi ra ngoài, khi đi gần đến cửa, Diệu Diệu lặng lẽ kéo tay tôi nói: “Chị ơi, chị biết vì sao đại ca lại luyện Trịnh Lâm thành tiểu quỷ của chị không? Chính vì để có cơ hội tiếp xúc với chị nhiều hơn, đại ca em có lòng như thế, chị cũng nên suy nghĩ cho anh ấy một chút.”



“Luyện Trịnh Lâm thành tiểu quỷ của chị thì liên quan gì đến việc tiếp cận chị?” Tôi không kiềm chế được mà dừng bước, hỏi Diệu Diệu.



Diệu Diệu với dáng vẻ của một tiểu tinh linh, nhìn tôi mỉm cười sâu xa, nói: “Chị biết cách nuôi tiểu quỷ không? Chị có kinh nghiệm nuôi tiểu quỷ không? Không biết những thứ này, chị chỉ có thể hỏi đại ca em, cơ hội tiếp xúc lại nhiều hơn, sớm muộn chị cũng sẽ yêu đại ca, em tin chuyện này sẽ xảy ra.”



Nói xong khuôn mặt Diệu Diệu toát lên vẻ hãnh diện, nói thêm: “Dù sao các chị trước đây đều vì thế mà yêu đại ca.”



“Diệu Diệu!”



Không để Diệu Diệu nói hết, Đường Dũng như bị giẫm phải đuôi, lấy tay bịt chặt miệng Diệu Diệu lại.



Tôi bật cười, thì ra Đường Dũng đưa Trịnh Lâm cho tôi là có ý này, nhưng anh ta không biết tôi sắp phải đi rồi, bị Tô Thịnh nhốt lại, đến một nơi không ai có thể tìm thấy tôi...
“Lúc đó bố tôi mới ý thức được đã xảy ra chuyện, đi khắp nơi tìm đại sư hóa giải, sau lại tìm được bố của ông chủ Tô. “



Trần Á Lan nói.



“Sau đó thì sao, chuyện này có liên quan gì đến tiểu quỷ tôi đang nuôi?” Tôi hỏi.



“Cô cứ bình tĩnh, nghe tôi kể rõ cho, bố của ông chủ Tô rất có bản lĩnh, chỉ liếc mắt nhìn bố tôi một cái, cũng biết nhà tôi sắp xảy ra chuyện, còn biết mẹ tôi sắp sinh, ông ấy chỉ nói một câu với bố tôi, đó là cả nhà tôi đã bị người ta phù phép rồi.”



Tôi kinh hãi: “Phù phép? Là phù thủy người Thái Lan làm sao?”



Trần Á Lan liếc mắt nhìn tôi, gật đầu nói: “Là phù phép mẹ con, tính theo thời gian bò mẹ mang thai, vừa đúng thời gian mẹ tôi mang thai, cho nên dường như mẹ tôi và bò cái đã thiết lập mối quan hệ nào đó, sau khi bố tôi giết bò cái, mẹ tôi đã không bình thường rồi, buổi tối thường đứng ngủ, chốc chốc lại cất tiếng như tiếng bò kêu, hơn nữa không hề ăn cơm, chỉ ăn cỏ xanh, cuối cùng sau một tuần, một đêm bố tôi nằm mơ giết bò, đã giết chết mẹ tôi, còn bố tôi sau khi tỉnh lại, không chịu nổi đả kích lớn này, cũng tự sát.”



“Sau đó tăng nhân Thái Lan đưa bò đến nhà tôi ngày đó đào xác lên, muốn khoét tôi ra khỏi bụng mẹ, đúng lúc này ông cụ Tô chạy tới đã cứu tôi, mới có tôi của ngày hôm nay.”



Đợi bà ta nói xong, đột nhiên tôi nhớ lại Tô Mộc từng nhắc đến một từ.



Thiên thai.



Khi anh giới thiệu cấp bậc vật quỷ với tôi đã từng nhắc đến thiên thai, chính là đợi đứa bé trong cơ thể người mẹ được đủ chín tháng, sau khi đã có thể độc lập, tự chủ sinh mệnh.



Thông thường một đứa trẻ 9 tháng tuổi khi sinh ra, cũng đều có thể sống, chỉ là hơi sinh non một chút.



Mà theo huyền học, lúc này em bé đã có thiên hồn, đầy đủ cả tam hồn, nếu chết trước khi sinh, sinh khí sẽ ở mức mạnh nhất, biết che đi hơi thở chết chóc trên người, từ đó giữ lại thiên hồn, hình thành vật quỷ đầy đủ tam hồn!



Tên là thiên thai.



Cũng vì có thiên hồn, nên dù thiên thai là vật quỷ, nhưng nó vẫn có thể lớn lên một cách bình thường, sống như một con người bình thường, không sợ ánh mặt trời và mưa gió sấm chớp, lực sát thương cực lớn, đó là lựa chọn tốt nhất để luyện tiểu quỷ!



Chính vì muốn đoạt được thiên thai, tăng nhân Thái Lan đã dày công thiết kế một cái bẫy như vậy, lợi dụng sự giống nhau giữa chu kỳ mang thai của mẹ Trần Á Lan và bò cái để ra tay với nhà bà, thật là ác độc!