Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 54 : Rời khỏi tô mộc

Ngày đăng: 17:00 19/04/20


“Ừm...” Tôi gật đầu, sau đó thấy độc của Đường Dũng đã được rắn đen giải trừ hết, liền gọi Tô Mộc về nhà.



Bởi vì mối quan hệ với Lâm Yến Nhi, trên đường về nhà Tô Mộc đều im lặng, Đường Dũng do bị thương đến giờ vẫn chưa tỉnh nên cả xe đều chìm trong yên lặng.



Khi xe sắp về đến nội thành, tiếng chuông điện thoại ầm ĩ phá vỡ không gian tĩnh lặng trong xe.



“Alo?” Tôi giận dữ nhận điện thoại nói.



Bây giờ là năm giờ hơn sáng, hơn nữa người gọi đến lại là người lạ, tôi không nén nổi chút khó chịu trong lòng.



“Xin hỏi có phải Lộc Dương không ạ? Tôi là bạn của Vy Vy, hai người mau đến bệnh viện đi, không thấy Vy Vy đâu rồi!” Giọng nói ở đầu dây bên kia rất lo lắng, là một người phụ nữ.



“Vy Vy là ai?” Tôi nén giận hỏi.



Có điều tôi lập tức nhớ lại, Vy Vy chính là tên cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ kia, chỉ là chân cô ta vừa mới làm phẫu thuật, đầu cũng bị thương không nhẹ, trời lại tối thế này, sao lại không thấy cô ta được?



Chuyện này liên quan đến 35 triệu của tôi nên tôi liền vội vã hỏi người phụ nữ đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.



“Sau khi hai người đi, tôi vẫn luôn ở bên Vy Vy, cũng không dám chợp mắt phút nào, cô ấy luôn ngủ rất ngon, không có biểu hiện khác thường nào cả, chỉ là tôi thức đến nửa đêm quả thực không chịu nổi nữa, mới chợp mắt một lát, nào ngờ tỉnh lại đã không thấy Vy Vy đâu rồi, đồ đạc của cô ấy vẫn ở đây, thậm chí quần áo còn chưa thay, mặc quần áo bệnh nhân chạy đi đâu mất rồi, hiện tại chúng tôi đã tìm khắp cái bệnh viện này một lượt rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng cô ấy.”



“Cô ấy không bỏ chạy vì muốn xù tiền đấy chứ?” Tôi chau mày nói.



Người phụ nữ kia nghe thấy lập tức nổi nóng, nói: “Không đâu, nhà Vy Vy rất có tiền, không thể trốn chạy vì thiếu nợ được, hơn nữa thuốc tê của cô ấy vừa hết, chân lại vừa phẫu thuật xong không thể đi lại được, bản thân cô ấy không thể đi đâu được đâu, nhất định bị người ta đưa đi rồi, hiện tại tôi đã báo cảnh sát, hai người cũng qua đây đi, cảnh sát muốn tìm hai người để tìm hiểu thêm tình hình.”



Thật không ngờ cảnh sát lại tìm chúng tôi, nếu không phải cảnh sát, bây giờ người mất tích rồi, cũng không một ai thông báo đến chúng tôi một lời hả?



Một cảm giác không vui dâng lên trong lòng tôi, lạnh lùng nói biết rồi, nói xong liền dập máy.



Đương nhiên Tô Mộc cũng nghe thấy nội dung cuộc điện thoại, đợi tôi cúp máy xong, bèn nói để tôi cùng đám Diệu Diệu trở về nghỉ ngơi, chuyện ở bệnh viện để anh ta giải quyết là được rồi.


Tô Thịnh có được sự bảo đảm của tôi, lại liên tục xin lỗi tôi, cuối cùng ông ta hỏi tôi còn muốn dặn dò gì nữa không, nếu không còn chuyện gì nữa, một giờ sau ông ta sẽ cho xe đến đón tôi.



Trong lòng tôi lại kinh ngạc, dù đã quyết tâm rời đi, nhưng tôi không ngờ Tô Thịnh lại sốt ruột đến vậy, một giờ sau đã phải đi rồi, đến cả thời gian gặp mặt Tô Mộc lần cuối cũng không kịp nữa.



Lòng tôi chua xót vô cùng, tựa như máu bị kìm nén trong tim không tài nào chảy đi được vậy, nghẹn đắng đến mức khó chịu vô cùng.



Nhưng rất nhanh tôi đã lấy lại trạng thái bình thường, nếu đã phải đi, vậy cần gì phải quan tâm sớm hay muộn, dù có thể nhìn anh nhiều hơn một cái thì có thể làm gì được nữa đâu?



Dù có nhìn thế nào, đều không bao giờ là đủ cả.



Sau khi nghĩ thông, tôi lau sạch nước mắt rồi gật đầu, hẹn Tô Thịnh một giờ sau sẽ đợi ông ở cửa, sau đó liền cất bước vào phòng Đường Dũng.



Trước khi vào phòng, tôi tự kiểm tra lại mình trước ánh sáng phản chiếu trên thủy tinh, sau khi chắc chắn trên mặt không còn nước mắt mới đẩy cửa vào.



Vừa bước vào, một bóng dáng màu đen nhỏ nhắn nhào về phía tôi, ôm chặt lấy tôi, bản tay nhỏ bé bay nhanh về phía ngực tôi, nói: “Chị sân bay, cả sáng không gặp, đại ca kêu em kiểm tra một chút xem chị có dậy thì lại không.”



“Diệu Diệu!” Tôi kinh hãi kêu lên, hai tay nhanh chóng chắn trước ngực.



Có điều bị Diệu Diệu giở trò như vậy, tâm trạng bi thương lúc trước của tôi chợt tiêu tan không ít.



“Đừng đổ những thứ không sạch sẽ lên người anh, anh bảo em kiểm tra cô ấy bao giờ? Cô ấy từng này tuổi rồi, sớm đã qua thời gian dậy thì lần thứ hai rồi chứ, thường thì con gái dậy thì lần thứ hai sẽ vào khoảng mười ba đến mười tám tuổi, cô ấy đã hai mươi tuổi rồi, lép là cái chắc rồi.”



Đường Dũng đang cởi trần bôi thuốc mỡ màu xanh lên người, mỗi lần tiếp xúc với vết thương, anh ta đều đau đến mức nhe răng há miệng, dù vậy, cái miệng anh ta vẫn không biết tích chút công đức, dìm tôi dã man như vậy.



“Tôi lép thì sao, liên quan quái gì đến anh, sau này anh cũng chẳng phải chồng tôi!” Tôi tức giận nói, vừa thở phì phò vừa xoay người đi không nhìn anh ta.



Qua thời gian dậy thì thứ hai thì có sao, lớn muộn không được chắc!



“Ha ha, sao em biết sau này anh sẽ không trở thành chồng em? Dương Dương em yên tâm đi, dù em có lép anh cũng không chê em đâu, bởi vì anh có một tài nghệ tuyện vời do tổ tiên truyền lại, thần công làm ngực to! Chỉ cần anh giúp em xoa bóp một chút, vòng ngực của em nhất định sẽ tăng lên rất nhanh, muốn phanh cũng không phanh lại được.” Đường Dũng háo sắc nói.