Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 108 : Sinh cho tôi đứa bé

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


Bên trong biệt thự trang viên Đoàn gia, Bùi Dịch đem Tô Thi Thi cùng bà nội đưa đến bên trong, ăn xong cơm chiều liền viện cớ đi thư phòng.



Trong phòng khách chỉ còn lại có Tô Thi Thi cùng Phương Ngọc Hoa hai người.



“Bà nội... Cái kia... Anh ấy...”



Tô Thi Thi khuôn mặt nhỏ nhắn đều nhanh mặt nhăn thành cây quýt, không biết nên giải thích như thế nào.



Phương Ngọc Hoa thở dài, vỗ vỗ mu bàn tay cô nói: “Con không cần phải nói, bà nội kỳ thật sớm liền biết.”



Tô Thi Thi cả kinh: “Hẳn không là lần đó tại bệnh viện người liền phát hiện thôi? Hành động của con có phải hay không quá kém rồi hả?”



“Là bà đối Tiểu Dịch có phần ấn tượng.” Phương Ngọc Hoa nói.



Ngay từ đầu bà cũng không có nhận ra Bùi Dịch, cho rằng thật là anh em kết nghĩa của cháu gái mình, mà còn nghe nói cậu ta thích đàn ông.



Nhưng là sau này, lúc bà ở Dương thành cùng bà ngoại Tô Thi Thi nhắc đến chuyện này, hai người trong lúc vô ý nói đến con riêng của Đoàn Kế Hùng Bùi Dịch, Phương Ngọc hoa mới hồi tưởng lại.



“Nói như vậy, bà từ đầu đã biết kỳ thật con vẫn sống ở trong trang viên?”



Tô Thi Thi ảo não không thôi, trước giờ cô lại vẫn nói dối bà, nói chính mình là tìm phòng trọ ở, không nghĩ tới bà nội cô đã sớm biết.



“Phải, việc này đều đã qua đi cũng không cần nhắc lại.” Phương Ngọc Hoa yêu thương vuốt ve tóc Tô Thi Thi, trong giọng nói đều là đau lòng, “Cho con chịu ủy khuất rồi.”



“Không có, bà nội mới ủy khuất rồi.”



Tô Thi Thi thanh âm đột nhiên có chút nghẹn ngào trở lại “Đều là con làm hại bà nội bị bọn họ uy hiếp.”



“Ài, chỉ cần con không có việc gì liền tốt. Bà nội đã sống cả một đời rồi, rất nhiều chuyện đều đã xem nhẹ. Mà còn, bọn họ cũng sẽ thật sự không đi gây khó dễ cho một bà già đâu.”



“Cũng không thể nói vậy được!” Tô Thi Thi sắc mặt trầm xuống. Cô thừa biết cái tính tình của người ông nội kia, chưa có chuyện đê tiện gì làm không được?



“Thi Thi, bà nội nghĩ rồi, nếu không chúng ta vẫn lại là rời khỏi nơi này đi? Liền tìm một một chỗ yên tĩnh thanh thản sống qua ngày. Con nếu là không nghĩ muốn rời khỏi Bắc Kinh, chúng ta tìm một chỗ tránh xa Đoàn gia một chút, có được hay không?”



Phương Ngọc Hoa nói xong, trong thanh âm hơn một tia phiền muộn: “Năm năm qua, chúng ta sống thật bình yên.”



“Mà hiện tại, con vừa trở về Đoàn gia liền liên tiếp gặp chuyện không may, bà nội thật sự lo lắng có một ngày con thật sự sẽ xảy ra cái gì sự... Ngày nào đó bà về dưới cửu tuyền, sẽ không còn mặt mũi nào đi gặp mẹ con.”



“Bà nội... Người đừung như thế nói. Con...” Tô Thi Thi nhìn đến trong mắt bà nội đầy vẻ lo lắng, vốn dĩ đang rất kiên định tâm bỗng nhiên có chút dao động rồi.



Cô ở lại nơi này khiến cho người khác không vui, đúng là chính cô thật sự hạnh phúc sao sao?
Cùng trở lại phòng ngủ, Bùi Dịch nhàn nhạt nhìn Tô Thi Thi, ngữ khí có chút không vui: “EM vừa rồi tựa hồ rất muốn ở lại?”



Tô Thi Thi nhíu mày:“Anh nếu là nguyện ý cũng có thể ở lại, tôi cho phép anh ngủ dưới đất.”



“Cô bé, em ngứa mình rồi đúng không?”



Bùi Dịch ánh mắt chớp lóe, cô gái nhỏ này lúc trước lại vẫn biểu hiện cực kỳ ủy khuất, vậy mà lúc này lại sinh sinh khí dồi dào rồi đúng không?



“Tôi sai lầm rồi, anh nói cho tôi biết trước đi, chuyện này tới cùng là sao vậy?”



Tô Thi Thi vội vàng nói sang chuyện khác: “Trước tôi cùng bà nội và bà ngoại ở trong điện thoại nói chuyện đã có cảm giác kỳ quái, có phải hay không khi đó đã xảy ra chuyện?”



Bùi Dịch sắc mặt trầm xuống, gật gật đầu: “Đoàn Ngọc Lộ lấy lòng bạn gái của anh họ em, để cho cô ta âm thầm uy hiếp bà nội cùng bà ngoại em, để cho các bà ấy ép em phải rời khỏi nơi này.”



“Cái gì?”



Tô Thi Thi nghĩ tới 1000 loại khả năng, nhưng là tuyệt đối không nghĩ tới vấn đề ra tại bạn gái của anh họ mình.



Cô sốt ruột hỏi han: “Như vậy anh họ tôi sao rồi? Anh ấy hiện tại thế nào? Còn có bà ngoại tôi...”



“Cô gái này! Đừng cho tôi từ trong miệng em nghe được cái tên của người đàn ông khác!” Bùi Dịch mặt trầm xuống, khó chịu nói.



Tô Thi Thi hết chỗ nói rồi, đều đã lúc này anh còn có thể ghen?



“Anh thử bị bạn gái của mình phản bội, đi đối phó với người nhà mình xem, tâm trạng sẽ thế nào?” Tô Thi Thi trừng anh.



Bùi Dịch mâu sắc trầm trầm, vươn tay ôm lấy lấy, giữ chặt Tô Thi Thi, kéo cô vào trong lòng: “Thực xin lỗi, lần này là tôi lơ là.”



Tô Thi Thi thân thể cứng đờ, hốc mắt đột nhiên có chút nóng lên, ấm giọng nói: “Anh sao lại giải thích với tôi làm gì? Nếu không có anh, bọn họ không chừng còn muốn tìm nhiều cách khác hành hạ tôi cùng bà nội.”



Bùi Dịch nâng cằm của cô lên, ánh mắt nóng rực lên: “Cho nên em muốn báo đáp tôihay không?”



Tô Thi Thi khóe mắt giựt giựt, có dự cảm không tốt.



Quả nhiên, Bùi Dịch khom lưng ôm lấy cô, ném cô đến trên giường, sau đó cả người đè ép lên.



“Sinh cho tôi một đứa con đi.”



Ko định đăng thêm. Mà thôi thả thính cho mn mất ngủ