Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 119 : Điên rồi! Thật sự điên rồi

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


“Anh hẳn không là muốn đánh bom Đoàn thị đi?” Tô Thi Thi giống như thấy quái vật một dạng nhìn Bùi Dịch.



Cô tuy cũng rất hận Đoàn gia, hận không thể làm cho Đoàn thị đóng cửa, nhưng làm như thế này là trái pháp luật không phải sao?



Mà còn Đoàn thị bên trong có nhiều công nhân như vậy, nếu lỡ quậy đến chết người, tội kia còn nặng hơn.



“Cái kia, nếu Đoàn thị đột nhiên đóng cửa, như vậy bên trong có hơn một ngàn công nhân sẽ thất nghiệp, như vậy đối bọn họ quá không công bằng rồi.”



Tô Thi Thi ruột gan rối loạn, chỉ nghĩ một lý do như vậy để biện hộ cho làng mình.



Bùi Dịch sửng sốt một phen, nhìn trong mắt cô đều là thương tiếc.



Cô gái nhỏ này, đến bây giờ vẫn còn đang suy nghĩ cho người khác.



Anh ôm lấy cô, thấp giọng nói: “Bên trong không ai. Nếu Đoàn thị thật sự đóng cửa, tôi sẽ gíup những công nhân này an bài công việc mới thật tốt, yên tâm.”



Tô Thi Thi không nói nên lời, trong lòng tràn ngập cảm động.



Anh luôn luôn đem mọi chuyện an bài thỏa đángđược như vậy.



“Muốn bắt đầu rồi.” Bùi Dịch ý bảo cô nhìn phía trước.



Không biết sao nữa, Tô Thi Thi vậy mà khẩn trương lên rất nhiều.



Người này thần thần bí bí tới cùng là muốn làm cái gì?



Chỉ thấy cách không tới 50 thước ở bên trong tòa nhà của Đoàn thị, công nhân có mang theo nón bảo hộ từ trên xuống dưới bận rộn, trong tầng trệt không biết đang đặt cái gì.



Nhưng là 2 phút sau, bọn họ tập thể hướng tới dưới lầu chạy đi, như là rút lui khỏi Cao ốc.



Không tới một hồi, bên trong Cao ốc đã không có một bóng người.



Đột nhiên, Tô Thi Thi cảm giác bên tai nóng lên, Bùi Dịch bưng kín lỗ tai của cô.



“Không phải chứ?”



Tô Thi Thi tâm đột nhiên nhảy một phen, chẳng lẽ thật sự muốn đánh bom toàn nhà đó?



Nhưng là cao ốc của Đoàn thị ít nhất cao ba mấy bốn mươi mét, một hai quả bom nổ tung như vậy, hẳn không làm sập được nó đâu!



Đang nghĩ ngợi, phía trước truyền đến một tiếng vang rất nhỏ, sau đó lại như là sấm rền nổ vang, âm thanh phát ra từ bên trong cao ốc bang bang tựa như thanh âm của pháo nổ.



Chỉ thấy vốn là một cao ốc bao phủ bởi lớp kính màu xanh đẹp đẽ, trong phút chốc xuất hiện rất nhiều vết rạn. Giống như là bên trong màn hình TV động tác từ từ được tua chậm, toàn bộ Cao ốc từ trên xuống dưới rạn nứt cả ra, trong khoảng khắc như lâu đài bằng cát, ầm ầm đổ xuống.



“Ầm ầm, rầm rầm...”



Có tiếng thủy tinh cùng đất đá rơi xuống đất, nghe giống như là cửa sổ kính bị đánh nát một dạng.
Nhưng là hiện tại - -



Đoàn Kế Hùng đi đến cửa sổ vừa thấy, liếc mắt một cái là trống không thoáng đãng, trước kia ánh mặt trời bị ngăn trở bởi cao ốc của Đoàn thị bây giờ đang chiếu thẳng vào mặt ông ta đến chói mắt.



“Sao lại như vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Công ty?”



Đoàn Kế Hùng xoa nhẹ mi mắt, không thể tin trừng mắt nhìn về phía trước.



Đây là gặp quỷ sao?



“Dưới kia... Phía dưới...”



Đoàn Hòa Dự sắc mặt trắng bệch, ngón tay run rẩy chỉ chỉ phía dưới.



Đoàn Kế Hùng đến cửa sổ nhìn xuống dưới, nhìn đến trên đất thủy tinh bột phấn cùng vật liệu bể tan tàn thành từng khối, ông ta chỉ cảm thấy trước mắt một trận choáng váng, thân thể mềm nhũng liền ngã xuống.



“Lão gia!”



Đoàn Hòa Dự vội vàng đỡ lấy ông ta, la lớn: “Bác sĩ! Y tá!”



Bên trong nhà xác, Tô Thi Thi bọn họ chính là đang đem bà ngoại tạm thời thu xếp ởn thỏa, liền nghe thư ký của Bùi Dịch đã đi tới, báo cáo tình huống mới.



“Trúng gió rồi hả?”



Tô Thi Thi nhíu mày, trong lòng nói không nên cái cảm xúc gì.



Thư ký Vương lập tức gật đầu: “Đoạn lão tiên sinh còn đang trong phòng cấp cứu, bất quá nghe bác sĩ nói chỉ là trúng gió rất nhẹ, nghỉ ngơi vài bữa nửa tháng thì không sao rồi.”



“A....”



Tô Thi Thi nhàn nhạt nói một tiếng, không có vui sướng khi người gặp họa, cũng không có đau lòng khi người thân bệnh tật.



Nếu ông ta mới như vậy đã chết đi, vậy có phải lợi cho ông ta quáhay không?



“Đi đem Đoàn tiên sinh cứu tỉnh, để cho ông ta đi chăm sóc cha mình.” Bùi Dịch lạnh giọng nói.



Để cho Đoàn Chấn Ba đi chăm sóc cha mình? Tô Thi Thi trong mắt hiện lên quét xuống hứng thú.



Vốn dĩ con trai đi chăm sóc cha mình là không gì bất bình thường, đúng là cô sao lại cảm thấy được Bùi Dịch làm như vậy có mục đích khác nha?



Cô đột nhiên phản ứng kịp, chỉ vào Bùi Dịch hỏi: “Cao ốc Đoàn thị bị nổ tung, cùng Đoàn Chấn Ba có quan hệ?”



Bùi Dịch hướng cô lộ ra một nụ cười tươi tắn, đưa tay vuốt vuốt ótc cô: “Thông minh.”



Nếu thiếu sự tham dự của Đoàn Chấn Ba, màn kịch này diễn lâu như vậy không phải giảm rất nhiều đặc sắc sao?