Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 130 : Tìm vợ trở về

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


Edit: @huongcyndi



Beta: @twinsyl



“Gâu! Gâu! Gâu!”



Rạng sáng, trên con phố buôn bán, tiếng chó sủa thi nhau vang lên, còn xen lẫn tiếng còi báo động.



Đại Cẩu tử và Tiểu Vịnh vừa nhìn thấy đèn xe cảnh sát, cả hai con chó đều hưng phấn, sủa điên lên. Túi thuốc ngậm trong miệng tha ra ngoài đều rơi hết xuống đất.



Tô Thi Thi lập tức xuống ngựa, kéo lông cổ Đại Cẩu tử, còn một tay dắt Tiểu Hắc lặng lẽ tránh sang một bên.



Chết tiệt, sao anh lại không xuống chứ?



Tô Thi Thi không ngừng liếc về chiếc xe bảo mẫu màu đen ở ven đường kia. Một chút động tĩnh Bùi Dịch cũng không có.



“Khống chế hiện trường, các đồng chí tiến hành lục soát!”



Có mười mấy cảnh sát từ trên xe đi xuống, như một làn khói chạy trong quán bar.



“Gấu!” Đại Cẩu tử thấy túi thuốc bị ném đi, liền muốn đi nhặt về.



Thật may là người huấn luyện chó đã huấn luyện bọn nó không được ăn đồ linh tinh, nếu không thì chắc bây giờ hai con chó đã điên rồi.



Tô Thi Thi vỗ mạnh vào đầu Đại cẩu tử một cái, nhỏ giọng nói: “Đừng nhặt, đến lát nữa sẽ bị bắt đấy.”



Nhưng mà phải nói rằng những cảnh sát này tới rất kịp thời, nhìn sắc mặt của ông chủ quán bar trắng bệch, đoán chắc lần này tiêu đời rồi.



Bán loại thuốc kia ở đây, bị bắt cũng đáng đời. Đáng tiếc là vừa rồi còn nợ ông chủ quán rượu ân tình.



Nhưng điều làm Tô Thi Thi bất ngờ là, những cảnh sát kia thấy cô dắt một con ngựa, cùng một con chó Ngao Tạng khủng khiếp đứng ở đây, cũng như là không thấy vậy.



Bọn họ chỉ khống chế được ông chủ quán bar, sau đó đi vào quán bar bắt đầu quá trình lục soát.



Tô Thi Thi thoáng sờ lỗ mũi, là bọn cô không có sức hấp dẫn sao? Hơn nửa đêm, thấy một người phụ nữ dắt ngựa đi dqạo cùng với con chó Ngao Tây Tạng trên đường, chú cảnh sát chắc sẽ không nhắm mắt làm ngơ vậy chứ?



“Còn không mau qua đây?”



Một giọng nói trầm trầm truyền đến từ trong xe ở phía xa. Mặc dù hơi xa, nhưng Tô Thi Thi vẫn nghe thấy rõ ràng.



“Hừ, có bản lĩnh thì đừng để ý đến tôi nữa đi.”



Tô Thi Thi xoay người đi, nên không nghe được.



Hiển nhiên là những cảnh sát này do Bùi Dịch người đàn ông âm hiểm này gọi tới, nên trước đó đã chào hỏi. Nếu không, bây giờ Tô Thi Thi chắc cũng bị cảnh sát mời lên xe rồi.




“Mang chó và ngựa về cho tôi.”



Bùi Dịch nói với Tần Phong một câu. Sau đó chớp mắt một cái, tài xế lập tức nổ máy, nghênh ngang rời đi.



Tô Thi Thi nhìn cánh tay vừa đóng cửa xe đang thu về chỗ ngồi của Bùi Dịch, khóe miệng giật giật vài cái.



Ban nãy cô đã quá ác rồi, không ngờ Bùi Dịch còn ác hơn. Lại còn bỏ cả Đại cẩu tử cùng Tiểu Vịnh lại!



“Người huấn luyện ngựa đã đến rồi, không cần phải lo lắng cho cậu ta đâu.” Bùi Dịch nhìn thẳng phía trước, mặt không đổi sắc nói.



“Không muốn nói chuyện với anh.” Sắc mặt Tô Thi Thi cứng đờ, buồn bực nói.



Sắc mặt Bùi Dịch tối sầm. Cô gái này có khẩu khí cũng thật lớn đi.



“Còn quậy chưa đủ sao?”



Anh nắm lấy bả vai xoay người Tô Thi Thi lại, giọng nói có phần trầm xuống.



“Đây còn không phải là học tập Bùi tiên sinh sao, hơn nửa đêm rồi còn đi huấn luyện chó, người nào đó quả là dồi dào sinh lực ha.” Tô Thi Thi lạnh mặt, nói vặn lại.



“Dồi dào sinh lực sao?” Con ngươi của Bùi Dịch sẫm lại, nghiêng đầu nhìn chằm chằm Tô Thi Thi, gằn từng chữ nói: “So với chó, tôi đối với người nào đó còn dồi dào sinh lực hơn.”



“Anh...”



Tô Thi Thi tức giận, người đàn ông kia vẫn luôn không đứng đắn như vậy!



Lúc này, cô quay đầu nhìn ra bên ngoài, nhướng mày một cái: “Đây đâu phải là đường trở về trang viên.”



Bùi Dịch thu tay lại, tựa lưng vào ghế ngồi nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.



Tô Thi Thi cảnh giác nhìn anh: “Anh muốn dẫn tôi đi đâu chứ?”



Khóe miệng Bùi Dịch nhẹ câu lên: “Biệt thự của Tần Phong.”



“Đến nhà anh ta làm gì?” Tô Thi Thi buồn bực.



Bùi Dịch quay sang nhìn cô, nham hiểm nói: “Tiểu Hắc đến tuổi phối giống rồi.”



“Biệt thự của Tần Phong có một con ngựa thuần chủng.”



“Không phải chứ?” Mặt Tô Thi Thi co quắp, cô bội phục rồi.



Đắc tội với ai chứ không thể đắc tội với Bùi Dịch được! Người đàn ông này thật quá âm hiểm đi!