Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 132 : Kịch bản thật không tệ

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


Bội tình bạc nghĩa?



Tô Thi Thi bị mắng đến mơ hồ rồi, cẩn thận nhìn thoáng qua người trước mắt vị này cao tầm 1m70, diện mạo có chút bì ổi, nhíu mày hỏi: “Anh là ai? Tôi không biết anh thì phải?”



“Không biết tôi? Hai chúng ta lúc trước mặn nồng thế nào cô đều đã quên rồi hả? Bây giờ lại giả vờ không biết tôi!”



Hắn ta chỉ vào Tô Thi Thi, mi mắt hồng hồng, như là chịu được đả kích rất lớn.



“Tôi biết cô hiện tại ở bên người giàu có, tự nhiên sẽ nói không quen biết tôi! Cô vứt bỏ tôi, liền là vì cái người đàn ông có tiền kia đúng không?” Hắn ta càng nói càng lớn tiếng, đến cuối cùng cơ hồ là rống lên.



Tô Thi Thi đứng thẳng thân thể, sắc mặt chậm rãi trầm tiếp xuống.



Kẻ này chỉ chỉ thẳng mặt cô đi đến liền mắng, miệng đầy lời nói dối, hiển nhiên là cố ý.



“Anh tới cùng là ai? Làm như vậy có mục đích gif?” Tô Thi Thi lạnh lùng hỏi han.



“Nếu không phari người khác nói cho tôi biết, tôi ngay từ đầu còn chưa tin cô lên giường với người giàu có!”



Hắn ta nói, “Bụp” một phen hướng tới Tô Thi Thi quỳ xuống, nức nở khóc lóc nói: “Em trở về đi, không cần đem Bảo Bảo xoá sạch rồi! Anh nhất định sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi mẹ con hai người. ANh cầu xin em mau trở về đi!”



Tô Thi Thi muốn nở nụ cười, cái tên đàn ông này hành động thật đúng là lợi hại.



Cô chỉ chỉ bảo an đứng cách đó không xa nói: “Thấy được không? Anh nếu còn tiếp tục ở trong này làm loạn, không tới 10 phút cũng sẽ bị lôi đến cục cảnh sát. Đến lúc đó tự nhiên có người vạch trần anh nói dối, tự giải quyết cho tốt đi.”



Cô nói xong, nâng bước muốn đi.



Tuy nhiên lại vẫn không rõ ràng lắm người đàn ông này tới cùng là ai phái tới, nhưng hiển nhiên, là nhằm về phía cô.



“Hướng trên thân tôi hắt nước bẩn sao?” Tô Thi Thi muốn nở nụ cười.



Dạo này, chỉ số thông minh của mấy người sao càng ngày càng thấp vậy, cũng không nghĩ tìm cái biện pháp nào tốt một chút.



“Em đừng đi!”



Hắn ta đứng lên liền muốn kéo cô lại. Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến một giọng nói đầy mỉa mai: “Tôi còn đang nói là ai?Thif ra là kẻ tiện nhân cô. Sao vậy, chuyện bây giờ rốt cục bại lộ rồi? Tôi xem cô làm sap tiếp tục giả vờ được!”



“Phú Tuyết Trân.”



Tô Thi Thi sắc mặt trầm xuống, nháy mắt hiểu rõ ra.



Thì ra là bọn họ, khó trách.
Tên đàn ông trước kia đã chạy đến chỉ trích Tô Thi Thi thấy thế, lập tức ngăn ở trước mặt cô, đối với mọi người nói: “Tôi có thể làm chứng! Chú họ của tôi chính là đại quản gia của trang viên Đoàn gia, ông ta nói Tô Thi Thi chính là con gái của Đoàn gia, cô ấy thích nhất chính là giấu diếm thân phận đi gạt người. Tôi cũng là mãi sau này mới biết được.”



“Anh là người nhà của Đoàn Hòa Dự?”



Tô Thi Thi trên mặt tươi cười chải quét địa một phen ẩn tiếp xuống, gắt gao nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt này.



Đoàn gia... Ha ha, tốt tốt!



Cái người ông nội kia của cô thật đúng là gấp gáp quá rồi ha, thậm chí ngay cả loại thủ đoạn vô sỉ như vậy đều đã dùng tới rồi.



Cio còn đang nghĩ Hà gia cùng Đoàn Ngọc Lộ sao lại đột nhiên có lá gan to đến vậy, dám ngang nhiên chạy đến Xây dựng Tiệp Khắc tới khiêu khích cô.



Thì ra phía sau có lão già kia làm chỗ dựa!



Tô Thi Thi toàn thân tản ra vô tận hàn ý. Cô nghĩ muốn nhịn, đúng là những người này thì sao?



“Cút ngay!”



Tô Thi Thi trên người tức giận bỗng nhiên bùng phát, nếu chỉ là Hà gia cùng Đoàn Ngọc Lộ cô còn có thể nhẫn nhịn, nhưng là lão già kia cũng tham dự rồi...



“Bà ngoại, người thật sự đáng tha thứ sao?”



Tô Thi Thi mạnh xiết chặt quả đấm.



Ở phố góc sáng sủa một chiếc xe bảo mẫu màu đen đang đậu, Bùi Dịch ngồi ở phía sau xe, ánh mắt trầm trầm nhìn về phía Cao ốc.



Thật lâu sau, anh cầm ra điện thoại, gọi cho Tần Phong.



“Chuẩn bị đi.”



Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một phen, truyền đến tiếng Tần Phong kinh dị: “Lại phát sinh cái chuyện gì rồi hả? Không phải nói phải mấy ngày nữa sao?”



“Không cần đợi nữa.”



Bùi Dịch lạnh giọng nói xong, mở cửa đi xuống xe.



Thấy tui siêng ko????



Ai khen tui đi đi